Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích, đánh giá nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích trên. 

 Truyện Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh
Thực ra tuổi thơ tôi không ăn đòn thường xuyên bằng thằng Tường, em tôi,
Tường là một thằng nhóc rất đẹp trai. Nó đẹp ngay từ khi còn bé. Tưởng mang khuôn mặt thanh mảnh của mẹ tôi và đôi mắt to với cặp lông mi dài của ba tôi. Tóc nó dày, mịn như tơ, da trắng hồng, miệng rộng với hàm răng trắng và đều tăm tắp như những viên đá cuội được mài dũa và sắp xếp cần thận. Mỗi khi Tường cười có cảm giác gương mặt nó đang tỏa sáng. Nụ cười đó, gương mặt đẹp như thiên thần đó luôn đem lại cho người đổi điện một niềm vui khó giải thích.
Thế nhưng trong hai anh em tới, nó là đứa ăn đòn của ba tôi nhiều nhất, không phải vì nó quỷ quái gì mà vì nó có một ông anh quỷ quái.
Một lần, tôi rủ nó trốn ngủ trưa chạy qua bãi đất trống cạnh nhà chơi trò ném đá.
Làng định xây trạm xả trên bãi đất này, đá ba lát mua về chất đống nhưng rồi thiểu tiền nên cứ để mãi. Đã ba lát to bằng nắm tay, rắn như thép, các cạnh lại nhọn sắc, ném trúng là vỡ đầu, thằng Tường hãi lắm .
Nó tần ngần nhìn đồng đá, rụt cổ:
- Em không chơi trò này đâu. Rủi trùng vào đầu thì chết!
Chết sao được mà chết. Tôi trấn an nó . Tao và mày đứng thật xa ném nhau, thấy hòn đá bay tới là mình nhảy tránh. Đứng xa thì rùi đá trúng vào người cũng chẳng hề hấn gì.
Tưởng có vẻ không bị tôi thuyết phục. Nó nhìn lên cành phượng đỏ rực bên kia đường:
- Hay mình hái nhụy hoa phượng chơi trò đá gà đi, anh
Nhụy hoa phương có cọng dài và mánh, đầu hình hạt gạo, màu nâu. Trẻ con bọn tôi hay chơi trò đá gà bằng nhụy hoa phượng. Hai con gà là hai cái nhụy móc đầu vào nhau, giựt mạnh, đầu gà nào đút trước là gà ấy thua. Mỗi độ hè về, tôi cũng hay chơi trò đá gà bằng nhụy hoa phượng, nhưng lúc này tôi đang thích trò ném đá.
 
(…)
 
Một giọng nói sang sáng thình lình vang lên cắt ngang những ý nghĩ tốt đẹp trong đầu tôi: - Hai đứa bay không ngủ trưa trốn ra đây làm gì đó?
Không cần ngước mắt lên, chỉ nghe giọng nói lạnh lẽo kia xát vào tai, tôi đã run như cầy sấy, biết địa ngục sắp sửa trút xuống đầu.
Để ba tôi bắt quả tang hai anh em lang thang ngoài trưa nắng, cũng gần như để thần chết tóm được gây Thế là không nói không rằng, tôi buống ngay thăng Tường ra, co giò phi một mạch qua nhà bà tôi.
Tôi trốn ở nhà bà tôi đến tối mịt, khi biết chắc ba tôi đã đi ngủ, tôi mới dám mờ về nhà. Tôi thâm thút vô nhà bằng ngả sau, len lên đi về phía giường ngủ trên những đầu ngón chân, sè sẹ phủi
chân rồi vên mùng rón rén chui vô
(Trích Tôi thấy hoa vàng trên có xanh, Nguyễn Nhật Ánh)
Phân tích, đánh giá nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích trên. 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
2.168
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Đoạn trích trên là một phần trong truyện "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh. Nói về mối quan hệ giữa hai anh em, tác giả đã tạo ra một bức tranh sinh động về tuổi thơ, với những trò chơi đơn giản nhưng đầy ý nghĩa của các nhân vật.

Nội dung của đoạn trích thể hiện sự gần gũi, thân thiện giữa hai anh em nhưng cũng đồng thời thể hiện sự lo lắng, quan tâm của anh trai đối với em gái. Tình cảm gia đình, tình anh em được thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt, chân thật.

Về mặt nghệ thuật, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ sinh động, mô tả chi tiết về ngoại hình, tính cách của các nhân vật, từ đó tạo nên hình ảnh sống động, dễ gần với độc giả. Sự chuyển đổi giữa các tình huống, từ trò chơi đến sự lo lắng của anh trai cũng được diễn đạt một cách linh hoạt, thu hút sự chú ý của độc giả.

Tổng thể, đoạn trích trên mang đến cho độc giả cảm giác ấm áp, gần gũi và đồng thời cũng chứa đựng những tình huống hấp dẫn, tạo nên sự hấp dẫn và thú vị cho câu chuyện.
1
0
Tiến Dũng
23/02 21:48:43
+5đ tặng

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” – một quyển truyện kể về những giai đoạn mà đời người ai cũng từng trải qua nhưng đôi khi bộn bề với cuộc sống, cơm áo gạo tiền và những nỗi lo không đặt hết tên chúng ta quên mất đi sự tồn tại của nó. Nó là “tuổi thơ”.

Câu chuyện xoay quanh nhân vật Thiều - một học sinh lớp 7 sống ở vùng quê nghèo cùng với người em trai tên tường, là một cậu bé dễ thương, hiền lành, rất yêu mến anh trai và rất thích chơi đùa cùng các loài động vật, lại say mê những câu chuyện cổ tích, đặc biệt là Cóc Tía. Thiều lại là một người hướng ngoại, tinh quái, nhiều lần khiến em mình chịu những tai họa nhưng lại rất thương em. Về gần cuối câu chuyện Thiều thích một cô gái cùng lớp nhưng lại lớn hơn mình một tuổi tên là Mận. Mận xinh xắn lại ngây thơ nhưng lại học không được tốt do chăm sóc người cha mắc bệnh phong bị mẹ giam trên gác nhà. Lại một nhân vật khác tên Đàn, chú Đàn là em trai của ba Thiều, bị mất một cánh tay do tai nạn nhưng vẫn yêu đời và thường kể chuyện cho hai anh em Thiều, Tường nghe. Nỗi muộn phiền duy nhất do ở chuyện tình trắc trở do cánh tay cụt gây ra. Chú đang yêu chị Vinh – một cô gái cùng xóm, lại là con gái thầy chủ nhiệm lớp Thiều, người thầy mà lúc nào Thiều cũng sợ chết khiếp. Nhiều chuyện liên tiếp xảy ra. Phải kể đến chính là khi căn gác nhà Mận bị bốc cháy. Mận suy sụp hoàn toàn bởi chịu cú sốc lớn gia đình Thiều đã giúp đỡ Mận trong lúc khó khăn nhất và đưa cô bé về ở chung với mình. Về sau, và sau khi chú Đàn và chị Vinh cùng dắt nhau bỏ trốn vì không nhận được sự chấp thuận của hai gia đình cùng với những tai họa khác nhau mà Thiều đã gây ra cho Tường. Mận lại được mẹ đón đi tìm cha và Thiều lại tận tình chăm sóc cho Tường sau những rủi ro mà chính Thiều gây ra cho em. Một hôm, Thiều mừng rỡ khi hay tin em mình tỉnh dậy, và được nghe em kể chuyện về nàng công chúa. Nàng công chúa ấy là Nhi – con một người mổ lợn trong làng. Người làng lầm tưởng Nhi đã chết sau vụ tai nạn ba năm trước nhưng đã có vấn đề về thần kinh. Sự nôn nóng muốn gặp Nhi càng làm cho Tường quyết tâm tập đi lại. Một ngày nọ hai anh em nhìn thấy Nhi đang bị đám trẻ trong làng bắt nạt, Tường đã dùng hết sức bằng chính đôi chân mình để bảo vệ Nhi. Kì diệu thay, nghĩa cử này lại giúp cô bé nhớ ra mọi chuyện và trở lại bình thường. Ngoài ra câu chuyện còn xuất hiện các nhân vật khác như ba của Thiều, thầy chủ nhiệm, thằng Sơn, bạn Xin, Sơn... Họ đều giúp ta mở ra chân trời mới và biết yêu thương nhau, biết trân trọng tuổi thơ của mình nhiều hơn.

