trần thanh hiền
|
Naa | Chat Online Report Ngon ăn thì mở cái chặn ra, cái loặt bịa đặt rồi lải nhải như một con chó dại Mà nếu liêm sỉ của m còn có ấy thì mở cái chặn ra gửi ảnh 2 ae m ở nhật cho t xem Nếu mà thật, t sẽ koong ngại việc xin lỗi m . Chấm hết ๖²⁴ʱησт ๖ۣۜCɾυʂɦ ση ๖ۣۜVαℓεηтĭηε༉ (nCov) | Chat Online Report Bỏ chặn a đi ,a xin lỗi a nt nhầm ng
꧁ღ☘.•♫ 【c】ụ【t】 đâ【y】【y】【y】.•⁀ᶦᵈᵒᶫღ꧂ | Chat Online Report lờ ai lai! lai cho cô chủ tút rồi! mong cô chủ tút rộng lòng bao dung cho mk lai nếu cô chủ ko độc ác thì có thể cho mk thêm combo: follow + 5 * nha #Iloveyuochucamo #Meou
Như đã hứa vào lần trước. Hnay mình thân gửi tới các mem câu truyện này. Mời các mem đọc nhé! ( chuyện này về bác của m). M quê gốc ở Lào Cai. K phải ở thành phố đâu mà là một vùng nông thôn yên bình. Thời đó thôi nhé cách đây 18 năm rồi. Lúc đó m đg học lớp 7. Bạn nào đã biết đền ÔNG HOÀNG BẨY thì nhà m cách đó chừng 2km. Nơi m sinh sống có khá nhiều dân tộc như. Mán đen ( mán họ). Mán đỏ. Ngươi kinh, người tày. Số đông là người kinh. Tiếp đó là người mán đen và mán đỏ. Người tày phải cách nhà m hơn 20km mơi đông. Từ nhỏ m có nge nhiều người ke là người dân tộc họ giỏi lắm. Có thể thả đc bùa yêu bùa ghét. Yếm ma thả chài. Nhưng thú thật mình chưa nhìn thấy tận mắt. Chỉ có duy nhất 1 trường hợp là có 1 cô giáo lấy a dân tộc kém 7 tuổi.cô đó cấp 1 cũng từng dạy m. Chơi thân với mẹ m nên m mới biết. Cô ấy bị chú kia thả bùa yêu nên mới lấy. Sau này biết đc đã ở với nhau mấy năm có 2 đứa con nên cô ấy chấp nhận ở tiếp k bỏ chú kia. Cô ấy kể là 1 hôm cô dọn hòm quần áo thì thấy đáy hòm có một cuộn giấy cũ giở ra thấy mấy chữ nho và vài sợi tóc. Cô ấy k biết gì hỏi chú kia thì chú ấy k nói gì. Cô kể chuyện cho người già trong làng thì họ nói là bùa yêu ếm.lúc bấy giờ cô này mới biết mình bị thả bùa yêu. Còn bác mình thì khéo tay lắm. Hồi đó bác hay làm bánh rán bánh nếp rồi sáng đạp xe khắp các làng để bán. Dân lúc đó k có tiền nhiều như bgio nên ai có tiền trả tiền ai k có tiền thì trả bằng gạo. Sáng ra m đi học thỉnh thoảng gặp bác thì bác hay cho m lúc thì cái bánh rán lúc thì cái bánh nếp. M chơi rất thân với c H con nhà bác vì sàn tuổi nhau lại học cùng trường. Lâu k gặp B đi bán bánh. Khi cấp 1 thì m hay vào nhà B chơi chứ giờ lớn chút phải giúp bố mẹ nên đi học về phải nấu cơm. Giặt quần áo làm việc nhà nên ít vào B chơi hơn. Lâu k gặp B đi học m hỏi c H là B nghỉ bán bánh àh? Thì chị m nói B m bị mán đỏ chài ma ốm hơn chục hnay rồi. Ui nge mà tò mò. Chủ nhật đc nghỉ học m vào nhà B chơi với c H nhân thể xem bị ma chài nó thế nào. M vào đến nơi thì thấy B đg nằm trên giường đắp chân. Chị m đg dọn nhà. Nhà B m là nhà tranh trên lợp gianh. Xung quanh vách nứa. C H thấy m vào thì hai c e bắt đầu chơi đánh ô ăn quan. Hơn tiếng sau B dậy m chào B và hỏi B ốm ạ? Thấy c H bảo b bị ma chài, ai chài B đấy? Thì B mình mơi kể. Nhìn B lúc này yếu lắm. Đi run rẩy ra bàn uống nước ngồi. Người gầy mặt xanh xao.B kể là hôm đấy B làm bánh đi bán như mọi khi. Vào trong làng mán đỏ. Thì đi qua ngang một nhà này nó hỏi mua bánh chịu mà B k bán. Trưa về B ăn cơm xong đi ngủ định bụng chiều dạy đi xay bột để tối làm bánh sáng mai đi bán sớm thì lúc ngủ tự nhiên tức ngực. Rồi người đau e ẩm. Chiều B k dậy đi say bột đc.sáng sau càng nặng hơn. B nằm nhà 2 ngày thì ra trạm xá khám. Y sĩ khám xong bảo B chắc bị cảm thôi. Kê cho mấy ngày kháng sinh. Về uống hết mà k đỡ. Tối ngủ cứ như có cái cối đè lên ngực khó thở lắm. B nằm trên giường có đi lại đc mấy đâu. Thấy uống thuốc k đỡ B mình cố đi đến nhà thầy để bấm xem. M cũng k hỏi thầy này ở đâu. Xong B m kể tiếp là đến đó thầy bấm rồi hỏi là B có tranh chấp hay cãi cọ gây thù hằn gì với người dân tộc k? Thì B bảo k, xong B chợt nhớ ra là gần đây có k bán chịu bánh cho người mán đỏ. Ông thầy mới nói là B bị nhà đó chài ma rồi. K biết cách gỡ thì thuốc thang k khỏi đc. Mà họ đã chài m thì k bgio họ gỡ cho m đâu. Mà họ còn giấu là k biết ma chài cơ ,thầy chỉ cho B m về nhà lấy lọ thuỷ tinh nhỏ giác khắp lưng vai và bụng. Mỗi ngày 2 lần. Bgio ra hết chất độc ma ám trong người thì khỏi.( các bạn tưởng tượng giác là giác hơi ý. Lấy lọ thuỷ tinh đốt mẩu giấy nhỏ thả vào lọ rồi úp vào lưng. Lửa tắt bình thuỷ tinh sẽ dính lại trên da khoảng thời gian rồi nó tự rơi hoặc m lấy ra) B m về làm theo. Lúc này B vạch lưng cho m xem thì chao ôi.! Kinh khủng quá.. Trên lưng B giác đc khoảng 10 nốt. Những nốt đó thâm đen. ( bt giác hơi nó cũng thâm đen da. Mấy hôm khỏi) nhg B m k những thâm đen mà nốt đo còn phồng rộp như bị bỏng. Ở giữa như đầu mụn mủ. Nó rỉ nươc. B m bảo thầy nói đó là nọc độc ma chài nó ám. B m nói có lần B giác hơi gỡ lọ ra còn có những sợi trắng như sợi chỉ đùn từ cơ thể ra. Thầy nói bgio giác hơi mà da k phồng k còn ra sợi trắng đó nữa thì khỏi hết ma chài. Nge xong mà sợ. Tự nghĩ k nên dây dưa gì với người dân tộc k có ngày họ phật ý chài ma cho thì toi. B m giác hơi như thế gần 2 tháng mới khỏi. Lúc bị thế k làm đc gì chỉ nằm thôi. Ăn ít lắm. Đau nhức khăp người k ngủ đc. B m còn nói là bọn mán đỏ có người giỏi họ hay nuôi ma trong nhà. Ngày rằm mùng 1 họ thả cho ma đi kiếm ăn. Ai yếu bóng vía mà gặp thì nó vật cho ốm sống dở chết dở.nếu k biết cách gỡ. B nói thầy bảo ma này kỵ vàng bạc. Ai đeo vàng bạc thì nó sợ. Ngày xưa nghèo đủ ăn là may lấy đâu ra vàng bạc mà đeo. Mà có ma chài nó sợ vàng bạc thôi nhé. M bt thì nó k sợ đâu.chuyện này kết ở đây.
Chắc các bạn củng nghe quá nhiều về những câu chuyện hồn ma về trong đêm tối rồi nhỉ ? Mình là tác giả mà củng chính là bạn thân của đứa bạn trong câu chuyện này . Chuyện này là có thật 100% . Câu chuyện bắt đầu từ gia đình bạn của mình , gia đình bạn ấy có thẩy 3 người . Nhà bạn ấy củng không mấy khá giả . Xung quanh nhà rất nhiều cây cối , đường bê tông cách nhà bạn ấy hơn 15m , muốn vào nhà phải đi con đường mòn cạnh vườn chuối bên nhà . Lúc ấy , bạn ấy kể khuya hôm ấy , ba bạn ấy đã dậy sớm đi đánh cá với tàu nhà của ba mình . Nhà chỉ có 2 mẹ con mà nhất là mẹ bạn ấy đang mang thai gần 10 tháng mà chưa có đẻ . Mình thấy củg lạ , thg thì phụ nữ mag thai 9 tháng 10 ngày đã đẻ r . Mà mẹ bạn ấy thì chưa . Vào nữa khuya lúc ấy , bỗng nhiên má bạn ấy đi ra đi tiểu mà k gọi bạn ấy theo . Các bạn củng bik là phụ nử mang thai rất khó khăn trong việc di chuyễn . Và vì điều đó mà điều không may đã xãy ra , mạ bạn ấy kb là đã vấp cái gì hay là bị trượt té mà máu chảy lênh loáng một vùng đất .Biểu tượng cảm xúc frown lúc ấy bạn của mình k hề hay bik . Khoảng độ 4h sáng , bạn ấy k thấy má thì hốt hoảng đi tìm . :(( rốt cuôc thì cũng thấy má . Nhưng điếng người hơn là xung quanh ấy máu llan cã vùng chuối rộrng. Đưa đi cấp cứu thì ng ta bảo 2 mẹ con đả chết do chấn động mạnh ở thai . Biểu tượng cảm xúc frown tôi củng rất buồm về việc này . Đi đám ma má nó mà tôi cứ rưng rưng nc mắt . Sau khi chôn cất xong , mọi chuyện quái quỷ thườmg xảy ra vào đúng độ 1h sáng . Khi 2 cha con bạn ấy ngủ thì cứ nghe tiếng lục đồ xọt xạc trong buồng đồ . Đêm nào củng vậy mà bạn ấy bảo mở điện lên k thấy chuột hay mèo gì cả . Thấy lạ nên ba bạn ấy kể chuyện cho bên ngoại vs nội của bạn mình cho họ nghe . Đến lúc này thì cả nhà đi lên 1 bà đồng để hỏi có chuyện gì . Thì các bạn biết bà ấy bảo sao không? Bà ấy bảo là má nó ms hạ sinh thằng cu nên về tìm mấy cái tả quần áo cho cu nó thay . Nghe thế cả nhà bạn ấy ai củng nức nở khóc . Ra ngoài mộ thì quả nhiên thấy cây chuối đả trổ búp ( thường thì phụ nữ mang thai mà chết đi thì ng ta đều trồng chuối ở bên mộ ) . Mình nghe bạn ấy kể mà củng muốn bủn rủn nữa . Mình hơi nổi da gà khi kể chuyện này vs ng khác . :(( củng bùn thật . Câu chuyện này đã xảy ra hơn 4 nam trc r . Tính ra khoảng năm 2011 ấy .
Chia sẻ một chút kiến thức mà tôi thấy – nghe – hỏi – và trải nghiệm từ một người bạn làm pháp sư hiện đang sống ở bờ sông Chao Phraya về kumanthong truyền thống. Tôi rất thích đọc sách ,tôi luôn quan niệm đọc nhiều sách là tốt và đọc có chọn lọc , đọc sách của người khác nhưng bản thân phải có logic của mình ,không phải người ta nói gì tin nấy rồi cho ra nhận định không chính xác. Bởi vì bản thân tôi cũng gặp không ít lần khó khăn từ những kiến thức sai lầm mà tôi tiếp xúc… Năm ngoái (2019) tôi có theo một vụ lớn và không biết cách nào giải quyết ,bó tay toàn tập. Và vụ này cũng liên quan đến Thái Lan , nên tôi đã hẹn bạn tôi làm pháp sư ở Thái Lan , 37 tuổi , để nhờ giúp đỡ. Vụ này tôi sẽ không nói vì hiện tại đã xong xuôi và êm đẹp, người liên quan vẫn sống cuộc sống bình thường ở tphcm, nếu nói thì có thể họ biết , sẽ ảnh hưởng đến họ nên tôi không nói thêm, tôi chỉ nói cho các bạn biết nguyên nhân của cuộc trò chuyện này. Cá nhân tôi thì không thích chơi búp bê , những con búp bê luuk thep hiện tại được thấy rao bán rất nhiều trên mạng , từ trên bản chất và ý nghĩa đến nói , nó cũng là kumanthong . Ở đây tôi nói là chỉ về mặt ý nghĩa, chứ không phải mọi người bỏ hơn 10 tr mua một con búp bê , rồi bỏ thêm vài chục tr để thuê “thầy” (thầy gì không biết) về chú và săm là thành kumanthong (rất là vô lý, còn tại sao vô lý thì theo dõi tiếp các bác sẽ hiểu). Đầu tiên , nói về kumanthong , giải thích tên gọi của nó . Kumanthong dịch nghĩa ra tiếng việt thì có thể hiểu là (tiểu quỷ vàng) , mọi người hay gọi là cậu bé vàng hay cô bé vàng cũng không sai. Vì nó là cách gọi việc dẫn hồn những đứa trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ chưa lên đường hay vài nguyên nhân nào đó vẫn còn lang thang ở hiện tại. Nguồn gốc của kumanthong là do các nhà sư trong chùa thương xót những linh hồn nhỏ bé này , họ tìm cách để chăm sóc , giúp đỡ chúng siêu thoát, cho chúng một mái nhà, không còn vất vưởng khắp nơi nữa . (Ở Trung Quốc cũng có nhiều chùa tương tự, trong chùa có nhiều phòng trưng bày rất nhiều tượng con nít bằng đất nung , nhỏ tầm nắm tay). Các nhà sư ,thầy dẫn dắt những linh hồn nhỏ ấy vào búp bê vải , sau đó hằng ngày niệm kinh , cúng thực, nuôi dưỡng và khải linh cho chúng với hi vọng chúng có thể sớm siêu thoát (theo quan niệm của họ, bởi vì những linh hồn này quá nhỏ nên không biết siêu thoát như thế nào, cũng có thể là do còn một chút chấp niệm về ba,mẹ mà lại không có suy nghĩ như người lớn được nên cứ do dự, vấn vương mãi) Cách gọi cậu bé vàng (cô bé vàng) ngay từ đầu là có ý nghĩa luôn luôn nhắc nhở người nuôi hãy xem chúng quý như vàng (giống như chúng ta hãy gọi cục cưng, cục vàng… vậy) . Xem chúng như là con mình, chăm sóc, dạy dỗ chúng đàng hoàng cho đến khi chúng có thể tự siêu thoát. Truyền thống nuôi kumanthong xuất hiện với mục đích là từ thiện, thay vì nhận nuôi trẻ em bị bỏ rơi cơ nhỡ như các cơ quan từ thiện thì họ nhận nuôi linh hồn trẻ em lang thang. Tuyệt đối không có bất kì suy nghĩ lợi dụng chúng để làm việc gì cho bản thân mình – bạn tôi nói. Người bạn tôi cũng có nuôi một kumanthong làm bằng vải bình thường thôi , cũng chỉ để trên kệ, hằng ngày mỗi bữa ăn thì đặt một chén cơm cúng rất bình thường. Không biết từ khi nào thì việc sử dụng bào thai để dẫn hồn vào lại mang cái tên kumanthong xuất hiện. Chỉ nghe cách làm như vậy là đủ để thấy sự bất nhẫn rồi , chứ nói gì là làm việc tốt ????. Nhưng con người bản tính là ích kỷ, các bác có thể cho từ thiện trẻ mồ côi một số tiền lớn ,nhưng các bác có thể nhận em về nuôi không ? Có nhưng cực kì cá biệt , bởi đó là một loại trách nhiệm. Kumanthong cũng vậy , các thầy nuôi dưỡng thì các thầy phải chịu trách nhiệm , chăm sóc , dạy dỗ, bảo đảm mấy bé không đi phá phách… Người bình thường , kêu họ nuôi kumanthong để rồi mỗi ngày chăm lo, lại còn phải chịu trách nhiệm thì họ có nuôi không, các bạn suy nghĩ kĩ rồi tự có câu trả lời. Do vậy, việc nuôi kumanthong truyền thống của Thái Lan chưa bao giờ được mở rộng, kể cả bây giờ. Ngược lại , một loại thuật pháp khác cũng dẫn hồn những đứa trẻ, nhưng không phải dẫn vào đồ vật , mà trực tiếp dẫn vào những bào thai trẻ chưa sinh . Làm như vậy thì việc những linh hồn đó muốn siêu thoát sẽ cực kì khó khăn, và họ lợi dụng chúng để hộ thân, để cầu tài , đấu pháp… Hoàn toàn trái ngược với ý nghĩa của việc nuôi Kumanthong truyền thống. Và nó nghiễm nhiên thay thế và sẵn sàng nhận luôn cái tên tốt đẹp “kumanthong” từ thời xa xưa… Vì sao, bởi vì nó được đón nhận nồng nhiệt , bạn nuôi chó cũng muốn nó canh nhà ,nuôi mèo cũng muốn nó đuổi chuột , nuôi kumanthong truyền thống bạn được gì ngoài việc gánh trách nhiệm Đây là tôi nói về hiểu biết và suy nghĩ của tôi sau buổi nói chuyện với bạn tôi về kumanthong. Vì lúc đầu tui không quan tâm, khi thấy bạn tui nuôi thì tui thắc mắc và hỏi rất nhiều. Bài sau sẽ nói về thực trạng nuôi cái gọi là “kumanthong” tràn lan như bây giờ , là “kumanthong” hay là “luuk thep” , nó có ý nghĩa gì, tốt hay không … Chia sẻ về những gì tôi thấy – nghe – tìm hiểu và trải nghiệm một số chuyện về kumanthong. (2) Thực ra thì tôi đã không muốn đăng tiếp , vì hầu hết các cộng đồng tôi đăng bài đều có một nhóm người bài xích (tại sao thì các bác suy nghĩ ai được ích lợi từ việc này sẽ hiểu) .cá nhân tôi thì không quan trọng lắm và cũng hiểu cái khó của các ban quản trị nên ngưng . Nhưng sau khi có khá nhiều inbox hỏi tôi về vấn đề này thì tôi nghĩ mình nên kết thúc hoàn thiện vấn đề này. Vì vậy tôi sẽ đăng tại những gr tôi có thể đăng. Hì vọng các bạn sau khi xem bài của tôi sẽ có cái nhìn rõ ràng hơn về kumanthong . Tôi cũng nói thẳng là tôi không cần và không hứng thú thuyết phục bất kì ai tin tôi. Cái tôi muốn là sự chia sẻ với hi vọng giúp ích cho những người cần nó, chỉ vậy thôi, không hơn. Bài trước tôi có nói sơ về ý nghĩa và nguồn gốc của kumanthong truyền thống tại Thái. Hôm nay tôi sẽ bổ sung thêm để mọi người dễ hiểu hơn tại sao hiện tại hầu hết mọi người đều nói kumanthong làm bằng bào thai. Trong khi tôi thì nói Kumanthong làm bằng tượng đất và búp bê vải, việc này liên quan đến phong tục vùng miền nữa nhé các bác. Các bác cũng biết ,thời xưa thì mọi người thường kết hôn sớm , ở độ tuổi trung bình của nữ là 16+ , những khu vực miền núi có thể còn nhỏ hơn. Ở độ tuổi đó , mặc dù con gái dậy thì sớm hơn con trai nhưng cơ thể vẫn còn trong giai đoạn phát triển và thành thục , khung xương vẫn còn phát triển. Vì vậy , nếu con gái có thai ở độ tuổi này thì xương chậu vẫn chưa phát triển tối đa ,chưa nở hết ,dẫn đến tỷ lệ sinh khó rất là cao , may mắn thì mẹ tròn con vuông , bất hạnh thì mất con , tệ nhất là mất cả mẹ lẫn con. Ở một số vùng núi phía bắc và đông bắc thái lan , có một tập tục là khi con đầu lòng vì sinh khó mà mất , gia đình sẽ hơ khô xác bé để không bị phân hủy, sau đó sẽ thờ cúng tại nhà . Một là để thương tiếc và kỉ niệm em bé , hai là hi vọng đứa tiếp theo sẽ được sinh ra khoẻ mạnh. Phong tục này không có vấn đề gì ,và cũng không liên quan gì đến việc nuôi kumanthong truyền thống cả. Nhưng có những người lợi dụng việc thiếu thông tin thời xưa, xâu chuỗi nó với nhau, tạo thành một kết quả đối với tôi là hành động vô nhân tính, nhưng nó lại được chào đón vì mang lại ích lợi cho người sử dụng, đó là luyện linh hồn trẻ con vào bào thai… Và để cho mọi người đón nhận , nó được đặt luôn cái tên là kumanthong , một cái tên đầy ý nghĩa nhân văn về sự từ bi của các thầy pháp, nhà sư thời xưa… Tôi chia sẻ với góc độ đứng ngoài quan sát ,không thiên vị và cũng không nói xấu bất kì vấn đề nào , điều tôi nói là suy nghĩ của cá nhân tôi , tôi hi vọng mọi người sẽ có đáp án của riêng mình. Trân Trọng. Nói về lợi ích của việc nuôi kumanthong (truyền thống) . Nếu ai hỏi tôi có ích lợi hay không , tôi sẽ trả lời là CÓ . Mặc dù người bạn pháp sư tại Thái Lan của tôi luôn khẳng định việc nuôi kumanthong thuần túy chỉ vì đem lại sự giải thoát cho các vong hồn trẻ thơ. Tại sao tôi lại nói như vậy ? Khi chúng ta thờ cúng ông bà tổ tiên ,ngoài việc chính là bày tỏ hiếu đạo ,nhớ cội nguồn ,thì chắc hẳn mọi người cũng muốn ông bà tổ tiên mình phù hộ , phù hộ điều gì ? Gia đình khoẻ mạnh, công việc làm ăn thuận buồm xuôi gió … Như vậy, thờ cúng kumanthong thì tại sao không ? Nhưng các bạn phải hiểu một điều , những linh hồn bé nhỏ này không thể nào có sức mạnh to lớn được, nếu có thì sẽ không là Kumanthong rồi …khi chúng ta xin được nuôi, được thờ phụng chúng thì phải nhớ mục đích ban đầu của chúng ta ,chúng ta hi vọng chúng sớm siêu thoát , khi chúng siêu thoát thì chúng ta sẽ có rất nhiều “âm đức” ,nhân quả luôn có mặt bất kì nơi nào, làm việc tốt sẽ gặp việc tốt . Nếu không vì mục đích đó thì không nên xin về , có vay có trả, không có bữa ăn nào là miễn phí cả các bạn à. Và khi chúng ta thờ phụng kumanthong , hương khói cúng kiếng đầy đủ, tôi nghĩ chúng sẽ rất vui lòng phù hộ độ trì cho chúng ta ở mức có thể . Với tôi thì đó đã là quá đủ , là quà tặng tuyệt vời của những linh hồn nhỏ bé này dành cho chúng ta rồi. Tôi sẽ chia sẻ về bạn tôi, sống ở khu vực chợ thống nhất ,bán sỉ quần áo . Có qua Thái Lan xin được nhận 1 bé kumanthong bằng tượng đất đem về nhà cung phụng… Năm 2014 thì bạn tôi lấy vợ, hai vợ chồng ở với nhau được 1 năm vẫn chưa có con, mặc dù không có vấn đề gì về sức khoẻ . Năm 2015 ,hai vợ chồng được nghe người khác nói về việc nuôi Kumanthong để cầu tự thì cũng đi du lịch thái lan và xin được nhận một kumanthong tượng đất để thờ phụng. Việc thờ phụng bạn tôi nói rất đơn giản, không cầu kì, chỉ là hằng ngày mỗi bữa ăn cúng thêm bát cơm, thỉnh thoảng thì mua ít đồ chơi hay sữa để cúng ,cũng không cầu xin điều gì . Hai vợ chồng cũng giỏi nên làm ăn phát triển tốt, bây giờ thì cũng đã có nhà và xe riêng ngon lành , nó cũng nói với tôi chắc do ăn ở tốt nên ông bà phù hộ, và bé con (Kumanthong) nó thương nó phụ .năm 2017 thì vợ chồng nó có đứa con gái đầu lòng , cuộc sống rất êm đềm và hạnh phúc. Cuối năm 2018 hai vợ chồng có đem tượng về lại thái thì được nhà sư nói bé đã siêu thoát rồi , cám ơn hai vợ chồng rất nhiều, không cần đem tượng về thờ cúng nữa, và tượng đó được gửi lại chùa. Đến bây giờ thì hai vợ chồng nó cũng không xin thêm tượng nào , không phải sợ , mà vì bạn tôi nói nó đã thấy đủ , sau khi nuôi kumanthong thì nó cũng học được rất nhiều bài học về cách đối xử với mọi người xung quanh , giờ có điều kiện thì nó cũng thỉnh thoảng chị một khoản tiền để làm từ thiện, không cầu mong gì ,chỉ mong giúp chút sức cho xã hội… Bất cứ việc gì cũng có hai mặt của nó , không phải cái gì cũng tốt hay xấu . Tốt và xấu là do lòng người mà thôi . Và nếu các bạn hỏi tôi nuôi kumanthong có hại hay không , tôi cũng xin trả lời là CÓ . Vì sao tôi lại nói như vậy ? … Bài sau nhé, trễ rồi, giờ chở nhà đi chùa rồi. Chào các bác .Thân. |