diệp hy thư(boi vi em qua xinh depp)
|
thu u buồn thay lá chào đông đến đông ủ lòng lạnh giá đón xuân sang xuân yêu kiều thẹn thùng mơ nắng hạ hạ quay đầu ngắm mãi ánh thu tàn. Lân la bên con phố cũ bao lâu rồi ta đã bỏ quên, khi bàn tay em chạm vào hàng ghế đá phủ một lớp bụi mờ ảm đạm, trong lòng lại trào về những kỉ niệm từ thuở tình xa xưa. Chiếc bóng cô liu thủy chung mãi in hằn trên con đường quạnh vắng, nhưng khi ánh sáng cuộc đời bị dập tắt bởi những cơn bão giông của số phận thì chiếc bóng ấy có còn cạnh ta không? Trân Ni, trong đêm trăng sáng chiếc bóng yêu thương em gửi lại cạnh bên nàng có còn hiện hữu không? Rồi ai sẽ thương ta suốt một đời? Có những kẻ sẽ rời đi bỏ lại ta một mình nơi chốn phồn hoa hư vinh này nhưng cũng có những con người suy tình vọng tưởng miên man kéo dài theo cả ngàn kiếp chuyển lưu. Xuân, hoa anh đào nở rộ bên vệ đường khẽ động và rụng rơi nhưng chẳng còn ai muốn ngắm nhìn chúng mãi, từng cánh hoa mang nặng ưu tư, xúc cảm mãnh liệt của những thân phận bị bỏ rơi. Nàng đã bỏ lại em một mình nơi hoang vắng đơn côi. Nơi góc phố đơn phương hoa tulip đã úa tàn sắc hương vàng ngày nào còn thấm đượm, tình theo cánh hoa tan biến vào hư không. Trân Ni, hạnh phúc không? Khi xuân đến sao em cứ mãi mơ về ngày hạ nắng Khi hạ sang sao em lại cứ mãi mơ về chiều thu sầu Khi thu gọi mời em lại cứ mãi mơ về cái lạnh đông giá rét Khi đông về em lại nhớ mãi bóng hình xuân chẳng dứt, từng đường nét ghi tình. Cuối cùng vẫn là vì mơ về một tương lai có thể cùng nàng mà thôi. Trân Ni nàng là ánh xuân rực rỡ của đời em Vuốt đi lớp bụi mờ như lướt nhẹ tấm kính phủ hơi sương, mờ mịt hơn nữa đời người cuối cùng cũng có ngày em nhận lại được của mình ánh dương quang. Sương sớm tan ra, nàng xuất hiện như một ngọn lửa bùng lên sau thời kì kỉ băng hà buốt giá, cố sưởi ấm lòng nhưng vẫn còn chút gì lạnh thấu tim. Vì nàng của em vẫn chưa có được trọn vẹn hai từ hạnh phúc. Mười ngàn năm có phải là kì hạn của một cuộc tình không, nếu phải, em xin gia hạn thêm cả vạn lần nữa... Tracy.
Trăng sáng đêm nay muốn vấn nàng "Sao mi mắt tràn lệ hoen cay?" Trăng sáng đêm nay muốn làm càn Mang nàng đi cất chốn tình say. Ái nàng, Trí Tú Đông giá, nàng đã mặc ấm chưa? Khuya rồi sao nàng của em còn run rẩy không thôi. Vì đông lạnh, hay vì giọt lệ nàng đã chẳng còn ngăn nổi? Hoa tuyết nhẹ rơi đặt chân mình lên cành cây cổ thụ, bên ô cửa cô gái nhỏ mải mê nhìn ngắm đến thẩn thờ, ngu ngơ. Nàng đã thương thế giới này như chính bản thân nàng chẳng cần gì mà cho đi và tha thứ, nhưng nếu không có sự ghét ranh cùng ích kỉ thì sóng gió đã chẳng còn được nhắc đến khi gọi tên hai từ cuộc sống này rồi. Thứ nàng yêu là một đống đổ nát, nhưng lại chứa đựng nhiều con người nhỏ bé xem nàng như vị thần nữ tối cao của sự thiện lương. Chỉ một phần nhỏ bé của thế giới này yêu nàng, chỉ một phần con người mang thân phận nhỏ bé ôm niềm kiêu hãnh khi yêu nàng. Tuyết vẫn cứ rơi, nàng vẫn nhìn ngắm, những lời không hay cũng như thói đời nào đâu dễ dàng biến mất. Nàng không có lỗi, đời không có lỗi, nhưng chúng ta điều tự đổ lỗi cho nhau như một cách trốn tránh sai lầm. Trí Tú là vì sao sáng, có những kẻ muốn đưa tay hái xuống, cũng có những kẻ ghét sự chói mắt mà muốn đưa tay che đi, và có những kẻ còn ngu ngốc hơn khi cứ thế nhìn mãi nhìn mãi bầu trời cao, ôm lòng hy vọng vì sao mà mình thầm thương có thể treo hoài trên bầu trời đơn sắc. Đêm đông lạnh, lòng nàng cũng lạnh, nước mắt nàng rơi càng làm lạnh đôi gò má hồng đượm nét buồn đã giấu. Trí Tú, nhớ mặc ấm Phải không nó quá dư thừa khi những câu nói này chẳng có ý nghĩa, làm sao có thể cảm nhận được ấm áp trong xã hội lạnh lùng, tàn nhẫn này. Trên cao, Trí Tú là nàng thơ, là ánh trăng sáng, là áng văn hay và là người em yêu thương hơn tất thảy. Đông giá, Trí Tú đã mặc ấm chưa? Tracy.
Gửi Trí Tú đóa Oải Hương kiều diễm Gửi Trân Ni khúc hát ngày hạ vàng Gửi Thái Anh đôi cánh Hải Âu trắng Gửi Lệ Sa bức thư tình nghìn trang. Trí Tú, nàng thật sự như ánh sao sáng trong bầu trời đêm, cuộc sống là sự đổ nát, lòng người là tàn dư mang lên mình phóng xạ, bóng tối bao trùm ôm trọn cả hành tinh đen. Nàng bước ra như điểm sáng duy nhất, thế giới càng u tối vẻ đẹp lương thiện trong nàng càng trổi dậy thu hút trái tim em, một trái tim gỉ sét trong đống tàn tích. Hoa Oải Hương cùng hương thơm dịu nhẹ, một loại dược phẩm chữa lành, như chính cách nàng xuất hiện và chữa lành trái tim em. Kí ức lưu lại trong em về Oải Hương, chính là cánh đồng hoa bất tận, trải dài một sắc tím thơ mộng quyện vào đáy mắt, ôm lấy linh hồn em. Nàng yêu sắc tím, em yêu nàng, niềm thủy chung son sắc đậu lên trên từng bột phấn hoa. Em mang đến tặng nàng những đóa oải hương xinh đẹp nhưng chính nàng mới là đóa hoa đẹp nhất giữa rừng đời. Trí Tú của năm tháng sau này, sẽ nhận được nhiều sự ấm êm như chính sắc màu mà nàng đã yêu thích. Trân Ni, viên ngọc trân quý của một trái tim nghèo hèn. Viên ngọc trân quý nhất được cất giữ trong bảo tàng thanh xuân mà kẻ nghèo hèn chỉ có thể ngắm nhìn thông qua chiếc hộp kính lưu giữ. Khúc hát tình mùa hạ được ngân lên trong tiết trời gay gắt, vì cuộc sống này chưa bao giờ nhẹ nhàng với chính cô gái ấy. Nốt du dương của tiếng đàn Violin hòa vào sự thống khổ của cảm xúc bất lực, đan xen là âm thanh tiếng đàn Piano thăng trầm, sâu trong ấy lại nghe ra tiếng sáo trúc hơi mỏng khẽ lướt. Cứ ngỡ sẽ có sự bất hòa giữa các loại nhạc cụ, nhưng không, bản tình ca hoàn hảo đến lạ. Từng phím đàn, từng hơi ca nhịp thở của người nhạc công đều mang tình, đó là điểm chung duy nhất gắn kết tất thảy, là tình yêu dành cho nàng Trân Ni. Say mê trong lời ca của nàng, chìm dắm trong từng bước nhảy, em là kẻ nghèo hèn với trái tim cuồng si. Khúc hát ngày hạ vàng, khoác lên mình nhiệt huyết cùng lòng thành cháy bỏng. Cành phượng vĩ đỏ rực, ánh nắng vàng chói chang, mọi thứ đều mang gam màu nóng như chính cách mà em chọn yêu nàng Trân Ni. Thái Anh, chỉ cần ngắm nhìn đôi mắt nàng em liền cảm thấy sự yên bình chảy dài theo từng nhịp thở. Cánh chim Hải Âu sải theo chiều gió nơi đại dương mênh mông, cảm giác thư thái len lỏi vào từng mạch tế bào trong lớp biểu bì, em muốn mang tặng nàng thêm nhiều thông điệp ấm áp, thông điệp của những yêu thương. Nàng khiến cho em yêu mến cảm giác sống trong bình lặng, như con sóng dạt dào trào dâng vỗ về vào tảng đá lớn cản ngăn, cánh chim Hải Âu bay là theo mặt nước gợn lên những dòng cảm xúc li ti rồi vỡ òa thành từng mảng. Không có xô bồ, chỉ có cảnh vật và tình yêu thương, nàng như là sứ giả của hòa bình, là sứ giả chiếm ngự trái tim em. Sự tinh khiết của biển khơi quyện vào nét trắng trong của cánh chim tạo nên bức tranh hoàn mỹ lại bị bỏ quên, là thói đời vội vã bỏ quên đi yên bình. Em là kẻ qua đường chẳng mang chút am hiểu gì về tranh vẽ vô tình khiến hồn thơ thẩn, em say mê cảm giác bên cạnh nàng, êm đềm và nhẹ nhàng, bay bổng và dập dìu, nhẹ bẫng và lơ lửng trôi nổi giữa mặt biển trong xanh. Cảm giác em có thể yên tâm mà buông bỏ phòng bị được là chính mình, được yêu và được sống như một người trưởng thành mang tâm hồn trẻ nhỏ. Thái Anh là sự an yên mà em tìm kiếm, là cảm giác an toàn mà em hằng mong ước, là tất thảy vị ngọt của cuộc đời em. Lệ Sa, áng văn thơ của bậc anh tài xuất chúng. Những vần điệu được gieo một cách nghệ thuật cùng sự hoa mỹ đến từ hồn thơ, nàng như niềm cảm hứng bật tận cho hồn người thi sĩ, một niềm yêu thích chạy dọc theo tĩnh mạch tràn về tim. Chẳng ai có thể thấu hiểu bên trong bài thơ ấy có bao nhiêu tình, khi người thi sĩ ấy mang xương làm bút, da làm giấy và rút máu làm mực. Người thi sĩ muốn hòa bản thể của mình vào thơ, vào nét đẹp mị kiều của nàng, vào lòng ái mộ ăn tàn lý trí. Lệ Sa là tình nơi con tim uất nghẹn Nghẹn câu thương em vun vén Nghẹn câu chờ tuổi xuân xanh Lệ Sa nàng mỏng manh tựa cơn gió nhẹ Nhẹ ru hồn non trẻ Nhẹ bóc mẻ từng lớp tim si Lệ Sa như bức thư tình hoàn mỹ Mỹ lệ điểm từng dòng Mỹ miều nội dung bên trong. Lệ Sa nàng là nắng hồng buổi sớm Sớm chớm nở nhưng mãi chẳng tàn Sớm xuân sang hắt nắng dịu dàng Lệ Sa là nàng em thương hơn tất thảy Tình bóng bẩy theo gió mây Tình loay hoay trên sóng biển Lệ Sa giữ của em trái tim trinh nguyên Khiến em phát điên trong nỗi nhớ Thẩn thờ trong niềm cảm mến bâng quơ Lệ Sa là tình thơ mà em viết Là sự tinh khiết trong thế giới tạp nham Là nhà giam chỗ hồn yêu say ngất Lệ Sa nàng là người duy nhất Cứu em khỏi chật vật thói đời Lệ Sa em yêu nàng Mỗi ngày đều như mới, chẳng vơi Như biển khơi chỉ cạn khi tận thế Như lối về không đá vẫn sa chân Như vị thần vì yêu mà sa đọa Như trăm hoa, như ngàn lá, như vần thơ ca. Năm tháng, cuối cùng cũng chỉ là một cái cách mà ta gọi thời gian, thứ dòng chảy một chiều vô hình đi qua cuốn trôi tất cả. Chẳng ai biết trước được tương lai mình sẽ thế nào, em sẽ vẫn đi cùng các nàng đến khi kết thúc chuyến tàu thanh xuân, hay sẽ dừng lại ở trạm nghỉ chân số 8? Chẳng có lời cam kết nào cho chúng ta của sau này, ngoại trừ lời hứa sẽ nhớ rõ nhau ở hiện tại. Em yêu các nàng dù đúng hay sai, kẻ điên này vẫn sẽ bước đi trên lối mòn tương tư mà chẳng nguyện ý quay lại. Tracy.
2021, mình có bạn 2022, mình đánh mất bạn 542 ngày không dài cũng không ngắn, nhưng nó đủ để mình cảm thấy hạnh phúc --------------- tracy
đêm trăng sáng. cánh đồng hoang. khúc dương cầm từ đâu khẽ vang vọng. kẻ si tình ngây ngốc nỗi chờ mong. hôm ấy, nơi đây trăng nợ tôi vị khán giả quen thuộc. khúc dương cầm vẫn da diết ngóng trông. và em liệu có hay, giữa khung cảnh nên thơ hòa cô độc tôi - kẻ khờ chờ người viết tình ca.
i love you so much that you can't even imagine....i love you more than you think
nếu mai này ánh dương cũng không thể cứu rỗi linh hồn và thể xác ẩn giấu ngàn vạn vết thương của em. xin em hãy đợi mình. đợi mình thêm một chút, chỉ một chút nữa thôi. để mình ôm lấy cơ thể hao gầy đang run rẫy từng chập vì nỗi đau đớn từ những tổn thương của cuộc đời. để mình xoa dịu đi linh hồn đã chẳng còn niềm tin vào sự dịu dàng của thế giới. để mình thay em gánh hết mọi mũi dao vẫn đang lao vùn vụt vào tấm thân chứa đầy vết thương. và để mình đưa em đến một nơi không còn sự dày vò đau đớn. nơi đó chỉ là khoảng trời yên ả của riêng hai ta. nơi cho em mặc sức nở rộ như những bông hoa vào sớm mai tinh khôi thuần khiết. em sẽ được là chính mình. không ai có thể là tổn thương cô gái bé nhỏ của mình thêm một lần nào nữa. nhưng em ơi, đó chỉ là mong ước xa vời của kẻ si tình nơi đây. mình luôn muốn đem lại cho em một cuộc đời yên bình không phong ba bão táp. nhưng mình vẫn chỉ là một hạt cát nhỏ bé ngoài sa mạc, làm sao dám ôm mộng đem một vì sao trải lên ngân hà. đến cuối cùng, thứ mình có thể cho em chỉ là một loại ái thương dù vật đổi sao dời cũng không bao giờ tan biến. " ấm áp mà thế giới đã nợ, hãy cứ để mình trả hết lại cho em."
diệp trong "kim chi ngọc diệp" = lá ngọc cành vàng > ý chỉ cao sang, quyền quý và được tôn trọng. hy là vui vẻ, hạnh phúc. thư là tên mẹ tính đặt cho mình. tổng kết là muốn mình gặp được sau này, cùng đi với mình lâu dài sẽ là người làm mình vui vẻ và tôn trọng yêu thương mình như một món bảo vật ấy.
"if i were a normal man, i would have ask you out that day. then we would've become lovers" - chúng ta rồi sẽ tái ngộ tại một cuộc đời khác chúng ta, mãi sẽ là chúng ta nhưng không còn là chúng ta của hiện tại nữa, kiếp này khổ đau quá nhiều rồi. em và anh sẽ yêu nhau, sẽ cùng nhau là một người bình thường, và phải cùng nhau hạnh phúc kiếp sau, gặp lại nhau, nhé? --------------------------------- I wrote this for you.
có người hỏi tôi, nếu có kiếp sau, cậu muốn trở thành gì? là một người giàu có, hay một người xinh đẹp, hay chỉ đơn giản là một con người bình thường? tôi không trả lời, ánh mắt trầm ngâm. một lúc sau mới buột miệng đáp: "nếu có kiếp sau, mình nguyện sẽ yêu trí tú một lần nữa. yêu đến chết đi sống lại như kiếp này." _______ trí tú, không biết rằng, tự bao giờ vị trí của em trong tôi lại đặc biệt đến vậy. trí tú thương, thật may mắn biết bao, khi thanh xuân của tôi có em. thật may mắn biết bao, khi trong lúc tôi dường như sắp gục gã, lại bất chợt nhìn thấy em, nhìn thấy người con gái đầy tự tin ấy. và rồi, trở thành một kẻ khờ thầm ái mộ em. tôi ngưỡng mộ em lắm! ngưỡng mộ dáng vẻ kiên cường, bất khuất của em, ngưỡng mộ sự nghiệp của em, ngưỡng mộ một người con gái mới chỉ 27 tuổi, nhưng miệng lúc nào cũng nở nụ cười tươi, giọt nước mắt chỉ biết giấu nhẹm đi. nhưng tôi biết thảy, em rất cô đơn, em cần có người tâm sự, em cần có người ngồi bên hàn huyên, cần một người có bờ vai đủ rộng để em tựa vào. nỗi buồn của em, những tủi nhục, chua xót, giờ đây đã có thể biến thành đại dương vô tận, sa mạc mênh mông. trí tú, tôi ngày ngày cố gắng, ngày ngày cần cù, chăm chỉ. bởi, tôi luôn tự nhủ rằng, em có thể làm được, tại sao tôi lại không? em kiên cường tới vậy, tôi phải kiên cường gấp đôi. trí tú này, tôi chỉ mong rằng, đời này kiếp này có thể thấy em cứ như vậy mà hồn nhiên, nhí nhảnh tới cuối đời. tôi không đòi hỏi gì thêm, chỉ mong em sẽ tìm thấy một người đàn ông tốt, một người luôn sẵn sàng chở che, bảo vệ em. nói không đau lòng khi thấy em bên người khác, đích thị là lời nói dối tệ hại nhất của tôi. nhưng không sao, chỉ cần thấy em cười, thấy em hạnh phúc là đủ, tôi còn cầu mong gì hơn nữa? ____________ tôi thật sự rất mong, kiếp này có thể thấy em. tôi thật sự mong, kiếp này có thể đứng trước mặt em, chỉ cần trò chuyện vài ba câu, chỉ cần hỏi em đã ăn sáng chưa, em đang sống như thế nào, có hạnh phúc không, vậy là đủ. tú, chỉ tiếc rằng kiếp này khi gặp được nhau, em đã là của người khác. |