Nguyễn Thành Tâm | Chat Online
23/02 21:46:18

Phân tích, đánh giá nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích trên. 


 Truyện Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh
Thực ra tuổi thơ tôi không ăn đòn thường xuyên bằng thằng Tường, em tôi,
Tường là một thằng nhóc rất đẹp trai. Nó đẹp ngay từ khi còn bé. Tưởng mang khuôn mặt thanh mảnh của mẹ tôi và đôi mắt to với cặp lông mi dài của ba tôi. Tóc nó dày, mịn như tơ, da trắng hồng, miệng rộng với hàm răng trắng và đều tăm tắp như những viên đá cuội được mài dũa và sắp xếp cần thận. Mỗi khi Tường cười có cảm giác gương mặt nó đang tỏa sáng. Nụ cười đó, gương mặt đẹp như thiên thần đó luôn đem lại cho người đổi điện một niềm vui khó giải thích.
Thế nhưng trong hai anh em tới, nó là đứa ăn đòn của ba tôi nhiều nhất, không phải vì nó quỷ quái gì mà vì nó có một ông anh quỷ quái.
Một lần, tôi rủ nó trốn ngủ trưa chạy qua bãi đất trống cạnh nhà chơi trò ném đá.
Làng định xây trạm xả trên bãi đất này, đá ba lát mua về chất đống nhưng rồi thiểu tiền nên cứ để mãi. Đã ba lát to bằng nắm tay, rắn như thép, các cạnh lại nhọn sắc, ném trúng là vỡ đầu, thằng Tường hãi lắm .
Nó tần ngần nhìn đồng đá, rụt cổ:
- Em không chơi trò này đâu. Rủi trùng vào đầu thì chết!
Chết sao được mà chết. Tôi trấn an nó . Tao và mày đứng thật xa ném nhau, thấy hòn đá bay tới là mình nhảy tránh. Đứng xa thì rùi đá trúng vào người cũng chẳng hề hấn gì.
Tưởng có vẻ không bị tôi thuyết phục. Nó nhìn lên cành phượng đỏ rực bên kia đường:
- Hay mình hái nhụy hoa phượng chơi trò đá gà đi, anh
Nhụy hoa phương có cọng dài và mánh, đầu hình hạt gạo, màu nâu. Trẻ con bọn tôi hay chơi trò đá gà bằng nhụy hoa phượng. Hai con gà là hai cái nhụy móc đầu vào nhau, giựt mạnh, đầu gà nào đút trước là gà ấy thua. Mỗi độ hè về, tôi cũng hay chơi trò đá gà bằng nhụy hoa phượng, nhưng lúc này tôi đang thích trò ném đá.
 
(…)
 
Một giọng nói sang sáng thình lình vang lên cắt ngang những ý nghĩ tốt đẹp trong đầu tôi: - Hai đứa bay không ngủ trưa trốn ra đây làm gì đó?
Không cần ngước mắt lên, chỉ nghe giọng nói lạnh lẽo kia xát vào tai, tôi đã run như cầy sấy, biết địa ngục sắp sửa trút xuống đầu.
Để ba tôi bắt quả tang hai anh em lang thang ngoài trưa nắng, cũng gần như để thần chết tóm được gây Thế là không nói không rằng, tôi buống ngay thăng Tường ra, co giò phi một mạch qua nhà bà tôi.
Tôi trốn ở nhà bà tôi đến tối mịt, khi biết chắc ba tôi đã đi ngủ, tôi mới dám mờ về nhà. Tôi thâm thút vô nhà bằng ngả sau, len lên đi về phía giường ngủ trên những đầu ngón chân, sè sẹ phủi
chân rồi vên mùng rón rén chui vô
(Trích Tôi thấy hoa vàng trên có xanh, Nguyễn Nhật Ánh)
Phân tích, đánh giá nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích trên. 
Bài tập đã có 2 trả lời, xem 2 trả lời ... | Chính sách thưởng | Quy chế giải bài tập
Không chấp nhận lời giải copy từ Trợ lý ảo / ChatGPT. Phát hiện 1 câu cũng sẽ bị xóa tài khoản và không được thưởng
Đăng ký tài khoản để nhận Giải thưởng khi trả lời bài tập.
Đăng ký tài khoản để có thể trả lời bài tập này!

Đăng ký qua Facebook hoặc Google:

Hoặc lựa chọn:
Đăng ký bằng email, điện thoại Đăng nhập bằng email, điện thoại
Lazi.vn