Khi anh đẩy trái bóng ra khỏi khung thành, thì tim em cũng đã bay thẳng vào tay anh rồi
Ngoài bóng đá ra thì anh có sở thích nào khác không? Còn em, ngoài anh ra thì em chẳng thích gì khác nữa.
Em thấy anh chạy theo trái bóng rất mệt rồi, hay là anh theo đuổi em đi, em hứa sẽ đứng yên một chỗ
Anh ơi, đồng đội của anh đều có người yêu cả rồi đấy! Để em tặng anh một cô bạn gái nhé
Những cô gái ngoài kia hâm mộ dáng vẻ đẹp trai của anh khi thi đấu. Em thì đau lòng vẻ mệt mỏi của anh khi trận đấu kết thúc
Anh ơi đừng bắt penalty nữa, bắt em đi.
Mỗi lần anh khiến khung thành của đối phương rung lên, em cảm thấy tim mình cũng lỡ mất một nhịp.
Cho dù anh có thay đổi số áo, màu áo, em hứa sẽ vẫn nhận ra anh.
Em có một khả năng đặc biệt, đó là luôn có thể tìm thấy anh giữa 22 con người trên sân cỏ.
Em có một tin vui cho anh đây: Anh chính thức đạt cúp vô địch trong tim em.
Em từng nói nếu đội anh thắng, em sẽ tỏ tình với crush. Nhưng xem anh thi đấu xong, em muốn bỏ crush theo anh rồi
Trước khi gặp anh, em nghĩ mình thích soái ca áo trắng. Nhưng anh xuất hiện và em biết rằng em chỉ thích “soái ca áo số” mà thôi
Trước khi gặp anh, em cũng chẳng có tiêu chuẩn người yêu tương lai đâu. Nhưng sau khi gặp anh, người yêu của em nhất định phải là anh.
Anh chẳng cần phải thi đấu với ai cũng đã vào thẳng “Chung kết” trong trái tim em rồi
Anh biết người như thế nào sẽ khiến em rung động không? Người như anh!
Dáng vẻ của anh ở trên sân bóng, đã đi vào tận giấc mơ của em.
Bên cạnh anh luôn có đồng đội và rất nhiều người hâm mộ, còn bên cạnh em lại không có anh.
Em tình nguyện ở một bên ngắm nhìn anh thi đấu, bất kì lúc nào anh nhìn lên khán đài cũng có thể thấy em
Dù đội của anh thắng hay thua, em vẫn luôn là cổ động viên trung thành nhất của anh
Anh thích trái bóng tròn, em cũng tròn tròn xinh xinh thế này, anh yêu em nhé?
Những người thua cuộc duy nhất trong bóng đá là những người bỏ cuộc.
Bóng đá được chơi với bàn chân nóng và cái đầu lạnh
Bạn không truyền cảm hứng cho đồng đội của bạn bằng cách cho họ thấy bạn tuyệt vời như thế nào. Bạn truyền cảm hứng cho họ bằng cách cho họ thấy họ thật tuyệt vời.
Bóng đá không chỉ chơi bằng đôi chân, hãy chơi bằng cả trái tim của bạn.
Cảm giác tuyệt vời nhất trên thế giới là khi bạn ở trong sân bóng đá đó, và bạn biết rằng đội của bạn sẽ thành công bởi vì bạn nhìn xung quanh và thấy 10 người bạn tốt nhất của mình đang chơi bên cạnh.
Nếu bạn hỏi tại sao tôi chơi bóng đá, tôi sẽ hỏi tại sao bạn thở.
Một cầu thủ bóng đá tuyệt vời không bao giờ hài lòng với màn trình diễn của họ.
Bóng đá không phải một trò chơi – đó là lối sống!
Bạn trai tôi nói rằng hãy lựa chọn giữa bóng đá hoặc anh ta… tôi thật sự rất nhớ anh ấy!
Cuộc sống giống như bóng đá, chúng ta cần mục tiêu.
Nếu không có bóng đá trên thiên đường, tôi thà bước xuống địa ngục.
Một số gọi họ là đối thủ … Nhưng tôi gọi họ là nạn nhân!
Ngay từ đầu, tôi biết nó không chỉ là một trò chơi, mà là sự khởi đầu của cuộc sống.
Không đam mê… Bạn sẽ không bao giờ chơi được bóng đá.
Cuộc sống không có bóng đá… Không đáng sống!
Bóng đá được cấu thành từ máu, mồ hôi, và những giọt nước mắt.
Đội bóng của bạn chính là gia đình thứ hai của bạn.
Một cầu thủ bóng đá tốt, là một người tập luyện đến kiệt sức khi không có ai đang xem.
Nếu bóng đá là môn thể thao yêu thích của anh ấy, hãy kết hôn với anh ta.
Tôi thực sự sẽ không ngạc nhiên nếu DNA của tôi có hình dạng của quả bóng đá.
Mọi người ghét bóng đá bởi vì họ không thể kiểm soát nó trong đôi chân của mình.
Nếu bạn chơi cho tên trên mặt trước của áo, người ta tự nhiên sẽ ghi nhớ tên ở mặt sau. Ngược lại, bạn không có gì cả!
Bóng đá là 5% tài năng và 95% luyện tập.
Tôi không để cho quả bóng kiểm soát tôi, tôi kiểm soát bóng.
Những cầu thủ vĩ đại không chờ đợi một điều gì đó xảy ra, họ sẽ làm được điều đó.
Nếu bạn cố gắng để trở thành Beckham tiếp theo thì mục tiêu của bạn không đủ cao. Bạn nên cố gắng để trở nên tốt hơn và tạo ra một cái tên to lớn hơn cho mình!
Những người đàn ông phát minh ra bóng đá, nhưng những cô gái đã hoàn thiện nó.
Người Anh phát minh ra bóng đá, nhưng người Brazili đã hoàn thiện nó.
Nếu bạn tấn công, bạn sẽ không cảm thấy mệt mỏi như khi bạn đang theo đuổi.
Những vết sẹo từ bóng đá là những vết sẹo đẹp.
Bóng đá là cuộc sống? Không, cuộc sống là bóng đá.
Bất cứ ai phát minh ra bóng đá phải được tôn thờ như một Đức Chúa Trời.
Tôi đang tìm kiếm lời trích dẫn cuộc sống, sau đó tôi nhận ra rằng bóng đá là cuộc sống.
Chúng tôi thua vì chúng tôi không giành chiến thắng
Bạn có một quả bóng ở chân và một gia đình xung quanh bạn … Bạn còn cần gì nữa?
Để chơi bóng đá bạn cần kỹ năng, nhưng để có kỹ năng bạn cần phải chơi bóng đá…
Bóng đá là thuốc của tôi, và tôi nghiện nó.
Ở giữa sự sống và cái chết, chính là bóng đá.
Nếu tôi không thể cảm thấy quả bóng chạm vào bàn chân của tôi, tôi không thể cảm thấy giấc mơ của mình đang đến gần.
Máu, mồ hôi, vinh quang. Đây là câu chuyện bóng đá của tôi.
Bóng đá là môn thể thao của bạn… Bóng đá là niềm đam mê và cuộc sống của tôi.
Nếu bạn không nghĩ về bóng đá hàng ngày, hãy quên nó đi.
Bóng đá không còn là môn thể thao nữa… bóng đá là một tôn giáo.
Chơi với niềm đam mê. Vì không có nó, bạn không chơi bóng đá.
Những suy nghĩ vĩ đại nghĩ như nhau, nhưng những cầu thủ bóng đá tuyệt vời KHÔNG BAO GIỜ chơi như nhau.
Hãy để đôi chân của bạn nói chuyện.
Thái độ của người chơi luôn xác định khả năng của người chơi.
Bóng đá có nghĩa là gì? – Không bao giờ bỏ cuộc!
Tôi là một người đàn ông ít nói, tôi đã học chơi bóng đá trước khi tôi học cách nói chuyện!
Bạn có biết tại sao bạn lại thua cuộc? Bởi vì bạn không thích bóng đá nhiều như các đội khác đã làm.
Nếu không thể thắng, hãy chắc chắn rằng, bạn sẽ không thua.
Mọi thứ đề rất dễ hiểu, nếu ghi hơn một bàn so với đối thủ, bạn sẽ chiến thắng. Tôi thích 5-4 hơn là 1-0
Bóng đá không chỉ là trò chơi mà nó là sự khởi đầu của hạnh phúc, của cuộc sống.
Bóng đá được tạo nên từ mồ hôi, máu, những giọt nước mắt và cả những nụ cười tỏa nắng trong vinh quang.
Một cầu thủ giỏi sẽ không bao giờ cảm thấy hài lòng với mọi màn trình diễn của họ.
Tại sao không thể đánh bại một đội bóng giàu có hơn. Tôi chưa bao giờ thấy một cái túi tiền ghi bàn cả.
Cuộc sống giống như bóng đá, chúng ta cần mục tiêu.
hông có bóng đá đời tôi vô nghĩa
Ghi bàn trong bất cứ trận cầu nào luôn là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đối với tôi.
Tôi được sinh ra để trở thành người giỏi nhất.
Tôi không hoàn hảo nhưng tôi biết học hỏi.
Tài năng không đi đôi với nỗ lực cũng vô dụng
Điều quan trọng nhất là chiến thắng của đội. Ai ghi bàn cũng được, miễn là chúng tôi thắng.
Tôi không thích bị so sánh với ai cả.
Tôi đá bóng không phải để chứng tỏ mình với bất kì ai.
Được các bạn yêu, tôi mạnh mẽ hơn. Bị các bạn ghét, tôi trở nên không thể cản bước.
Tại sao phải nói dối? Tôi không làm kẻ đạo đức giả và nói ngược lại những gì mình nghĩ
Barcelona là một thành phố văn hóa với nhiều nhà hát lớn. Cậu bé Messi đã học diễn kịch rất tốt. Ở Catalan có khái niệm lừa bịp không thưa quý vị?
Guardiola là HLV thiên tài những chỉ có 1 danh hiệu Champions league, trong khi tôi đã có 2. Điều này khiến tôi cảm thấy bối rối.
Nếu bị sa thải, tôi sẽ thành triệu phú và kiếm được công việc mới chỉ hai tháng sau đó.
Ranieri quá giá để thành công với mọi đội bóng. Ông ấy đã sống ở Anh 5 năm nhưng vẫn gặp khó khăn với những câu chào đơn giản.
Cầu thủ trẻ như những quả dưa, chỉ khi bổ ra và thưởng thức bạn mới biết quả nào ngon hay không.
Wenger là chuyên gia thất bại. Nếu tôi cùng Chelsea 8 năm không danh hiệu, tôi sẽ rời đi và không bao giờ trở lại
Mua cầu thủ cũng như rán trứng vây. Muốn có một món ốp -lết ngon phải có trứng ngon. Nếu không thể đi xa để mua trứng loại một, dễ hiểu vì sao bạn lại gặp vấn đề.
Một con lừa có làm việc 30 năm cũng không thể trở thành một con ngựa.
ài năng của bạn sẽ quyết định những gì bạn có thể làm. Động lực của bạn sẽ quyết định mức độ bạn sẵn sàng làm. Thái độ của bạn sẽ quyết định bạn làm điều đó như thế nào
Bóng đá cũng giống như cuộc sống - nó đòi hỏi sự kiên trì, tự phủ nhận, khó khăn, hy sinh, cống hiến và tôn trọng
Bạn bị tấn công mạnh nhất khi cố gắng chạy hoặc trốn tránh một vấn đề. Giống như phòng thủ trên sân bóng đá, tập trung vào việc trốn tránh thì chỉ như một hậu vệ bị đối phương bịt mắt
Trong bóng đá, mọi thứ đều phức tạp bởi sự hiện diện của đối phương.
Không phải là bạn có bị đánh gục hay không, mà là bạn có biết đứng dậy hay không.
Thái độ của bạn sẽ quyết định khả năng của bạn.
Bóng đá không chỉ là câu hỏi về sự sống hay cái chết mà là một cái gì đó còn quan trọng hơn thế.
Trong cuộc đời có 2 điều không thể thay đổi đó là người mẹ và đội bóng.
Hãy luôn ra sân với tâm thế trận đánh cuối cùng của cuộc đời.
Những người thua cuộc duy nhất trong bóng đá là những người bỏ cuộc.
Đôi khi bạn nên chấp nhận việc bạn không phải lúc nào cũng dành chiến thắng
Bạn có thể vượt qua mọi khó khăn, khi và chỉ khi bạn yêu một thứ gì đó đủ nhiều
1 đội, 1 nhiệm vụ
11 cầu thủ, 1 nhịp tim
Tôi càng đổ mồ hôi trong luyện tập, tôi càng ít chảy máu trong trận chiến.
Bóng đá là cuộc sống. Hãy tham gia vào trò chơi!
Chiến thắng không phải là tất cả, nhưng đó là điều duy nhất
Trong bóng đá, đôi khi bạn phải giơ tay, thừa nhận rằng đối thủ hay hơn mình
Bóng đá không chỉ chơi bằng đôi chân, hãy chơi bằng cả trái tim của bạn
Vượt qua nỗi buồn thất bại và chứng minh được giá trị của mình, đó mới là nhà vô địch đích thực
Bóng đá được chơi với bàn chân nóng và cái đầu lạnh.
Một cầu thủ bóng đá tuyệt vời không bao giờ hài lòng với màn trình diễn của họ
Nếu không có bóng đá trên thiên đường, tôi thà bước xuống địa ngục
Nếu bạn hỏi tại sao tôi chơi bóng đá, tôi sẽ hỏi tại sao bạn thở
Bóng đá không phải một trò chơi – đó là cuộc sống
Bóng đá giống như cuộc sống, chúng ta cần mục tiêu
Một cầu thủ giỏi là khi tập luyện đến kiệt sức mà không ai chứng kiến
Tài năng chơi bóng đá chỉ có 5%, còn lại đó là sự luyện tập chăm chỉ, đánh vỡ cực hạn của bản thân.
Chơi bóng đá cần có kỹ năng, những để có kỹ năng bạn phải chơi bóng đá
Nếu bóng đá là thuốc thì tôi đã nghiện nó.
Máu, mồ hôi và vinh quang làm nên bóng đá của tôi.
Bạn bỏ cuộc vì niềm đam mê bóng đá của bạn chưa đủ.
Bóng đá là gì? - Đó là cuộc sống của tôi
Bóng đá không còn là một môn thể thao mà nó là - tôn giáo
Không ai hiểu ta, chỉ bóng đá mới hiểu ta.
Đội bóng chính là gia đình thứ 2 của bạn
Một cầu thủ đẳng cấp sẽ không bao giờ hài lòng với những gì mình đã làm và đang có.
Gia đình và trái bóng… bạn còn cần gì nữa?
Khi tôi biết đến bóng đá, nó không phải là trò chơi mà lợi sự khởi đầu của cuộc sống
Hãy sử dụng trái tim để kiểm soát bóng
Lấy công làm thủ, vì bạn sẽ không mệt mỏi khi phải đuổi theo họ
Vết sẹo của bóng đá là những dấu ấn của vinh quang
Giữa sự sống và cái chết, chính là bóng đá
Suy nghĩ có thể giống nhau nhưng phong cách chơi không bao giờ như nhau.
Bóng đá sẽ nói lên những điều cần nói
Những người thua cuộc trong bóng đá là những người bỏ cuộc
Chơi bóng đá cần một bàn chân nóng và một cái đầu lạnh
Đừng chỉ chơi bóng bằng đôi chân - hãy chơi bằng cả trái tim của bạn
Nếu bạn hỏi tôi tại sao tôi yêu bóng đá - tôi sẽ hỏi tại sao bạn cần phải thở
Bóng đá không đơn giản chỉ là một trò chơi - đó là lối sống!
Người yêu tôi nói rằng hãy chọn giữa bóng đá và cô ấy,.. thật sự tôi rất nhớ cô ấy
Một cầu thủ xuất sắc sẽ không bao giờ hài lòng với màn trình diễn của họ
Bóng đá cấu thành từ máu, mồ hôi và cả những giọt nước mắt
Nếu không đam mê... bạn sẽ không bao giờ chơi được bóng đá
Cuộc sống không có bóng đá - Không đáng sống
Đội bóng của bạn chính là gia đình thứ hai của bạn
Những vết sẹo từ bóng đá - luôn là những vết sẹo đẹp
Bất cứ ai phát minh ra bóng đá phải được tôn thờ như một Đức Chúa Trời
Bóng đá là thuốc của tôi - và tôi đã nghiện nó
Bạn trai tôi nói rằng hãy lựa chọn giữa bóng đá hoặc anh ta… tôi thật sự rất nhớ anh ấy
>>> Xem thêm:
00
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!
Không bao giờ yêu bóng đá hơn em Dù có thức xem, dù đơn, dù sớm Dù chẳng ngủ bù, dù râu lởm chởm Dù chỉ một mình, dù trôm trốn đi. Dù trái bóng kia yêu đến cuồng si Dù đội bóng kia chi li lịch sử Dù sắc áo kia muốn từng mặc thử Dù cầu thủ kia ngủ cứ hiện hình. Dù là bệnh lây khắp cả hành tinh Dù là thứ men mà mình đã ngấm Dù là vượt rào dù ai ngăn cấm Dù làm mắt hoa sau trận cuối cùng. Dù là những gì cũng chỉ yêu chung Cũng như bao người săn lùng một vật
Còn với em đây Tình là lạ nhất Anh chẳng giống ai Ngất ngây khác người!
Anh yêu em như sân cỏ tưng bừng Hình bóng em nhớ như từng bàn thắng Em phạt góc, anh thức thâu đêm trắng Cứ rập rình mà không dám ném biên.
Em trả bóng về, anh chẳng sút lên Cứ giữ bóng để cho yên mọi chuyện Khung thành tình yêu vẫn còn nguyên vẹn Lưới trắng tinh, anh xin nguyện hết mình.
Chẳng có trọng tài, nên khó phăn minh Bị va chạm, là thường tình, em nhỉ? Khi em cản dồn anh vào thế bí Lách qua em, anh cũng chỉ nhẹ nhàng.
Ôi! Tình yêu hai đứa đã cùng mang Hai sắc áo - cùng vinh quang, cay đắng! Bao bàn thắng hàng ngày anh hiến tặng Vẫn nằm mơ chiếc Cup nặng cuộc đời.
Đã bao lần anh việt vị, em ơi! Tưởng chắc thắng lại nghe còi em thổi Dừng bóng lại kẻo nhận cơn giận dỗi Anh xin em đừng rút vội thẻ vàng.
Có chiều buồn như thua trận, lang thang Chỉ mong em cho gỡ bằng hiệp phụ Hãy đá luân lưu để anh chống đỡ Còn hơn là nhìn thẻ đỏ buồn đau.
Yêu hết mình mà vẫn khó hiểu nhau Như hai đội vào sâu Chung kết Như bóng đá, khi yêu, ai chẳng mệt Nhưng cuộc đời vẫn mãnh liệt, mà em Có độc giả đã hài hước bình luận bằng thơ đối đáp như sau: Như hai đội vào sâu trận chung kết, Anh càng hăng e cũng đá càng sung, Khi lên đỉnh thì hai đứa cũng thấm mệt, Vinh quang có dễ lấy bao giờ.
Thức chờ giờ bóng lăn Như thức đợi giờ chăn gối 8 giờ tối trận đầu 11 giờ khuya trận hai 2 giờ sáng trận ba Trận nào anh cũng xung tình Dẫu chồn chân mỏi gối!
Sướng rên những đường chọc khe Hét la những đường lật cánh Chạy tưởng bở hơi tai Vẫn rướn lên rướn lên Cú sút căng hình viên đạn Và ghi bàn ghi bàn Và ôm nhau hôn nhau lăn lộn Ôi, bóng đá như em Sung sướng mệt nhoài!
Em ơi, chỉ bóng đá và em Anh mới thức một đêm ba trận!
00
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!
không đủ tiền để cưới vợ nên tôi đã phẫn chí đi làm đồn điền cao su ở tận trong Nam. Sáu năm trôi qua quả thật là một quãng thời gian dài đằng đẵng. Sau khi có một chút vốn riêng, nhớ người cha già của mình ở nhà nên tôi quyết định trở về quê hương để làm ăn và lập nghiệp cũng như ở bên chăm sóc thầy tôi lúc về già.
Từ ngày tôi rời xa quê hương đi đồn điền cao su đã lâu mà khung cảnh quê hương trước mắt chẳng hề đổi thay. Nhưng khi tôi bước vào cổng nhà mình thì thấy ngôi nhà vắng tanh, vườn cỏ mọc um tùm rồi tôi bước vào nhà thì thấy trước mắt là một ban thờ, tôi có một linh cảm rất xấu là thầy tôi đã mất . Tôi vội chạy ra sau và kêu thật to thầy ơi! Thầy ơi! Rồi tôi sang nhà ông giáo thì ông bảo:
- Cháu về rồi à.
Tôi vội hỏi.
- Thầy con đâu ạ?
- Con về muộn rồi, thôi vào đây ta nói chuyện.
Ông dẫn tôi vào nhà ngồi trên bàn đưa tôi một bát nước để uống rồi kể lại ngắn gọn những việc diễn ra trong mấy năm gần đây:
- Từ ngày cậu xa quê hương thì thầy cậu chỉ có một mình côi cút vào ra chỉ có cậu Vàng làm bạn mà thôi. Lúc đầu thì thầy cậu vẫn sống qua ngày, 3 sào vườn vẫn đủ cho ông ý ăn uống qua ngày. Nhưng sau bão hoa màu mất hết, không kiếm được việc. lại thêm ốm nặng một trận, thầy cậu càng ngày càng yếu, lại sợ tiêu vào tiền mà ông để lại cho cậu.
Nghe tới đây thì nước mắt tôi chẳng thể kìm nổi. Sao thầy tôi lại khổ như vậy? Càng nghĩ tôi càng ân hận vô cùng. Ông giáo vỗ vai an ủi rồi tiếp tục câu chuyện:
- Sau đó cuộc sống ngày một thiếu thốn và khó khăn hơn, thiếu trước hụt sau. Đến bản thân thầy cậu còn không tự lo nổi huống chi là con Vàng. Không muốn tiêu hao vào số tiền mà thầy cậu đã tằn tiện kham khổ, làm việc chăm chỉ, chẳng quản nắng mưa cũng là để vun vén cho cậu, để góp cho cậu đủ tiền mà lấy vợ và có tí vốn làm ăn, nên tiếc mãi thầy cậu mới bán con Vàng đi. Lúc đó thầy con đã sang tâm sự với ta, trông đáng thương làm sao. Rất nhiều lần ta ngỏ ý giúp nhưng thầy cậu từ chối một cách hách dịch, khiến ta cũng bất lực. Chỉ có thể biết đứng ngoài nhìn. Bán xong, thầy cậu gửi ta giữ hộ 3 sào vườn, 25 đồng bạc thêm 5 đồng bán con Vàng nữa là 30 đồng bạc. Một phần là dành cho cậu, phần nữa là thầy cậu bảo cất đó, để một khi lão nằm xuống có tiền lo ma chay, không cần đến sự giúp đỡ của hàng xóm. Nhưng ta cũng không ngờ rằng, thầy cậu lại làm nên cơ sự tới vậy. Một hôm ta tình cờ đi ngang nhà cậu thì thấy hàng xóm bu đông. Ta tiến vào trong thấy thầy cậu đang vật vã trên giường, phải nhờ 2 người lực lưỡng trong làng giữ lại. Cái chết vật vã đến hai giờ đồng hồ liền, chỉ có ta và Binh Tư hiểu. Thầy cậu chết vì ăn bả chó - mà chính thầy cậu đi xin, có lẽ sự ân hận về việc bán cậu Vàng vẫn canh cánh trong lòng. Cậu nên hiểu cho thầy cậu, thầy cậu hi sinh quá nhiều cho cậu rồi.
Nghe xong mọi chuyện tôi mới thấy bản thân mình đã sai như thế nào, u mất sớm chỉ có người cha hết lòng chăm sóc, vừa là mẹ vừa là cha mà tôi sao có thể bỏ rơi thầy mà đi như vậy. Đau quá! Sao lại ra cơ sự này? Xong ông dẫn tôi ra nghĩa địa đưa tôi đến một thầy và đưa ba nén lòng nhang để thắp lên mộ và
Tôi thương xót cho thầy tôi và thương cho những số phận cực khổ như gia đình tôi. Xã hội này đã làm cho thầy tôi và người nông dân ở đây phải sống đau đớn, dồn họ vào bước đường cùng, tôi căm thù xã hội này. Tôi quyết định đi theo cụ hồ tham gia kháng chiến, lật đổ chế độ cũ, mang lại hạnh phúc. cơm no, áo ấm cho những người nhân dân nghèo khổ sau này.
Tôi là con trai của Lão Hạc - một ông lão có số phận bi thảm mà mọi người vẫn biết tới. Sau tám năm ròng đi đồn điền cao su, khi đã đủ vốn để trang trải cuộc sống cũng như phụng dưỡng người cha già nên tôi quyết định trở về quê hương.
Cũng giống như bao người xa quê khác, tôi vô cùng hồi hộp, háo hức và xúc động khi được trở về quê nhà, gặp lại người cha đáng kính sau bao năm xa cách. Ngần ấy năm trời, tôi không viết thư cho cha nên không biết cuộc sống của cha đã ra sao. Cảnh vật quê hương vẫn thân thuộc như ngày nào. Trong tâm trí tôi vẫn nhớ như in từng đường thôn ngõ xóm, từng dòng sông, ngọn đồi nhưng dường như cảnh vật dần dần tiều tụy, xơ xác hơn so với ngày tôi bỏ làng ra đi. Bỗng nhiên, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm khắp không gian khi tôi đặt chân đến mảnh vườn của cha. Cây cỏ thì khô héo, cây cối xung quanh tiêu điều, trơ trụi như rất lâu rồi chưa có người đặt chân đến chăm sóc. Ngôi nhà bằng rơm của cha tôi thì siêu vẹo, tưởng chừng như sắp đổ. Tôi vội vàng ngó vào trong nhà nhưng chẳng thấy ai. Tôi gọi lớn: “Cha ơi, cha ơi con đã về rồi đây cha ơi, cha ơi!...” nhưng mãi không có một tiếng trả lời. Tôi đâm ra lo sợ. Bất chợt, có một người hàng xóm đi qua, đã nhận ra tôi liền nói: “Ơ, cháu đã về rồi à! Về là tốt rồi!”. Tôi vội hỏi chú xem cha tôi đi đâu, nhưng tôi nào ngờ đâu nghe tin cha mình đã mất hai năm trước. Tôi sững sờ không tin vào tai mình, quên cả cảm ơn bác hàng xóm rồi chạy một mạch tới nhà ông giáo.
00
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!
lâu rồi ko vô fb, giờ mất luôn acc fb này rồi) :https://www.facebook.com/profile.php?id=100078364851709 .giờ phải dùng acc fb mới và kb lại từ đâu huhu) :https://www.facebook.com/profile.php?id=100085489082233
Anh rất tốt thế nhưng thà đừng gặp vui hơn Em rất tiếc thế nhưng thà làm người cô đơn Sẽ chẳng phải thốt lên hài hước như lúc này Rằng mẹ anh bắt chia tay Anh cũng rất tốt thế nhưng mình chẳng hợp nhau đâu Em có chút tiếc nuối khi mình chẳng phải cô dâu Em sẽ ghé đám cưới anh và nói lời này "Chúc anh hạnh phúc, chỉ một ngày!" Có gì đâu mà phải khóc Không có anh thì sẽ có người khác Tình nào mà tình chẳng dang dở Vui rồi cũng đến lúc phải tẻ nhạt Em nghĩ nhiều làm gì cho mệt đầu Cứ mặc định anh là thằng tệ bạc Thừa biết hạnh phúc của em là kim cương Nhưng lại không thể trở thành người chế tác Một phần anh muốn tập trung cho sự nghiệp Nên tình cảm này anh buộc phải cự tuyệt Mặt khác anh sợ cảm giác phải yêu xa Mình không tới đâu cũng khó lòng từ biệt Trong mắt anh thật sự em rất tuyệt Dù rằng hai đứa không hợp nhau là mấy Em rất tốt nhưng mà anh rất tiếc, mẹ của anh bắt anh phải chia tay Anh rất tốt thế nhưng... Tình cảnh ta không còn như xưa Em rất tiếc thế nhưng... Anh không có quyền để chọn lựa Anh rất tốt thế nhưng... Xin lỗi vì những gì đã hứa Em rất tiếc thế nhưng... Về đi để anh còn đóng cửa Anh rất tốt thế nhưng thà đừng gặp vui hơn Em rất tiếc thế nhưng thà làm người cô đơn Sẽ chẳng phải thốt lên hài hước như lúc này Rằng mẹ anh bắt chia tay Anh cũng rất tốt thế nhưng mình chẳng hợp nhau đâu Em có chút tiếc nuối khi mình chẳng phải cô dâu Em sẽ ghé đám cưới anh và nói lời này "Chúc anh hạnh phúc, chỉ một ngày!" Trái tim của anh thì nói có Nhưng mẹ của anh thì nói không Rõ tương lai đã không có Càng dây dưa chỉ càng thêm nhói lòng Thật ra anh chỉ xem em như em gái Cảm mến vì những câu chuyện em từng trải Sẽ rất sai nếu cả hai quyết định đi đường dài Cho nên tốt nhất anh nghĩ nên dừng lại Anh từng cho rằng mình không thể ác đến khi vượt qua Nỗi đau thể xác nhận ra sắt đá Còn có thể bạc thì tình cảm mình sao không thể khác? Có những lúc để hạnh phúc thật sự Buộc lòng nước mắt cả hai phải rơi xuống Cơ bản cuộc đời này là buồn Dù không muốn rồi vẫn phải tập buông Coi như mình kết thúc đúng lúc Từ ngày mai cả hai đừng nhớ gì Không nhất thiết phải chúc anh hạnh phúc Nhưng ngày cưới của anh em nhớ đi Quên phong bì cũng không sao Tới và về miễn đừng để ai thấy Chuyện cũ xin đừng kể ai hay Có thuộc cũng đừng hát tặng anh bài này Anh rất tốt thế nhưng thà đừng gặp vui hơn Em rất tiếc thế nhưng thà làm người cô đơn Sẽ chẳng phải thốt lên hài hước như lúc này Rằng mẹ anh bắt chia tay Anh cũng rất tốt thế nhưng mình chẳng hợp nhau đâu Em có chút tiếc nuối khi mình chẳng phải cô dâu Em sẽ ghé đám cưới anh và nói lời này "Chúc anh hạnh phúc, chỉ một ngày!" Hãy sống tốt nhé anh Em rất tiếc thế nhưng... Hãy sống tốt nhé anh Vì mẹ anh bắt chia tay
Giờ thì tình đã phai Em đâu rồi người về với ai Còn lại mình lẻ loi Riêng mình tôi ôm nỗi đau này Còn lại gì nữa đâu Ừ thì còn lại gì nữa đâu Giờ thì đành mất em Riêng mình tôi đợi chờ Người ơi hãy tin anh này Và em đến đây đi Ngàn hoa lá đang thay màu Này em thích hoa gì? Nụ cười bé xinh xuân ngời Người làm xao xuyến tim anh Tình anh sẽ không phai mờ Vì anh đã trao dành Một ngày, một ngày hạ buồn kèm phượng hồng khi còn vương nắng Bầu trời một màu tình yêu, thu vừa sang lá xanh phai màu Đọng lại một chút nhớ thương đang rơi rơi trên khóe mi lệ buồn Chuyện tình ta bao lâu rồi đây mai cách xa Từng ngày, từng ngày còn gì, vừa rụng rơi khi mùa đông đến Là ngày mà người rời xa theo người ta bão giông nơi này Chẳng còn đâu những vấn vương, theo hương hoa bóng ai phai mờ Lời chia tay em chưa từng nói với anh Cớ sao người vội đi Người ơi hãy tin anh này Và em đến đây đi Ngàn hoa lá đang thay màu Này em thích hoa gì Nụ cười bé xinh xuân ngời Người làm xao xuyến tim anh Tình anh sẽ không phai mờ Vì anh đã trao dành Một ngày, một ngày hạ buồn kèm phượng hồng khi còn vương nắng Bầu trời một màu tình yêu, thu vừa sang lá xanh phai màu Đọng lại một chút nhớ thương đang rơi rơi trên khóe mi lệ buồn Chuyện tình ta bao lâu rồi đây mai cách xa Từng ngày, từng ngày còn gì, vừa rụng rơi khi mùa đông đến Là ngày mà người rời xa theo người ta bão giông nơi này Chẳng còn đâu những vấn vương theo hương hoa bóng ai phai mờ Lời chia tay em chưa từng nói với anh Cớ sao người vội đi
11
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!
fl+5* hộ mk vs ạ ,hứa sẽ trả đủ c.ơn mn nhìu lắm ạ
41
I am Lynk | Chat OnlineReport Đã like, rảnh tt chéo, nếu phiền thì có thể xóa ặ https://lazi.vn/group/d/18739/fan-anime-shop <= tham gia ủng hộ shop đc ko bn, ko cux đc =(