LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Mẹ và quả - Nguyễn Khoa Điềm

Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng.

Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.

Và chúng tôi, một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh?

Câu đối hay về cha mẹ: Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ, Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha

Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con

Hiếu: Thành kính tổ tiên ơn gia độ
Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành

Tử hiếu song thân lạc
Gia hoà vạn sự thành.
(Con hiếu thảo cha mẹ vui
Nhà hoà thuận muôn việc thành)

Vời vợi non cao ơn dưỡng dục
Mênh mông biển rộng đức sinh thành.

Ơn sinh thành như đại hải
Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.

Ơn cha dưỡng dục dường non Thái
Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.

Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa
Sinh thành công phụ thái sơn cao.

Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước
Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.

Cầu cho cha được thanh nhàn
Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.

Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai.
Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.

Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương
Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ
Con: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu.

Cha là núi mẹ là sông
Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.

Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ buồng sau kính thầy.

Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục
Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.

Con đi xa cách muôn nơi
Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.

Công cha ngàn đời tâm tưởng mãi
Nghĩa mẹ muôn thuở nhớ thương hoài.

Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.

Bàn tay nối tiếp bàn tay
Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.

Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

Ân cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sóng nhỏ lăn tăn.

Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.

Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.

Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.

Khi con tát cạn biển đông
Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.

Có tát cạn biển đông mới tỏ tường lòng mẹ
Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.

Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa báo hiếu ngùi ngùi thương mẹ, đức cù lao.

Cha là hoa phấn giữa đời
Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.

Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.

Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.

Cha là chỗ dựa mẹ là gối êm
Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.

Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.

Cha mẹ giàu con thong thả
Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.

Cổ thụ là bóng mẹ cha
Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng

Giữa thế gian đầy phong ba bão tố
Cha mẹ là bến đỗ của đời con.

Cha là núi mẹ là sông
Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.

Nghĩa mẹ như biển rộng
Công cha như trời cao
Ơn sinh thành dưỡng dục
Vời vợi tựa trăng sao.

Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.

THƠ THƯ PHÁP HAY VỀ “MẸ”

Thêm một người quả đất sẽ chật thêm
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.

Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.

Dẫu con di suốt cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
Chế Lan Viên

Đưa kim qua nỗi ưu phiền.
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.

Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.

Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.

Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.

Trong tâm tưởng con muộn màng viết
Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.

Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.

Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.

Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!

Nhìn lên vách con bước cùng với bóng
Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa.

Người con yêu quý nhất đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.

Ngày nào con đau khổ không biết ngỏ cùng ai,
Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con.

Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.

Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.

Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!

Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung.

Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ

Con về đây quỳ bên gối mẹ
Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu

Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.

Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.

Con mang thơ đi gieo khắp nẻo
Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son

Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền

Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.

Bao la bóng nước biển đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi

Nửa đời phiêu bạc tha hương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng

Giơ đây trong cõi rộn ràng
Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru.

Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.

Dù đi trăm suối nghìn sông
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi

Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời

Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru.

Mẹ: Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường.
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi!

Mẹ là nguồn suối yêu thương
Mẹ là quê hương con đó.

Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.

Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người.

Bài thơ Tình bạn

Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu
Cùng sẻ chia vui thú - buồn đau
Nơi nào ta cũng có nhau
Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình

Bạn cứ gọi! khi mình thổn thức
Hay khi lòng bứt rứt không yên
Có ta bên bạn xua phiền
Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư

Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm
Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau
Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào
Chỉ cần bạn được vơi bao khối sầu!

Bạn đừng vội gục đầu than trách
Bởi cuộc đời thử thách đắng cay
Bạn buồn tôi sẽ kề vai
Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn

Bạn nhớ nhé...cô đơn ..hãy đến
Những bạn bè là bến yêu thương
Mãi luôn giúp bạn kiên cường
Xóa tan phiền não, sầu vương..giã từ!!

Bài thơ nói về tình bạn là một món quà thiêng liêng và cao quý mà chúng ta cần trân trọng. Phải có tình bạn thì cuộc sống của chúng ta mới thật sự có ý nghĩa. Coi trọng tình bạn, nó sẽ đơm hoa kết trái và nảy nở mãi mãi không tàn lụi, là một vi thuốc tinh thần giúp ta luôn vững vàng trong cuộc sống hay khi đối mặt với khó khăn thử thách.

Cô gái Đồng Nai

Em là con gái Đồng Nai
Hàm răng em trắng, khổ người em duyên
Em cười, em nói hồn nhiên
Tình em như trái sầu riêng đậm đà
Ta về ta nhớ đêm qua...
Nhớ ai nhớ cả món quà Đồng Nai
Món quà ai gởi cho ai
Kèm theo thăm hỏi đôi lời thương thương
Yêu em, yêu cả con đường
Đưa ta về chốn ruộng vườn phì nhiêu
Cần Thơ, Rạch Giá, Bạc Liêu
Rằng thương rằng nhớ rằng yêu lạ lùng
Cô em má đỏ hồng hồng
Buôn xuôi bán ngược, có chồng hay chưa?
Xe đò ai đón ai đưa?
Mà em đi sớm về trưa một mình
Em cười, ô, xỉnh xình xinh
Hỏi em, em chỉ lặng thinh... mỉm cười.

Chỉ là bạn thôi

CHỈ LÀ BẠN THÔI

Mình với cậu chỉ là bạn thôi
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy!
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy
Nhưng buồn - đâu phải đã cô đơn!

Mình với cậu chưa có phút giận hờn
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình... khóc
Gặp nhau ở cầu thang, chỉ cười bằng mắt
Chỉ cười hoài... vì là bạn, không hơn!

Cậu ở bên, mình luôn thấy rất vui
Nhưng không bực nếu cậu đi cùng người khác
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất
Cậu biết rồi... Sao lại tặng hồng nhung?

Mình với cậu chỉ là bạn thôi!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư