Đọc câu chuyện sau:Đọc câu chuyện sau: Tối thứ Bảy hằng tuần phải biểu diễn rất khuya, nên sáng Chủ nhật nào Ốc Sên cũng ngủ nướng. Cô Ốc là người mẫu, không được thiếu ngủ. Thiếu ngủ là chúa nhanh già, nhanh xuống sắc. Thế mà sớm chủ nhật đó, cô Ốc lại bị đánh thức giữa chừng. Con đường băng qua trước cửa nhà bỗng rầm rập bước chân. Không nghe tiếng người, nhưng tiếng chân bước thì kéo dài vô tận. “Quái lạ - cô Ốc nghĩ – xóm Bờ Giậu nhà mình quanh năm vắng vẻ yên bình. Sao tự nhiên sáng nay lại có đoàn quân nào hành quân qua đây?” Cô Ốc rón rén đi ra cửa. Mặt trời chưa mọc, nhưng hừng đông với ánh sáng màu hồng nhạt đã phủ lên khắp làng mạc, thôn xóm. Một đàn kiến hùng dũng nối đuôi nhau trên đường. Những chú kiến đi đầu khuất sau khúc cua cuối vườn, nhưng phía sau kiến vẫn ùn ùn chui ra từ lỗ hổng của bức tường cũ. Kiến không phải là cư dân xóm Bờ Giậu. Họ chỉ mượn đường đi qua đây. Có mấy chú bạo dạn mỉm cười với cô Ốc. - Mời các chú nghỉ chân, vào uống hớp nước đã. – Cô Ốc đon đả. Vài chú kiến liền tách ra khỏi đàn. Khi họ lại gần, cô Ốc mới nhìn rõ trên vai chú nào cũng vác theo một bao hàng nặng. - Ơ, thế hóa ra mọi người đi chở hàng, chứ không phải…? Cô Ốc định hỏi “chứ không phải hành quân ra trận à”, nhưng kịp ngừng lại. Hòa bình lâu rồi, hỏi thế các chú ấy cười chết. - Vâng. Phải làm ngày làm đêm chị ạ. - Chủ nhật cũng không được nghỉ? Nghe cô Ốc hỏi, chú kiến đi đầu cười ầm lên: - Chúng em không được nghỉ chủ nhật như chị đâu chị ơi. - Thế chả nhẽ cứ quần quật quanh năm suốt tháng? - A, có chứ. – Chú kiến vội giải thích. – Mùa này mưa nắng thất thường lắm. Ngày nào mưa thì cả họ nhà chúng em chả làm ăn gì được. Vì thế nên ngày nắng, chúng em phải tranh thủ sửa sang nhà cửa, tích trữ lương thực, thực phẩm…Nắng làm việc. Mưa nghỉ ngơi. Ngày mưa coi như là ngày chủ nhật của chúng em đấy. Mấy chú kiến chụm đầu uống giọt sương mát lạnh trên lá trúc khô. Xong, lại xốc bao hàng lên vai, tạm biệt cô Ốc. Cô Ốc ngơ ngẩn nhìn theo đàn kiến đông nườm nượp. Mặt trời lên, cô chọn chỗ ấm áp, nằm thu mình, thanh thản chìm vào giấc ngủ. Hôm nay là chủ nhật của cô. Cô ngủ để lấy sức làm việc cho cả tuần… Câu 1: Nhân vật chính trong câu chuyện là ai? Hãy nêu và phân tích tác dụng của 1 biện pháp tu từ được tác giả sử dụng để khắc họa nhân vật ấy. Câu 2: Ngày Chủ Nhật của các nhân vật có sức khác biệt nhưu thế nào? Vì sao lại có sự khác biệt đó? Câu 3: Em có nhận xét gì về caschc ác nhân vật trải qua ngày Chủ Nhật? Từ đó, hãy rút ra một bài học cho riêng mình. Câu 4: Viết đoạn văn ngắn (6-7) câu nêu suy nghĩ của em về tính cách của những chứ kiến trong câu chuyện. Trong đoạn có sử dụng 1 câu có chủ ngữ là cụm từ (gạch chân, chú thích rõ) |