NHỮNG KỈ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG

86 lượt xem
Lá cây đã rơi đầy trên hè phố.Một năm học mới đã bắt đầu khi mùa thu về.Về theo mùa thu, mùa tựu trường là những kỉ niệm ấm áp của những năm cuối cấp-năm lớp năm.Có lẽ đẹp nhất trong những hình ảnh thân thương ấy là cô giáo năm lớp năm của tôi - cô Dương Thị Hồng Thắm.
Năm ấy, cô tôi còn rất trẻ, có lẽ chỉ hai mươi tư, hai mươi năm tuổi thôi.Cô giáo tôi xinh lắm, xinh nhất trường.Cô có dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt trái xoan hiền hoà với cặp mắt kính màu đen toát lên được vẻ đẹp của tri thức đi chưng với đôi mắt màu nâu đen ấm áp; đôi mắt đó chỉ khiến người ta muốn đắm chìm vào mãi.Mái tóc đen óng ánh ngày càng làm nổi bật nước da trắng hồng, mịn màng của cô.Quả thật cô tôi rất xinh trong bộ quần áo ngày thường lên lớp.Cô tôi càng xinh hơn trong tà áo dài rực rỡ điểm những tia nắng vàng trải nhẹ ở những buổi sáng thứ hai chào cờ.Tôi cứ nhớ mãi cái nhìn âu yếm cùng bàn tay mịn màng của cô lúc hướng dẫn chúng tôi xếp hàng, giảng bài cho chúng tôi...
Trong lớp tôi vốn chỉ là một học sinh có sức học không được xuất sắc và cũng không phải là tệ; học sinh bình thường không hay phát biểu, không phải là một học sinh năng nổ cũng không phải là một học sinh quá thụ động nên sợi dây liên kết giữa tôi và cô Thắm không đến từ những câu chuyện diễn biến "kịch tính" trong môi trường học đường như là một học sinh quậy phá được cô "cảm hóa", hay một học sinh giỏi một lần vấp ngã và được cô nâng dạy. Tình cảm tôi dành cho cô đến từ những cử chỉ, những hành động, những hoàn cảnh và thậm chí chỉ là một ánh nhìn rất đời thường mà có thể không ai thấy cụ thể những ảnh hưởng của cô lên cuộc đời. Như tà áo dài duyên dáng của cô khi bước vào lớp, cách đi trên bục giảng, cách cầm những quyển sách, cách giảng bài dịu dàng, cái nhìn cùng nụ cười dễ thương của cô mỗi lúc cô bất ngờ nhìn tôi trong lúc cô đang nhìn bao quát cả lớp làm bài tập trên bảng.... Những hành động nhẹ nhàng ấy làm tôi thích mê và thần tượng cô lắm.
Tuy thế nhưng cô tôi nghiêm lắm đấy. Chẳng phải là ở lớp có mấy "mỹ nam" tưởng cô hiền lên hay làm tới, khi cô nghiêm sắc mặt thì các "mỹ nam" ấy lại e dè, sợ hãi. Cô cũng là một "người mẹ", "người chị" thứ hai của chúng tôi. Ngoài những kiến thức bài giảng trên lớp, cái gì cô tôi cũng biết, đặc biệt cô tôi còn lí giải, giảng giải những điều mà chúng tôi nghĩ và chỉ nghĩ mà thôi. Thế mà cô cũng biết, cô nói "trúng phóc" ý nghĩ của chúng tôi. Có đôi lúc tôi cảm thấy cô thật gần gũi, có những lúc tôi cũng như các bạn đồng trang lứa rất khó có thể nói chuyện với người khác, kể cả mẹ mình nhưng tôi lại dễ dàng kể cho cô nghe. Với giọng tâm tình, thủ thỉ, cô hướng dẫn, giảng giải thậm chí kể những câu chuyện vui để từ đó mọi vướng mắc, ấm ức trong lòng tôi được giải tỏa một cách nhẹ nhàng.
Có thể nói đối với tôi thì khoảng thời gian được lớn lên trong vòng tay ấm áp, che chở, yêu thương của cô là quãng thời gian đẹp nhất đời tôi.
#Minhphuongg
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo