Tư liệu 1. “Lại khi ấy, vua thấy Hoài Văn hầu Quốc Toàn đều còn trẻ tuổi, không cho dự bàn. Quốc Toản hổ thẹn, phẫn khích, tay cầm quả cam, bóp nát lúc nào không biết. Sau đó, (Quốc Toản) rút lui, huy động hơn nghìn gia nô và thân thuộc, sắm vũ khí, đóng chiến thuyền, viết lên cờ sáu chữ “Phá cường địch, báo hoàng ân” (phá giặc mạnh, bảo ơn vua)”. (Ngô Sỹ Liên, Đại Việt sử ký toàn thư, tập 2, NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội, 1998, trang 49) Tư liệu 2. “Thượng hoàng Trần Thánh Tông triệu phụ lão trong nước họp ở điện Diên Hồng và hỏi kế đánh giặc. Các phụ lão đều nói “đánh, muôn người cùng hô một tiếng” (Ngô Sỹ Liên, Đại Việt sử ký toàn thư, tập 2, Sđd, trang 50) Tư liệu 3. Trần Bình Trọng đã chặn đánh kìm chân quân giặc suốt 7 ngày để vua Trần và triều đình rút lui an toàn về Thiên Trường (Nam Định). Khi bị giặc bắt và dụ hàng, ông đã khảng khái trả lời: “Ta thà làm ma nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc” (Ngô Sỹ Liên, Đại Việt sử ký toàn thư, tập 2, Sđd, trang 50) Tư liệu 4. Vừa rồi Toa Đô, Ô Mã Nhi bốn mặt bao vây. Vì vua tôi đồng tâm, anh em hoà mục, cả nước nhà góp sức, giặc phải bị bắt .... Vả lại, khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ, bền gốc, đó là thượng sách giữ nước vậy”. (Ngô Sỹ Liên, Đại Việt sử ký toàn thư, tập 2, Sđd, trang 79) |