[...]“Mẹ ta không có yếm đào, nón mê thay nón quai thao đội đầu, rối ren tay bí tay bầu, váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu bốn mùa, Cái cò... sung chát đào chua, câu ca mẹ hát gió đưa về trời, ta đi trọn kiếp con người, cũng không đi hết mấy lời mẹ ru", (Thơ Nguyễn Duy, Trần Đăng Khoa tuyển chọn, NXB Giáo dục, 1998)