Lụa trần (Hùng võ)

77 lượt xem
Từ môi em biết hoang đàng
Hương đêm dậy mộng bàng hoàng thịt da
Em về nhón gót kiêu sa
Bỏ quên vạt áo luạ là bơ vơ.

Có đau chắc cũng tình cờ
Nửa đêm thổn thức giấc mơ rạt rào
Trở mình hồn vía lao đao
Tan theo từng lớp tế bào hoá thân.

Còn nhau trong dấu bụi trần
Chờ nghe di tích một lần tái sinh
Từ em nước mắt tượng hình
Giọt thiên thu rớt động tình đời sau.

Để tôi biết khóc lần đầu
Nghe trăm năm chảy qua cầu lạnh tanh
Buồn em nghiêng xuống dung nhan
Phơi tà áo lụa da trần, nhớ tôi…
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo