emma sano | Chat Online
01/04 00:24:28

Viết đoạn văn 5-7 trình bày suy nghĩ của bản thân về vai trò của gia đình trong quá trình trưởng thành của con người


Cha tôi thế hệ 5X, chởm già Sinh năm Canh Dần, theo tuổi bà mẹ, tính đến nay cha vừa tròn năm mươi chín tuổi. Hơn nửa thế kỷ có mặt trên đời thì bốn mươi năm cha mặc nhà binh, cầm súng và xa nhà. Cha tôi lấy vợ muộn và lại muộn đường con cái bởi đi chinh chiến hết miền Nam rồi sang Campuchia đến năm 1989 mới về nước sau ở lì Tây Nguyên thỉnh thoảng mới về nhà... [..]

Cha trở về, cha mang theo nguyên hình vị đại tá tại ngũ. Sáng mới năm giờ cha đã gọi tôi dậy lên sân thượng tập thể dục. Cha hô một hai, một hai con cùng hô một hai... một hai đến mức sáng bành bà hàng phố ngả đầu sang bảo: "Nhà mày đang huấn luyện tân binh à?" Mẹ tôi không giận cử cười ngặt nghẽo.

Cha tôi đọc báo, nghe đài, xem ti vi. Ông càng lo cho tôi, đứa con trai độc nhất. Nó mà dây vào nghiện hút thì không những đời nó tàn mà cả nhà khổ, ông sẽ mất con. Lúc nào, cha tôi cũng cảm thấy bất ổn. Đi ra đường thì sợ tai nạn giao thông, về nhà thì chỉ sợ con hư hỏng, sợ vợ làm ăn đổ bể... Suối cả đời, cha tôi quen rèn luyện người khác, quen chăm lo người khác nên nó ngẩm vào máu, thành thuộc tỉnh cố hữu rồi

Lược một đoạn: Người cha từ sau ngày trở về "thiết lập quân lệnh" trong gia đình khiến vợ, con gái và đặc biệt là người con trai dần trở nên xa cách với ông. Người con trai – tôi thì ngày càng lêu lổng. không lo học hành khi kì thi đại học sắp sửa đến. Một ngày nọ cô bạn cùng lớp đến nhà "tôi" để chơi, người cha gặng hỏi chuyện rồi tìm cách nói khéo bạn của con trai về học bài

Đến tận lúc về, con bẻ bạn tôi còn chưa hết hãi

- Khiếp! Ông già mày ghê quả. Hỏi tạo mà cứ như mật thăm hỏi cung các chiến sĩ cộng sản trong nhà tù đế quốc thực dân ấy.

– Bổ tạo nghiêm thế. Nhưng mà thương vợ con và mọi người lắm.

- Tào đếch thích kiểu thường ấy. Bận sau nếu có chuyện gì tao với mày ra quản cà phê cho

Cảnh công khép lại. Tôi mang theo nỗi ấm ức của thằng con trai mới lớn.

- Cha cứ làm kiểu này thì con hết bạn, hết chỗ chơi. Từ bây giờ có giỏi bảo cũng chẳng đứa nào dám đến nhà mình nữa.

Mẹ con con ăn uống, đi lại, ngủ nghỉ, chơi bởi không ổn chút nào. Ma túy, tệ nạn xã hội đầy ra đấy. Các con còn non nớt. Rất dễ sa ngã.

Tôi tức quả cãi lại:

- Bao nhiêu năm qua không có cha, mẹ con con vẫn sống tốt cơ mà. Cả cuộc đời cha ở trong quân đội, ngoài việc sinh bọn con ra cha đã làm được cái gì cho cái nhà này chưa mà cha trách mảng mọi người...

Nội chưa dứt, mắt tôi đã hoa cả lên. Một cái tát nổ đom đóm mắt từ bàn tay thô rập quen cầm súng nhà binh. Tôi ngã dúi. Cha quát to:

- Chả nhẽ cha đi bộ đội bao nhiêu năm cống hiến cho đất nước là để cho con nói với cha bằng cải giọng chợ giới ấy hả? Bà ấy đâu rồi? Con luc tại mẹ

Con lur tại mẹ, cháu học tại bà. Bà tôi mất từ lâu lắm rồi còn mẹ ở cửa hàng mỹ phẩm vẫn chưa về, chị Mai ngoan ngoãn thì đi học thêm Anh văn. Dường như lòng tự trọng của đứa con trai mới lớn chấm hết. Tất cả kìm hãm, dồn nên sự khó chịu của tôi từ lúc cha về đã quá đủ. Cha - một người cha đi tăm tăm biển biệt bao nhiều năm để rồi bỗng dưng về nhà xới tung lên mọi thi với kỷ luật nhà binh. Tôi nói với cha:

- Thôi cha! Đừng bao giờ nói với con về những ngày tháng cho đi bộ đội. Thời oai hùng xa lắm lắm rồi, cha

Sắc mặt của cha tôi đỏ hồng lại tím nhanh dễ sợ. Mỗi ông lắp bắp

- Mã. mày nói, ca cái gì

Ông ôm đầu, đau đớn, ngồi phịch xuống giưởng gấp

Chẳng có gì cả! Con nói là - Tôi nhấn mạnh từng chữ - con chán ghét cha và cả những diệu cho nghĩ, những gì cha nói và cha làm. Cha đã biến cả nhà ta thành trại lính.

Tôi cãi lại cha và tôi lao khỏi nhà. Tôi bỏ đi lang thang trên phố.

Đêm tôi không về. Sau này, khi "trời yên biển làng", tôi mới biết. Suốt đêm ấy, cha lo lắng sợ tôi dạt vòm đi bụi đời. Ông diện thoại bảo hung tin về thằng con quỷ từ bỏ nhà cho bạn bé đồng đội đã phục viên, xuất ngũ, nghi lưu biết. Người nọ vội vã gọi người kia lan truyền theo cấp số nhân, như thể chiến tranh sắp nó ra, huy động gần hết một “tiểu đoàn quân" đi tìm... tôi.

                                                                                                    (Trích Cha Tôi  Sương Nguyệt Minh, theo hepsisach minstonphapl

Câu 9: Thông qua đoạn kết, anh chị nhận xét nin về người cha? Suốt đêm ấy, cha lo lắng sợ tôi dạt vòm đi bụi đời. Ông điện thoại bảo hung tin về thằng con quỷ từ bỏ nhà cho bạn bè, đồng đội đã phục viên, xuất ngũ, nghỉ hưu biết. Người nọ vội vã gọi người kia lan truyền theo cấp số nhân như thế chiến tranh sắp nổ ra, huy động gần hết một "tiểu đoàn quân" đi tìm.. tôi

Câu 10: Viết đoạn văn 5-7 trình bày suy nghĩ của bản thân về vai trò của gia đình trong quá trình trưởng thành của con người.

Bài tập đã có 2 trả lời, xem 2 trả lời ... | Chính sách thưởng | Quy chế giải bài tập
Không chấp nhận lời giải copy từ Trợ lý ảo / ChatGPT. Phát hiện 1 câu cũng sẽ bị xóa tài khoản và không được thưởng
Đăng ký tài khoản để nhận Giải thưởng khi trả lời bài tập.
Đăng ký tài khoản để có thể trả lời bài tập này!

Đăng ký qua Facebook hoặc Google:

Hoặc lựa chọn:
Đăng ký bằng email, điện thoại Đăng nhập bằng email, điện thoại
Lazi.vn