Ta bắt gặp thấy trong “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là một thế giới đầy bất ngờ và thú vị, non trẻ với những suy ngẫm giản dị thôi nhưng vẫn giản dị đến lạ. Giúp ta soi mình trong đó một chút của bản thân khờ khạo. Một chút ký ức về tuổi thơ tươi đẹp, có thể là những lần bóng mát của hai anh em, có thể là cái tình yêu trẻ con của Thiều và mận... thật rất ngây thơ, khờ khạo.

Tôi thấy mình của ngày hôm qua trong từng trang sách. Tôi thấy cánh diều nhỏ bay giữa trời, thấy mình ngỗ ngịch, hơn thua, tôi thèm viết một bức thư tay ngày ấy, thèm một buổi chiều hóng gió sau bãi đất đầy hoa vàng, đỏ, xanh,...tôi thấy sự nhọc nhằn của ba, thấy lo toan của mẹ, con người trên đất nước này đã được bước qua khổ đau như thế nào,...tuổi thơ mình đẹp biết bao sau khi khép lại quyển sách thấy lòng mình nhẹ tênh, thấy yêu thương mình và cả những tuổi thơ đầy màu sắc.

Có thể xem quyển sách “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là một chiếc máy bay về tuổi thơ, mỗi một mẩu chuyện nhỏ là một toa tàu, mỗi một toa tàu là những màu sắc thú vị khác nhau, có người sẽ bật cười, có người sẽ rưng lệ. Với người trẻ có thể đó là hình bóng của mình, nhưng với người lớn, câu chuyện cũng có thể là nỗi ăn năn về tuổi thơ, những hoài bão cao đẹp. Nguyễn Nhật Ánh đã dùng sự chiêm nghiệm cả cuộc đời để viết nên quyển truyện dài tuyệt vời đến thế, còn bạn? Liệu bạn có muốn viết cho mình một cuốn sách về cuộc đời đầy màu sắc ấy không?

Tại lễ trao thưởng văn học ASEAN tại Thái Lan, Nguyễn Nhật Ánh đã nói: “Mỗi dân tộc đều có treo một quả chuông trước của sổ tâm hồn của mình. Nhà văn có sứ mệnh phải rung nói bằng văn chương. Và thế, tôi thấy mình ở trên cỏ xanh”, đúng thế, Nguyễn Nhật Ánh đã rung lên chạm đếm tuổi thơ đầy màu sắc của độc giả, để khi con tàu Nguyễn Nhật Ánh về tuổi thơ một lòng, người ta khó lòng bỏ qua một tấm vé cùng ông lên chuyến tàu.
 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
GUNTER OBERDORF ...
23/02 22:03:46
+4đ tặng

Đoạn trích từ tác phẩm “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” của Nguyễn Nhật Ánh mang đến cho người đọc cái nhìn sâu sắc về tuổi thơ qua góc nhìn của một đứa trẻ.

Về nội dung, tác phẩm tập trung vào cuộc sống hàng ngày của hai anh em trong một gia đình nông dân Việt Nam. Mỗi sự kiện, dù nhỏ nhất, đều được tái hiện một cách chân thực, tạo nên một bức tranh tuổi thơ đầy màu sắc.

Về nghệ thuật, Nguyễn Nhật Ánh đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, đầy hồn hậu của trẻ em. Cách diễn đạt tự nhiên, gần gũi giúp người đọc dễ dàng hòa mình vào thế giới của các nhân vật, cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn, sự tò mò và trí tưởng tượng phong phú của tuổi thơ.

Đặc biệt, qua câu chuyện của hai anh em, tác giả còn đề cao tình yêu thương, sự gắn kết giữa các thành viên trong gia đình. Dù có những khó khăn, thử thách nhưng với tình yêu thương, sự quan tâm lẫn nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.

Nhìn chung, đoạn trích mang đến cho người đọc cái nhìn đầy đủ và sâu sắc về tuổi thơ, về tình yêu thương trong gia đình, qua đó gợi lại những kỷ niệm đẹp đẽ của chính mình. Đây chính là nét đặc sắc trong văn phong của Nguyễn Nhật Ánh, một trong những nhà văn hiện đại nổi tiếng của Việt Nam.

GUNTER OBERDORF ...
chấm điểm giúp

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 11 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo