Quản trị viên: | |
Thành viên: | 20 thành viên (xem) |
Đăng ký tài khoản để tham gia vào nhóm | |
378 lượt xem
là nơi Giải trí cho nhân của Lục Thiên Tuyết quốc.
Đăng ký tài khoản để cùng chia sẻ những điều thú vị lên nhóm!
Đăng ký qua Facebook hoặc Google:
Hoặc lựa chọn: | |
Đăng ký bằng email, điện thoại | Đăng nhập bằng email, điện thoại |
Nguyễn Khánh Mi | ||
2021-05-22 15:01:25 | ||
Chat Online |
_ROLE chơi ha_
( chuyện kể về 1 lần khi rước 1 quận chúa trong cung đi sang hòa thân thì Túc vương đã không may rơi xuống thác nước và đây là kết quả của lần đó )
Túc vương phi tỉnh dậy trong Phó phủ
Phó Tuyên : Dung Nhi, muội tỉnh rồi!
Ta : Ai đưa muội về đây vậy tỷ?
Phó Tuyên : Là Minh Vương ( Hoàng thúc của Túc Vương và cũng là 1nguoiwf bạn cũ của Phó Dung và vẫn yêu cô dùng mọi thủ đoạn để có được cô, người đẩy Túc vưởng xuống thác nước) muội không nhớ sao Dung Nhi
Ta : À, Điện hạ ( Túc Vương ) đâu?
Phó Tuyên : Ủa ngài ấy không về cùng muội à!
Ta tức tốc đi xe ngựa về phủ Túc vương
Trước mắt ta là thứ gì hiện lên vậy! Đám tang của Túc...Vương. Chàng ấy chết rồi sao...Thần thờ bước vào.
Cát Sinh( Cát tiên sinh ): Vương phi nương nương...
Đi vòng vòng quanh phủ Túc vương, nhìn dưới sàn...Cây trâm Túc vương tặng ta và cây quạt mà chàng ấy tặng ta để phòng thân, nhìn qua nhìn lại phủ. Những giọt lệ bắt đâu tuôn rơi trên gương mặt xinh đẹp của y. Những người khác tránh mặt để Vương phi có không gian yên tĩnh
Ở trên triều, khi biết tin Túc vương bị sát hại khi trên đường đưa quận chúa đi hòa thân, hoàng thượng vô cùng đau buồn thì Minh Vương vào cầu kiến
Minh vương: Hoàng huynh chú ý bảo trọng long thể, nếu Túc vương đã không còn thì Túc vương phi phải Tận Tán theo chứ, Đúng không hoàng huynh để vong linh của túc vương được bình an
Hoàng thượng : được, Lý công công truyền thánh chỉ
Ở phủ Túc vương y đã khoác trên mình cái áo tang lễ trong tang lễ phu quân mình
Lý công công : Thánh chỉ tới
Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết, thấy Túc Vương _ Từ Tấn anh dũng tuấn tú không may bị sát hại, có phu nhân Trắc phi - Phó Thị. Phu thê tình thâm nay yêu cầu thị nữ Phó Thị tận tán để an ủi vong linh đã khuất, phong Phó thị l;à Túc vương phi để bày torsuwj khen ngợi.
Khâm Thử
Mọi người đều hết thảy bất ngờ mà rơm rớm nước mắt
Ta : Tạ chủ long ân
Lý công công rời đi
Ta lên chỗ quan tài Túc Vương nhìn vào dong bia mà khóc " Túc Vương - Từ Tấn anh dũng của Lúc Thiên Tuyết" mà tự nhủ
" Sống cùng giường chết cùng mộ " sao chàng lại không giữ lời
Lúc Đó Tỷ Tỷ Phó Tuyên và 1 vài người chạy vào khóc nức nở
Phó Tuyên : Dung Nhi à tỷ biết hết rồi bây giờ ta cần muội sống nhất định muội phải sống
Cát Sinh : Vương Phi nương nương, điện hạ có giao thứ này cho thần bảo phải giữ nó để khi ngài ấy có bất trắc nhất định phải đưa cho n
Cát Sinh đưa ra 1 tờ giấy
Mở ra xem
Ta: Là hòa ly thư ( giấy như là Ly hôn )
Phó Tuyên : May quá Dung Nhi muội không cần chết chung nữa //nở nụ cười//
Thì ra bao lâu nay huynh ấy luôn nghĩ cho ta vậy mà...
Ta quỳ xuống trước mặt tỷ tỷ
Ta : tỷ tỷ chỉ trách Dung Nhi bất hiếu không thể làm theo,sau này mẹ sẽ giao cho tỷ chăm sóc. Điện hạ đã làm rất nhiều việc cho muội, thứ duy nhất muội có thể làm bây giờ là bên cạnh chàng ấy
Thấy chậu lửa bên cạnh ta ném hòa ly thư vào trong lửa.Thứ đó đã đủ chứng minh tình cảm của đôi ta
Tỷ chạy đến bên ta nắm vai ta nói : Không có hòa ly thư chúng ta vẫn còn cách khác, cho dù có cãi thánh chỉ tỷ nhất định cũng làm để muội được sống
Ta ra hiệu cho Ngô Bạch khởi
Huynh ấy liền đánh ngất tỷ ấy
Ta : Sau này Phó gia sẽ nhờ huynh chăm sóc
Ngô Bạch Khởi : vương phi nương nương người thật sự muốn...
Ta khẽ gật đầu
Tỷ ấy cũng đã đi bây giờ ta cảm thấy mình thật hạnh phúc những ngày tháng ở bên chàng ấy. Chỉ ngày mai thôi ta có thể gặp chàng ấy rồi
1 buổi đêm của Túc vương phi thật quá là đấy đủ
Ngày hôm sau ở trước túc vương phủ có 1 đoàn người ngồi quỳ trước của phủ khóc than đau lòng khi thấy xe tang khiêng quan tài lên đi qua, tỷ ta cũng không thể kiềm chế mà lao ra may mà có Ngô Bạch Khở giữ lại tỷ ấy ngã quỵ. Nằm trong quan tài trên người mang theo cây trâm mà cây quạt Túc Vương tặng ta
Đến giữa đường tang đi 1 đám khói bay vào...
Quay lại phủ Túc Vương. Thật ra Túc Vương chưa chết mà đây là lời bịa đặt của Minh Vương.
Túc vương : Cát Sinh, Dung Nhi đâu?
Cát Sinh: chết rồi! cả hoàng cung tưởng ngài đã chết nên hoàng thượng bắt vương phi chôn cùng ngài đang trên đường đi đó!
Huynh ấy liền quay đầu ngựa mà phóng
Ngô bạch Khởi và Hứa gia cũng phóng ngựa đi theo
Nhưng đến nơi quan tài đã không còn hình bóng Phó Dung ở đó
Hứa gia : Nhất định là Minh Vương mau đến tiểu viện của hắn
An vương': Đại ca ta đến đây để đón Đại tẩu
Túc Vương:được mau theo ta
Xông thẳng vào Minh Dung tiểu viện
Thấy trong đó có mật thất
ở trong mật thất
Ta : Ta nên nghĩ là huynh bày ra những trò này chứ nhỉ
Minh Vương: Nồng Nồng muội biết ta sẽ không bao giờ làm hại muội, ta chỉ đang cố bảo vệ muội mà thôi
Ta không nói gì lấy cây quạt có dao ra để sát cổ Minh Vương
Nghe thấy tiếng động bên ngoài " Dung Nhi Dung Nhi "
Ta : Điện Hạ người còn sống
Minh vương: Ha! Muội ở đây đi ta sẽ cho hắn chết trước mặt muội
Hắn đóng cửa mật thất ta liền tìm xem đâu là lối thoát
Ở bên ngoài trận chiến cũng đã bắt đầu
... (Trận chiến của Túc Vương và Minh Vương)
Khi ra ngoài cũng là lúc Thấy Minh vương định đâm Từ Tấn, ta chạy ra đỡ cho chàng 1 kiếm
Nhìn thấy vậy Minh vương nói : Thì ra muội vẫn bảo vệ hắn hắn không xứng, không xứng.
Từ Tấn : Thuốc giải đâu
Minh vương: Độc này không có thuốc giải
Từ tấn : Không KHÔNG, Dung Nhi cố lên ta đưa nàng về phủ
Minh Vương : Nếu muội đã không còn thì ta sẽ đi cùng muội
Lúc đó Minh Vương tự sát
...( chuyện nhà Minh Vương)
Cùng lúc đó Hứa Gia và Ngô Bạch Khởi cũng đến : điện hạ nương nương
Vương phi nương nương
Từ Tấn : mau đỡ ta dậy
Chàng vội vàng đưa ta về phủ
Ở phủ Túc Vương
Ta tỉnh dậy
Từ tấn : nàng.. nàng
Ta : Thiếp chưa chết
Mọi người đi ra ngoài để ta và chàng được không gian riêng
Ngày hôm sau là ngày đại hôn thứ 2 của ta là ngày ta chính thức được đội mũ phượng đường đường chính chính trở thành Túc Vương phi.
(Hình ảnh đoạn đầu)
( hình ảnh đoạn cuối )
#TúcVươngphi
( chuyện kể về 1 lần khi rước 1 quận chúa trong cung đi sang hòa thân thì Túc vương đã không may rơi xuống thác nước và đây là kết quả của lần đó )
Túc vương phi tỉnh dậy trong Phó phủ
Phó Tuyên : Dung Nhi, muội tỉnh rồi!
Ta : Ai đưa muội về đây vậy tỷ?
Phó Tuyên : Là Minh Vương ( Hoàng thúc của Túc Vương và cũng là 1nguoiwf bạn cũ của Phó Dung và vẫn yêu cô dùng mọi thủ đoạn để có được cô, người đẩy Túc vưởng xuống thác nước) muội không nhớ sao Dung Nhi
Ta : À, Điện hạ ( Túc Vương ) đâu?
Phó Tuyên : Ủa ngài ấy không về cùng muội à!
Ta tức tốc đi xe ngựa về phủ Túc vương
Trước mắt ta là thứ gì hiện lên vậy! Đám tang của Túc...Vương. Chàng ấy chết rồi sao...Thần thờ bước vào.
Cát Sinh( Cát tiên sinh ): Vương phi nương nương...
Đi vòng vòng quanh phủ Túc vương, nhìn dưới sàn...Cây trâm Túc vương tặng ta và cây quạt mà chàng ấy tặng ta để phòng thân, nhìn qua nhìn lại phủ. Những giọt lệ bắt đâu tuôn rơi trên gương mặt xinh đẹp của y. Những người khác tránh mặt để Vương phi có không gian yên tĩnh
Ở trên triều, khi biết tin Túc vương bị sát hại khi trên đường đưa quận chúa đi hòa thân, hoàng thượng vô cùng đau buồn thì Minh Vương vào cầu kiến
Minh vương: Hoàng huynh chú ý bảo trọng long thể, nếu Túc vương đã không còn thì Túc vương phi phải Tận Tán theo chứ, Đúng không hoàng huynh để vong linh của túc vương được bình an
Hoàng thượng : được, Lý công công truyền thánh chỉ
Ở phủ Túc vương y đã khoác trên mình cái áo tang lễ trong tang lễ phu quân mình
Lý công công : Thánh chỉ tới
Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết, thấy Túc Vương _ Từ Tấn anh dũng tuấn tú không may bị sát hại, có phu nhân Trắc phi - Phó Thị. Phu thê tình thâm nay yêu cầu thị nữ Phó Thị tận tán để an ủi vong linh đã khuất, phong Phó thị l;à Túc vương phi để bày torsuwj khen ngợi.
Khâm Thử
Mọi người đều hết thảy bất ngờ mà rơm rớm nước mắt
Ta : Tạ chủ long ân
Lý công công rời đi
Ta lên chỗ quan tài Túc Vương nhìn vào dong bia mà khóc " Túc Vương - Từ Tấn anh dũng của Lúc Thiên Tuyết" mà tự nhủ
" Sống cùng giường chết cùng mộ " sao chàng lại không giữ lời
Lúc Đó Tỷ Tỷ Phó Tuyên và 1 vài người chạy vào khóc nức nở
Phó Tuyên : Dung Nhi à tỷ biết hết rồi bây giờ ta cần muội sống nhất định muội phải sống
Cát Sinh : Vương Phi nương nương, điện hạ có giao thứ này cho thần bảo phải giữ nó để khi ngài ấy có bất trắc nhất định phải đưa cho n
Cát Sinh đưa ra 1 tờ giấy
Mở ra xem
Ta: Là hòa ly thư ( giấy như là Ly hôn )
Phó Tuyên : May quá Dung Nhi muội không cần chết chung nữa //nở nụ cười//
Thì ra bao lâu nay huynh ấy luôn nghĩ cho ta vậy mà...
Ta quỳ xuống trước mặt tỷ tỷ
Ta : tỷ tỷ chỉ trách Dung Nhi bất hiếu không thể làm theo,sau này mẹ sẽ giao cho tỷ chăm sóc. Điện hạ đã làm rất nhiều việc cho muội, thứ duy nhất muội có thể làm bây giờ là bên cạnh chàng ấy
Thấy chậu lửa bên cạnh ta ném hòa ly thư vào trong lửa.Thứ đó đã đủ chứng minh tình cảm của đôi ta
Tỷ chạy đến bên ta nắm vai ta nói : Không có hòa ly thư chúng ta vẫn còn cách khác, cho dù có cãi thánh chỉ tỷ nhất định cũng làm để muội được sống
Ta ra hiệu cho Ngô Bạch khởi
Huynh ấy liền đánh ngất tỷ ấy
Ta : Sau này Phó gia sẽ nhờ huynh chăm sóc
Ngô Bạch Khởi : vương phi nương nương người thật sự muốn...
Ta khẽ gật đầu
Tỷ ấy cũng đã đi bây giờ ta cảm thấy mình thật hạnh phúc những ngày tháng ở bên chàng ấy. Chỉ ngày mai thôi ta có thể gặp chàng ấy rồi
1 buổi đêm của Túc vương phi thật quá là đấy đủ
Ngày hôm sau ở trước túc vương phủ có 1 đoàn người ngồi quỳ trước của phủ khóc than đau lòng khi thấy xe tang khiêng quan tài lên đi qua, tỷ ta cũng không thể kiềm chế mà lao ra may mà có Ngô Bạch Khở giữ lại tỷ ấy ngã quỵ. Nằm trong quan tài trên người mang theo cây trâm mà cây quạt Túc Vương tặng ta
Đến giữa đường tang đi 1 đám khói bay vào...
Quay lại phủ Túc Vương. Thật ra Túc Vương chưa chết mà đây là lời bịa đặt của Minh Vương.
Túc vương : Cát Sinh, Dung Nhi đâu?
Cát Sinh: chết rồi! cả hoàng cung tưởng ngài đã chết nên hoàng thượng bắt vương phi chôn cùng ngài đang trên đường đi đó!
Huynh ấy liền quay đầu ngựa mà phóng
Ngô bạch Khởi và Hứa gia cũng phóng ngựa đi theo
Nhưng đến nơi quan tài đã không còn hình bóng Phó Dung ở đó
Hứa gia : Nhất định là Minh Vương mau đến tiểu viện của hắn
An vương': Đại ca ta đến đây để đón Đại tẩu
Túc Vương:được mau theo ta
Xông thẳng vào Minh Dung tiểu viện
Thấy trong đó có mật thất
ở trong mật thất
Ta : Ta nên nghĩ là huynh bày ra những trò này chứ nhỉ
Minh Vương: Nồng Nồng muội biết ta sẽ không bao giờ làm hại muội, ta chỉ đang cố bảo vệ muội mà thôi
Ta không nói gì lấy cây quạt có dao ra để sát cổ Minh Vương
Nghe thấy tiếng động bên ngoài " Dung Nhi Dung Nhi "
Ta : Điện Hạ người còn sống
Minh vương: Ha! Muội ở đây đi ta sẽ cho hắn chết trước mặt muội
Hắn đóng cửa mật thất ta liền tìm xem đâu là lối thoát
Ở bên ngoài trận chiến cũng đã bắt đầu
... (Trận chiến của Túc Vương và Minh Vương)
Khi ra ngoài cũng là lúc Thấy Minh vương định đâm Từ Tấn, ta chạy ra đỡ cho chàng 1 kiếm
Nhìn thấy vậy Minh vương nói : Thì ra muội vẫn bảo vệ hắn hắn không xứng, không xứng.
Từ Tấn : Thuốc giải đâu
Minh vương: Độc này không có thuốc giải
Từ tấn : Không KHÔNG, Dung Nhi cố lên ta đưa nàng về phủ
Minh Vương : Nếu muội đã không còn thì ta sẽ đi cùng muội
Lúc đó Minh Vương tự sát
...( chuyện nhà Minh Vương)
Cùng lúc đó Hứa Gia và Ngô Bạch Khởi cũng đến : điện hạ nương nương
Vương phi nương nương
Từ Tấn : mau đỡ ta dậy
Chàng vội vàng đưa ta về phủ
Ở phủ Túc Vương
Ta tỉnh dậy
Từ tấn : nàng.. nàng
Ta : Thiếp chưa chết
Mọi người đi ra ngoài để ta và chàng được không gian riêng
Ngày hôm sau là ngày đại hôn thứ 2 của ta là ngày ta chính thức được đội mũ phượng đường đường chính chính trở thành Túc Vương phi.
(Hình ảnh đoạn đầu)
( hình ảnh đoạn cuối )
#TúcVươngphi
Nguyễn Khánh Mi | ||
2021-05-18 10:56:18 | ||
Chat Online |
-Lễ hội ngày hè-
-Bắt đầu từ - kết thúc vào ( 19/5 -> 31/5 )
-Những người được tham gia : tất cả nhân của Lục Thiên Tuyết quốc ( nếu tốt sẽ thăng chức )
-Nội dung : (mỗi người sẽ viết lại 1 đoạn trong 1 bài hát mà mình yêu thích từ ngày 19/5 -> 25/5)
( biểu diễn trang phục ngày hè mỗi người sẽ tìm cho mình 1 bộ trang phục ngày hè. Show ra cho mọi người biết từ ngày 26/5->31/5)
(Ai tương tác tốt sẽ được thăng chức)
By:Túc vương phi(Hàn Nguyệt Như Tuyết-Phó Dung)
-Bắt đầu từ - kết thúc vào ( 19/5 -> 31/5 )
-Những người được tham gia : tất cả nhân của Lục Thiên Tuyết quốc ( nếu tốt sẽ thăng chức )
-Nội dung : (mỗi người sẽ viết lại 1 đoạn trong 1 bài hát mà mình yêu thích từ ngày 19/5 -> 25/5)
( biểu diễn trang phục ngày hè mỗi người sẽ tìm cho mình 1 bộ trang phục ngày hè. Show ra cho mọi người biết từ ngày 26/5->31/5)
(Ai tương tác tốt sẽ được thăng chức)
By:Túc vương phi(Hàn Nguyệt Như Tuyết-Phó Dung)
hgcutii | ||
2021-05-18 10:05:12 | ||
Chat Online |
__ROLE__ ( thăng chức )
( một câu chuyện về khó khăn khi đi du ngoạn của Cửu quận chúa và các tỷ tỷ và ca ca và mấy đứa chaú của mình)
Vào buổi sáng đẹp trời tại vùng khác của kinh thành 1 cỗ xe ngựa đang đi trên đường.
Ta hỏi : Sao đi hoài không tới vậy Đại tẩu?
Túc vương phi : Ta không biết, không phải chúng ta xuống Giang Nam sao?
Nhung Kim công chúa : Đại thẩm , mẫu hoàng , Cửu cô cô theo hiểu biết địa lý của con thì đây không phải là Giang Nam đây là vùng đất của Bắc Lịch và Thanh Khâu mà.
Ta bần thần: Ơ! Ta và Linh Nhi ( Nhung Kim công chúa ) lúc đi đến vùng đất này đã từng bị bắt. nhưng may có người tới cứu.
Túc Vương phi: Bây giờ chỉ có tỷ muội chúng ta ở đây. Tuyên tỷ, Ninh muội, Yên muội và mọi người nữa chúng ta phải thực sự cẩn trọng .
Đột nhiên xe ngựa dừng gấp khiến mọi người trong xe ngựa suýt té
Lúc này có 1 đám người áo đen xông ra
Cướp : Ây za! Không cần tìm con mồi cũng tới
Cướp 2: Lâu lâu chưa ai tự vác xác đến đây, gan to đấy. Mà lại còn là các cô nương trẻ trung xinh đẹp của Lục Thiên tuyết đây sao.
ta gằn giọng: Thanh Khâu là 1 phần nhỏ bé của quốc, dám to gan với bổn quận chúa
Cướp : đừng ảo tưởng, quận chúa không bao giờ đi cỗ xe bần hàn như thế này
Phía xa tướng quân của Túc vương đã quan sát tình hình chạy về báo :
Ở Kinh thành : Bẩm Túc vương , An vương các vương phi quận chúa công chúa đang bị các tên cướp ở trại Thanh Phong chặn lại
An Vương đập bàn : Sao ? Đại ca chúng ta đi thôi
Ở trên khu vực Thanh Khâu
Cướp : chuẩn bị được hưởng vinh hoa phú quý của tụi này rồi đây
TO GAN
Đến cả người của bổn vương cũng động vào được
Cướp : Là Ai? Mau ra đây
2 Vương gia quay ra chúng hốt hoảng giật mình \
Cướp: An ...vương, Túc... vương
Nữ vương: To gan dám làm loạn ở đây, bổn cung nghĩ các ngươi chán sống rồi
Cướp : Vương phi nương nương, Cửu quận chúa xin tha tội Tiểu hầu gia phu nhân xin tha tôij
GIẢI VỀ CHỜ XÉT XỬ
Có lẽ đây là chuyến du ngoạn mà ta và tỷ tỷ khó khăn nhất
( một câu chuyện về khó khăn khi đi du ngoạn của Cửu quận chúa và các tỷ tỷ và ca ca và mấy đứa chaú của mình)
Vào buổi sáng đẹp trời tại vùng khác của kinh thành 1 cỗ xe ngựa đang đi trên đường.
Ta hỏi : Sao đi hoài không tới vậy Đại tẩu?
Túc vương phi : Ta không biết, không phải chúng ta xuống Giang Nam sao?
Nhung Kim công chúa : Đại thẩm , mẫu hoàng , Cửu cô cô theo hiểu biết địa lý của con thì đây không phải là Giang Nam đây là vùng đất của Bắc Lịch và Thanh Khâu mà.
Ta bần thần: Ơ! Ta và Linh Nhi ( Nhung Kim công chúa ) lúc đi đến vùng đất này đã từng bị bắt. nhưng may có người tới cứu.
Túc Vương phi: Bây giờ chỉ có tỷ muội chúng ta ở đây. Tuyên tỷ, Ninh muội, Yên muội và mọi người nữa chúng ta phải thực sự cẩn trọng .
Đột nhiên xe ngựa dừng gấp khiến mọi người trong xe ngựa suýt té
Lúc này có 1 đám người áo đen xông ra
Cướp : Ây za! Không cần tìm con mồi cũng tới
Cướp 2: Lâu lâu chưa ai tự vác xác đến đây, gan to đấy. Mà lại còn là các cô nương trẻ trung xinh đẹp của Lục Thiên tuyết đây sao.
ta gằn giọng: Thanh Khâu là 1 phần nhỏ bé của quốc, dám to gan với bổn quận chúa
Cướp : đừng ảo tưởng, quận chúa không bao giờ đi cỗ xe bần hàn như thế này
Phía xa tướng quân của Túc vương đã quan sát tình hình chạy về báo :
Ở Kinh thành : Bẩm Túc vương , An vương các vương phi quận chúa công chúa đang bị các tên cướp ở trại Thanh Phong chặn lại
An Vương đập bàn : Sao ? Đại ca chúng ta đi thôi
Ở trên khu vực Thanh Khâu
Cướp : chuẩn bị được hưởng vinh hoa phú quý của tụi này rồi đây
TO GAN
Đến cả người của bổn vương cũng động vào được
Cướp : Là Ai? Mau ra đây
2 Vương gia quay ra chúng hốt hoảng giật mình \
Cướp: An ...vương, Túc... vương
Nữ vương: To gan dám làm loạn ở đây, bổn cung nghĩ các ngươi chán sống rồi
Cướp : Vương phi nương nương, Cửu quận chúa xin tha tội Tiểu hầu gia phu nhân xin tha tôij
GIẢI VỀ CHỜ XÉT XỬ
Có lẽ đây là chuyến du ngoạn mà ta và tỷ tỷ khó khăn nhất