chào các bạn
|
nat | Chat Online Report Like cho bn chủ tus nàk ! Nhớ trả like vào tus 1 hộ Sarah nhé ! Hoặc cậu trả = cách tick tớ 5* cx đc ( khi nào trả cậu nhớ cmt cho tớ bt nhé ) #Sarah
Thằng ku em lái xe hàng vừa tạt qua em ngủ nhờ, ra mở cửa thấy mặt nó thất thần:-B. Em lúc mới nghe qua đt cũng đoán già non vài phần thôi vì lúc ấy nó nói bập bõm. Nãy về nó mới ngồi kể lại. Chuyện là ông anh nó mới mua lại 1 căn nhà cũ và hiện tại đang cho xây lại. Chả hiểu mấy hôm nữa mới đổ trần hay thế nào mà nhà thầu đưa máy với thiết bị đến nhưng ko thu xếp đc thợ thuyền ở lại. Nên ổng nhờ thằng này đến trông giúp 1 đêm. Thằng này thì em biết nó cực dễ ngủ, bất chấp nơi chốn, đặt đít xuống ngủ ngay đc. Vì có hẹn chạy bộ với clb của em sáng mai (nó trong clb với em) nên khoảng 10h ban nãy là nó nằm khò rồi… Thế quái nào 2 lần bị bóng đè, lần 1 chân bị giữ. Lần 2 thì ngực bị đè, ếu thở nổi. Mà thằng này chưa biết sợ, còn vừa đi lấy dao vừa chửi đù má, đụ tía các kiểu. Kê dao bên cạnh tưởng là xong, yên tâm ngủ. Thiu thiu đc lúc thì nó kể chân lại bị giữ ko cựa đc. Nhưng lần này tởm nhất vì nó nghe rõ mồn một 1 giọng cười của đàn ông trung niên. Mà cười kiểu vừa đùa giỡn vừa khoái trá ấy. Rồi nó cứ thấy con dao để gần đầu ban nãy lơ lơ lửng lửng giữa ko trung rồi rơi xuống cắm phập vào ngực nó mấy lần. Ngực nhói, chân thì bị giữ ko chạy mà cũng chẳng hét đc. Nó bảo chưa bao giờ nó tuyệt vọng như lúc ấy. Tưởng tắc thở chết đến nơi thì đúng lúc lão anh nó gọi xem ngủ nghê thế nào. Chuông đt kêu nên thằng này vùng thoát đc. Nó kể thấy kinh khủng nhất là dậy rồi mà cái giọng cười khàn khàn vẫn vọng bên tai. Nghe rất điên dại và ám ảnh, lúc nãy nó kể mà em thấy gai ốc nó rần rần:-B Nó chạy đc thì dông thẳng xe 1 mạch ra cái st Family ngoài đường chính gần đó. Ngồi đấy 1 lúc đỡ run mới dám chạy xe qua nhà em:-B Thằng này lúc trước nói chuyện, em kể cho nó mình từng 5, 6 lần có lẽ là gặp phải hiện tượng âm linh, thì nó toàn cười bâng quơ châm biếm rồi bảo ko tin kiểu bỡn cợt. Nay em ko biết cái sự tình ban nãy nó gặp phải thực hư ra sao. Nhưng sau hôm nay chắc nó sẽ phải cẩn trọng hơn chút mỗi khi đến mấy nơi đất lạ:-B. Ông anh nó giờ mới lằng nhằng. Mấy ngày tới có khi phải dò hỏi lại kỹ xem lai lịch cái khu đất ấy ra làm sao. Dính vào mấy chuyện đất đai với cất nóc này đúng là ko sơ sài đc …
Mình viết văn rất dễ với viết bằng điện thoại nên nhiều khi thiếu dấu mấy bạn thông cảm. – Trạm xá ma Từ nhỏ tôi sống ở vùng quê ruộng động bao la, nhà thì thưa thớt và đèn đường thì k có như bây giờ. Nhà thì thưa thớt, nhà tôi lúc ấy gần trạm xá nhưng trạm xá ấy đã bỏ hoang. Tôi k biết chuyện gì đã xảy ra mà tại sao họ bỏ trạm xá đó và chuyển nơi khác gần đó mấy trăm mét. Cửa sổ phòng tôi sát trạm xá, mỗi lần ai cấp cứu hay chuyện gì tôi đều ngó ra cửa sổ mà hòng vì tính tôi hồi nhỏ hay tò mò lấm. Trạm xá bây h họ bỏ hoang gần 1 tháng rồi, nên tôi ít khi mở cửa sổ phòng tôi lấm. Năm ấy, vào mùa hè thời tiết như lửa đốt nóng cực kỳ với lại còn cúp điện cả ngày nữa chứ. Đêm đó khoảng 10h, tôi nằm trong phòng mở cửa sổ cho mát, tôi thấy có một người mặc Áo trắng đi phía sau trạm xá. Tôi cố gắn liếc nhìn xem nữa thì đã k còn thấy nữa. Vì cái tính hồi nhỏ tò mò k sợ gì cả, tôi chạy sang xem thử thì trạm xá khoá cửa ngoài mà, chẳng lẽ ai đó trèo rào vô chăng. Phía bên cửa sổ tôi họ rào hàng rào lưới còn xung quanh thì họ xây tường, do thợ hồ xây ẩu tả nên năm trước có cơn bão nó sập, mà họ tìm thợ xây lại thì k có nên rào lưới. Tôi về lại phòng nằm liếc mắt nhìn lại chổ cũ, lần này tôi thấy 2 người Áo trắng đứng sau trạm xá nói chuyện gì đó. Lúc nhỏ tôi có biết ma là gì đâu, cố gắn nhìn họ làm cái j. 2 người đó đi ra phía kia phức tầm nhìn tôi nên k thấy nữa, cả đêm tôi cứ suy nghĩ ủa ai vậy ta. Sáng hôm sau tôi rủ mấy đứa bạn tối trèo vô trạm xá chơi, mấy đứa nó cùng ừ ừ có gì tối tập trung lại. Đúng 7h tối, cả đám có mặt nhà tôi, gồm 6 đứa tính luôn cả tôi, cả đám trèo vô thì thấy các phòng khoá cửa hết rồi, tôi chạy ra phía sau mà hôm kia tôi thấy mà lúc ấy tôi cảm giác ớn lạnh lấm. Một hồi mấy đứa trèo ra hết mà tôi lại tò mò ngồi trong đây từ từ ra, nhà tôi sát bên mà. Rồi tụi nó cũng về hết, tôi ngồi trước thềm trạm xá mà ngủ hồi nào cũng k biết luôn. Tôi nghe tiếng khóc trẻ em phía sau trạm, tôi tỉnh dậy đi từ từ ra sau xem, ối trời ơi có một người phụ nữ đang ôm con mà đứa con đó rõ ràng k khuôn mặt chỉ có 2 con mắt đen sâu hốm. Người mẹ kia đang ôm con quay lại, mặt trắng như bông bưởi chỉ có 2 con mắt thôi. Tôi lúc đó chạy ko nổi luôn, muốn la lên cho ba mẹ tôi qua mà lức đó như câm nói k đc mà chạy cũng k xong. Tôi lếch đến gần tới trước tôi thấy 2 người đàn ông, một người mất 1 cái chân và một người mất đôi tay đứng đó cười man rợ lấm, tôi cố gắn lếch tới bực thềm té xuống là lúc đó tôi tỉnh dậy, ủa té ra nãy h tôi nằm mơ. Cảm giác lúc đó thật lấm, tôi nghĩ lại hôm qua thấy 2 cái bóng trắng tự nhiên lúc đó ớn lạnh vội vàng trèo ra vô nhà ngủ luôn k dám vô đó nữa. Cách mấy tháng sau, có mấy người tới đập trạm xá. Cũng k biết họ xây lại cái gì nhưng trong đêm đó tôi mở cửa sổ ngó ra trạm xá, tôi thấy góc phía xa tôi thấy có mấy người Áo trắng đang ngồi. Tự dưng có một người đứng dậy đi tới gần tôi vãy tay tôi ra, trời ơi nhìn lại ko có cái đầu, lúc đó mặt tôi k còn máu luôn và ngất hồi nào k hay. Lức tôi tỉnh dậy thì ba mẹ nói mày nằm đó mà mắt trợn trắng tay chân mày co lại, tao đi gọi thầy về bà đó nói là mày bị ma hù. Lúc đó tôi sợ lấm, thầy tới nói là họ chỉ hù thôi chứ k có làm gì cả, thầy cho tôi lá bùa và thầy dặn là luôn luôn bỏ ở bên mình. Lúc đó tôi bệnh vài ngày mới hết, lúc đó tôi k dám bao h mở cửa sổ vào ban đêm nữa. – Ngôi nhà ma Lúc tôi đi chơi may rủi quên đem lá bùa theo, tôi nghĩ cũng 1 năm rồi chắc cũng k sao đâu. Chơi nhà đứa bạn cách nhà tôi gần 1 cây số, do ham chơi quá nên tận 11h tôi mới về. Một mình đi bộ về qua cánh đồng, nhà thì thưa thớt, tới một đoạn tôi thấy trong nhà bạn tôi cả đám đang vui đùa giỡn vì tôi thấy bóng dáng với nghe tiếng ồn ào hắt ra bên cửa. Tôi mới nghĩ ủa h này rồi mà sao còn chơi nữa ta, tính tôi hay tò mò nên đi vô trước cửa hé mắt nhìn vào thì k có ai cả và im lặng lấm. Tôi hơi bối rối, đi ra đường thì lại nghe trong đó ồn ào lấm, với mấy ô gió có bóng người đi qua đi lại nhiều lấm. Lần nay tôi vội chạy vô hé mắt nhìn vào thì chả thấy ai cả, lúc đó tôi sợ quá chạy một lèo về tới nhà và ngủ luôn tới sáng. Sáng dậy tôi gặp thằng bạn nói ủa tối hôm qua nhà mày đãi tiệc hay sao mà đến tối tao còn thấy ồn ào. Nó nói, ủa có đâu gd nó ngủ 9h rồi mà. Trời ơi vậy tôi gặp ma nữa rồi, và lúc đó tôi k dám đi chơi về khuya nữa. Cách nhà tôi khoảng 10 cái nhà, có một căn nhà có người con trai đó ở mà đi làm bị xe tải cán đứt đôi chân nên chết. Nhà đó, dòng họ người con trai đó lập bàn thờ trong nhà, cửa thì k đóng nên bỏ như nhà hoang nhưng mà tới tối vẫn có người họ hàng tới thấp nhan. Hôm đó có một bà nọ do cải nhau với gia đình sao ý bỏ nhà đi, mà tối rồi k có chổ ngủ nên vô nhà người con trai đó ngủ. Bà vẫn thắp nhan và xin ở lại một đêm, giữa đêm bà nghe thấy tiếng nước tưới rau sau nhà, bà dậy ra sau xem thử. Bà thấy người con trai đó mất đôi chân lếch vô tới bà và nói đây nhà tao mày đi ra khỏi nhà tao. Trời ơi bã chạy ra và la lớn làm cả xóm chạy ra hỏi chuyện gì thì bà kể lại, bà k dám ngủ nữa nên về. Mọi người thì ai nấy về nhà lại. Từ đó nó trở thành căn nhà ma, mọi người tối đi làm về qua đây ai nấy cũng đều sợ. Có hôm nọ, có một bà dân tứ xứ do k đón xe kịp để về nên đi lang thang lên đây và thấy căn nhà đó vào ngủ lại sáng mai đón xe đi tiếp. Nữa đêm bà ấy tỉnh giấc, thấy sau cửa có tiếng nói, mày đi ra khỏi nhà tao ko thì tao giết mày đó. Bà ngó ra sau, thấy người con trai đó cầm dao đang lếch tới bà. Trơi ơi bã chạy ra mà la làng cả xóm tỉnh dậy ra hỏi thì bà ấy kể lại như vậy, rồi một người trong xóm đó tốt bụng đưa bà ấy về nhà để ngủ sáng mai bà ấy đi. Từ đó ngôi nhà ấy mọi người dân gắn biển báo là có ma đừng ngủ nhờ. Bây giờ gần 10 năm rồi, họ đã đập nhà đó và xây nhà mới rồi và k còn chuyện gì xảy ra nữa. Như đã hứa hẹn ở bài viết trước,nay mình xin tiếp tục kể về một câu chuyện lạ lùng ở nơi mình sống Cây Châm (Núi sam,núi cấm) là các địa danh tâm linh mà một số người đã biết.tất cả những chuyện mình kể là có thật nên mình sẽ sử dụng tên nhân vật thật và cả nơi diễn ra. Chuyện là cách đây 15 năm trong làng có một cô gái xinh xắn tuổi vừa bước qua đôi mươi tên là Tuyền.cách nhà mình 5 căn nhà. thì một tai nan giao Thông đã xãy ra với cô.cánh tay thuận (tay phải) đã bị chiếc oto ben cán bẹp tiếng hét kinh hoàng trong đau đớn của cô nghe mà chói tai. Tình trạng của cô khá nguy kịch khi mất rất nhiều máu và cả cánh tay thuận đã dập nát tới trên bắp tay,tưởng chừng như mọi thứ đã chấm zới cô gái tuổi xuân xanh nhưng điều kỳ diệu đã đến khi cô đã dc các bác sỹ tận tình cứu chữa mặt dù y tế lúc đó rất khó khăn.cô đã qua cơn nguy kịch nhưng với cánh tay đã ko còn nguyên vẹn các bác sỹ buộc phải cắt bỏ để cứu cô,vết thương ở cách tay và cả nổi đau của một cô gái đôi mươi phải mang hình hài ko dc đẹp như vậy tưởng chừng như phải mất 1 thời gian rất lâu cô mới vượt qua Với bản chất của một cô gái ở vùng nông thôn sông nước thì cuộc sống bình dị và với sự dễ mến của xóm làng đã Mang đến cho cô gái một cs bình thường như bao ng khác mà ko có sự tự ti phân biệt nào cả. Điều đáng ngạc nhiên hơn nửa là dù chỉ có 1 cánh tay trái nhưng cô vẩn có thể làm dc tất cả mọi việc mà ng con gái khác có thể làm.như chạy xe,nấu cơm,làm cá,may lưới may đồ đặc biệt là đánh bài điêu luyện khi dùng chân xoè bộ bài mà đánh với bài 52 lá đã khó rồi mà cô còn chơi cả bài 4 sắc mới khủng. Và rồi bài năm sau nhờ sự giỏi gian kèm theo vẽ bề ngoài xinh xắn cô đã được một a chàng cùng xóm tên Hạnh cách bài trăm m đến nhạm hỏi,,a chàng này cũng là một ng đàng hoàn giỏi gian,gián câu đánh cá trồng trọt rất giỏi và nhà a. Này cũng chứa 1 nùi những ng ko mời (mà),sau đám cưới dc hơn năm với bản chất ng vùng quê thì thôi rồi sinh ngay kẻo trể ✫⑅⁺◛ ๖ۣۜSagi - ๖ۣۜScor ◛⁺⑅✫ | Chat Online Report Mk cx ko phải là thích đọc truyện ma nhưng mk vẫn like vs tick bn 5 sao, like hóng trả nha bn #Scorpio# Vương Nguyệt Thiên Tuyết~k9 | Chat Online Report like,hay,nhx mak truyện cuối ở khúc cuối ng con trai ấy cs tên giống cj tui
Xin đóng góp vài chuyện ma trên đường, tuy mình hẻm bao giờ sợ hay thấy trực tiếp ma, nhưng chinh chiến công tác 14 năm ngủ dầm dề tháng hơn 10-15 ngày ở khách sạn nên cũng có vài chuyện hay hay: Năm 2004, khi tôi đang công tác tại một công ty viễn thông và đang lên Đà Lạt thăm lẫn đào tạo nghiệp vụ các đại lý viễn thông trên ấy. Hơn 23h đêm, bác tài xế & tôi có tí hơi men từ buổi tiệc tối, kiêm thấm mệt của một ngày làm việc 2 anh em về khách sạn nhỏ gần hồ Xuân Hương nằm ngủ say sưa, quên cả tháo giày. (Thông thường các bác tài phải ngủ trong xe hay nằm tầng lửng dành cho tài xế, nhưng tôi rất thân & quý các bác thức sớm đi khuya ngang dọc cùng mình, nên xem như anh em, luôn mời ngủ phòng 2 giường, các bác khỏe khoắn thì lái xe an toàn thôi!) Bỗng nhiên, tôi bị đánh thức bởi bác tài, hé mắt ra thấy người bác tài run lên bần bật, bác quay lại nhìn tôi với ánh mắt rất lạ, rồi ấp úng: Ngủ 1 lúc, lại bị gọi dậy, thấy bác tài mặt tái mét nhợt nhạt…”Maaaaaa…!!!” Sáng ra, trên đường từ TP.Đà Lạt về Bảo Lộc thăm đại lý viễn thông, bác bảo: Tôi bảo không và hiểu ra tại sao bác tài lại hành động kì quặc như vậy trong đêm… Cũng Đà Lạt, một lần đi về khách sạn tầm 0h, vừa lên giường ngủ, là nghe tiếng vòi nước nó chảy. Vương Nguyệt Thiên Tuyết~k9 | Chat Online Report ô,hay quá,tui cux ik đà lạt r nek,mọi thứ rất tốt đẹp k cs chuyện j sảy ra hết
Đây là câu truyện về một người bạn của mình. khi nó cùng với B( một người bạn khác của nó ) đi chơi về, lúc đó khoảng 10h. Nhà của B lại ở khá xa mà đường khá tối nên B xin ở lại nhà nó một đêm, nó vui vẻ chấp thuận. Vì nhà của nó không to lắm nên cả 2 đứa phải ở chung phòng, nhưng căn phòng khá thoải mái. 2 người ngủ rất say đến khi khoảng 2h sáng, B chợt thức giấc vì nghe thấy tiếng động lạ. Vì khá sợ nên B mới kêu nó dậy, nhưng nó lại bảo truyện thường ngày thôi nên nó nhắm mắt ngủ tiếp. Lại một lần nữa nó thức giấc, ra là tiếng cửa phòng mở, mẹ của nó chỉ vào xem thử cả 2 ngủ chưa. B cảm thấy nhẹ nhõm dần, tiếp tục an giấc. Sáng hôm sau, nó kêu B dậy khoảng 7h, cả 2 đứa đánh răng, súc miệng rồi ăn sáng. Sau đó B trở về nhà của mik. nhà B cách nhà nó khoảng 20′ đi bộ ( khá là xa nên B thườg đi xe đạp, nhưng vào buổi tối thì trời âm u, khá ít đèn đường nên hiếm ai ra ngoài ). Khi B về đến nhà, mẹ B đã hỏi xem 2 đứa đi chơi tới cỡ nào mà phải ở nhà bạn ngủ, B kể lại hết sự việc, mẹ B bảo rằng lần sau ko đc vậy nữa, ngoài đường buổi đêm rất nguy hiểm. B rất nghe lời nên những lần đi chơi sau, cậu về nhà lúc 5h30 hoặc 6h. Mọi chuyện đều tốt đẹp cho đến sinh nhật của nó, B xin mẹ ở lại nhà nó để chơi với nó, mẹ B cũng khá dễ tính nên đồng ý. 2 đứa cứ chơi như thế tới khoảng 11h30 ( lúc đó khách khứa bạn bè mới về hết ) nó kêu B đang đứng ở cổng vào, B nhanh chóng chạy vào và 2 đứa lên giườn ngủ. Khoảng gần 2h sáng, bỗng nhiên B giật mình thức giấc, B ngồi dậy nhìn qua nhìn lại không thấy ai, lúc này còn mớ ngủ nên tieeps tục nằm xuống. Sau đó bỗng nhiên B bật dậy thêm lần nữa mà không hiểu vì sao, lúc đó cái cửa sổ ở phía bên phải ( cái giường nằm ở góc trái căn phòng ) đối diện với cái giường được ánh trăng len qua, B nhìn thấy một bòng người. Không hiểu vì sao nhưng lúc đó B lại không kêu nó dậy, B bước xuống giường và bước tới cửa sổ, mở tấm rèm ra và chả có gì, nghĩ là mik mớ ngủ nên nhìn nhầm nên B tiếp tục ngủ tiếp. Bông nhiên sáng hôm sau, nó tỉnh dậy và không thấy B đâu, gọi về nhà thì mới biết B về rồi. Nhưng mẹ B lại hỏi rằng B có làm j lạ với nó ko, nó trà lời ko, bỗng nhiên mẹ B bật khóc, giọng khàn của mẹ B nói qua chiếc điện thoại rằng B sẽ chuyển nhà. Nó kể cho tôi chuyện đó và tôi khá bất ngờ. Trc khi chuyển đi, B nói hết tất cả mọi chuyện cho tôi, kể cả bóng người B thấy ở nhà nó, và sau đó B còn bị ám ảnh luôn vì bóng người đó cũng xuất hiện ở nhà mik. Tôi và nó nghĩ B đùa nhưng vẻ mặt của nó lại nói điều ngc lại, trog lúc nc tôi thắc mắc sao B cứ cuối mặt xuống. Giờ tôi với nó đã đã hiểu ra, vẻ mặt B xanh xao và ốm yếu, trên 2 mắt lại xuất hiện nhiều vết bầm. Mẹ B bảo sẽ đưa B đi gặp thầy pháp. Vào 2 tuần sau khi B chuyển nhà, mẹ nó gọi báo tin cho tôi rằng B đã mất tích. Và vì một lý do nào đó mà ngày hôm sau khi nhận tin, người ta phát hiện ra xác B bắt đầu thối rửa và nằm trên mặt đường trước cửa nhà nó. Phần 1 Trong chúng ta ai cũng biết ma rất sợ nơi ồn ào thậm chí là nhưng nơi có hơi nóng. Nói vậy chắc mọi người nghĩ không liên quan,em xin vào vấn đề luôn. Anh em có mở một quán karaoke ngay khu chợ dưới ruộng. Chỉ là lâu ngày mở ra bán lại thôi, hôm đầu tiên em là người xung phong đi lên cùng hai vk ck anh 4,để mở cửa quán.bước chân vào quán một luồn khí lạnh chạy dọc sống lưng anh em, bỗng anh chạy vụt ra ngoài,thân thể nổi gai ốc.ổng nói em vào trước đi,em mở mấy cái cửa phòng karaoke ra cho nó thoáng,bụi bám đầy các ghế salon,bàn, tivi, đến phòng cuối cùng,thì vẫn bụi bặm mà đặc biệt trong góc tường vó dấu giày như đi từ trên trần nhà cuống, ngay đó thì có cái quạt thông gió nhỏ thì làm sao mà ai chui qua đi lên tường được.suy nghĩ mông lung một hồi thì dọn dẹp sạch sẽ nấu nướng ăn cơm, rồi hai vk vk ổng đánh 1 giấc ngon lành. Còn em coi quán,mới mở nên k có khách,chỉ ngồi bấm đt.đang bấm đt thì nghe tiếng khua chén trong bếp, rõ ràng như đang kiếm cơm chứ không phải chuột quậy,.em chạy ngay vào thì thấy bình thường k gì xảy ra. Nhưng vừa bước ra được một lúc,thì tiếng động ấy lại tiếp tục.lần này thì em vào,kiểm tra mọi thức ăn đều bị hư cả. Biết nhà này có ma mà không dám nói,im lặng sợ anh em sợ. Tới chìu,thì bà chị canh cho em ngủ.ngủ khoảng nửa tiếng em thức giấc,vì nghe tiếng hát phát ra phòng cuối cùng còn bà chị thì mắt trợn trắng, miệng há hốc,nói âm thanh gì k nge rõ chỉ ù ù.anh em thì đứng như trời tròng,kêu cỡ nào cũng k nhúc nhích. Còn mỗi một mình biết làm sao nếu đặt ổng xuống ghế thì ổng chết là cái chắc. Bã mà té xuống thì trời cứu chứ e cứu cũng k nổi. Để yên mọi thứ chạy ngay ra sau mở cửa cái phòng hát ra. Rõ ràng hồi sáng lau dấu giày trên tường rồi thì giờ nó vẫn in hằn mà còn rất mới.như vừa đi xuống nhìn qua cửa thông gió. Nói thật đến giờ em còn sợ. Một cái đầu tóc tai bù xù đen thui, cặp mắt trắng dã mà kéo dài tới mang tai. Còn cái miệng nhìn như một con thú răng nanh dài sọc. E chạy ra ngoài phòng mà đổ mồ hôi hột, đó giờ gặp nhiều thứ rồi lần này làm em sợ.suy nghĩ gì nữa lao đi lấy con dao cắt dây sợi chuỗi đang đeo trên tay, phang thẳng vài hột chuỗi vào cái lỗ thôbg gío.chỉ nghe một cái ầm như rớt xuống vậy. Em chạy ra ngoài thì hai người vẫn vậy. Làm ly nước đọc vài chữ cho uống thì thấy tỉnh táo hơn. Bã kiu đóng cửa về nhà rồi bã kể. Lúc em đang ngủ, bã nghe phòng cuối có tiếng động nên vào xem,thì thấy như em kể mà thân nó như con rắn trường qua thông gió mang đôi giày như in trong tường.bã chạy ra muốn la mà la k được vừa chạy ra khỏi là người bã bị vậy luôn. Nghe nói vậy nên mới sang quán lại.không buôn bán nữa. Em biết nó là quỷ ở gốc cây mít,vì trước kia có thằng treo cổ trên cây mít,phía sau cái quán mà gd lúc đó cũng yếm bùa rồi nhưng chắc thời gian lâu quá. Bùa nó hết phép nên nó mới chui vào quán lục cơm rồi gây ra nhiều thứ như vậy Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Đây là truyện thật do e đc kể lại và ít nhiều chứng kiến. Mn ủng hộ e viết cho hết ạ. Đó là căn nhà cấp bốn nằm trong con hẻm nhỏ gần trung tâm thành phố Nha Trang. Ngôi nhà với những câu chuyện tâm linh được đồn đại khắp xóm, cũng là nơi tôi sinh ra và lớn lên . Từ khi còn bé tôi đã được nghe những câu chuyện huyễn hoặc từ chính căn nhà gắn liền với tuổi thơ. Mãi sau này khi đã lớn tôi lại là người chứng kiến biết bao chuyện xảy ra . Và cũng từ đó tôi nhận thức được hai tiếng : ma quỷ ! Chương một: chiếc ghế bành xoay và người sĩ quan chết thảm . Các cô tôi kể, thuở còn sống ông nội tôi là người rất tâm linh, cả gia đình đều là phật tử . Ngay cả trụ trì chùa Long Sơn, ngôi chùa nổi tiếng nhất xứ biển cũng là người quen biết . Cũng từ đó ông nội tôi quen được người sĩ quan ấy ( chắc gặp trong chùa quá ) .Cuộc đời vô thường, chẳng thể nào biết được chuyện gì sẽ sảy ra , một ngày ông nội tôi đem về một chiếc ghế bành xoay còn mới, một vật khá giá trị lúc bấy giờ . Bà nội và các cô thắc mắc thì ông mới kể thật , người sĩ quan ấy đã chết, chết ngay trên ghế, ông bị bắn chết khi đang ngồi trên chiếc ghế yêu thích. Ngày đưa tang có ông nội tôi đến tụng kinh, thấy chiếc ghế còn mới nên xin về . Dù gì cũng là quen biết nên gia chủ đồng ý. Chính ông nội còn không biết đó là sự khởi đầu của những ám ảnh vẫn đeo bám gia đình tôi tới ngày hôm nay . Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Kể tiếp chuyện gặp ma của bên họ ngoại mình. Chuyện này là dì của mình, năm đó là năm 1993, dì 8 của mình ( ông ngoại mình có tới 10 người con ), lúc đó dì mình vừa mới lấy chồng được hơn năm, hai vợ chồng cùng nhau xuống Giá Rai ( Minh Hải, Bạc Liêu ngày xưa ) đi làm thuê, nghe kể thì dượng mình làm cho chủ vựa cá ở đó nên giờ giấc đi làm cũng thất thường, đi sớm về khuya phụ thuộc vào giờ ghe cá về. Dì mình lúc đó vừa sinh được đứa đầu tiên, còn đang trong tháng nên ở nhà ở cữ, chăm con. Ban đầu thì có thuê nhà để ở, nhưng vì sinh con cần tiết kiệm nên không thuê nữa mà hai vợ chồng dì dọn về căn nhà của chủ vựa cá cho ai ở xa lại làm thì ở đó. Thời đó chưa có điện đóm gì, chỉ độc cái đèn dầu thôi, sang hơn thì thắp đèn cầy(nến) cho sáng, nhưng hao lắm. Dì kể mỗi đêm trước khi ngủ là nghe tiếng mèo kêu thảm thiết, tiếng mái nhà kêu cọt kẹt, tiếng vách ván kêu răng rắc.. nói chung đủ thứ âm thanh đáng sợ, nhưng dượng nói đừng sợ, nhà cũ rồi nên mỗi khi có gió sẽ tạo ra âm thanh như vậy. Tối thì thằng nhỏ cứ khóc ngằng ngặc, vỗ mãi mới chịu ngủ. Cứ như vậy được tầm hơn tháng thì dượng mình quyết định làm thêm ở hãng nước đá nữa, nên đêm nào cũng tận 1-2h sáng mới về nhà. Dì thường thức đợi dượng về, chờ dượng ăn cơm xong hết rồi mới đi ngủ. Hôm đó còn sớm, tầm 12h mấy thì dì nghe tiếng dép loẹt xoẹt, rồi tiếng mở cửa nhà, dì nghĩ là hôm nay dượng về sớm nhưng không ngồi dậy ra dọn cơm cho dượng như mọi hôm mà nằm luôn trong mùng, dì nằm xoay lưng ra ngoài, mặt quay vào trong vách nhà, còn cây đèn dầu thì dì để trên cái ghế đẩu nhỏ bên ngoài mùng cho sáng, để đêm nhóc có đói thì còn thấy đường mà pha sữa. Thấy cái bóng dượng đứng ngoài mùng tầm vài phút không động đậy giống như đang nhìn vợ con ngủ, dì mình cũng giả vờ ngủ luôn không có lên tiếng, đứng được một lúc thì nghe tiếng đi ra sau nhà, rồi tiếng xối nước tắm, tiếng lục chén đũa ăn cơm… yên tâm là chồng mình về rồi nên dì ngủ ngay, sáng dậy thì thấy dượng đã đi làm rồi, và ngày nào cũng vậy, tầm 12h mấy là dượng về, dì thấy dượng đi làm về sớm cũng yên tâm nên không có hỏi, với lại dạo này hay mệt trong người phải ngủ sớm, rồi chồng đi làm suốt nên cũng ít có thời gian để nói chuyện với nhau nhiều. Cứ như vậy được tầm nữa tháng thì bữa đó được nghỉ, dượng mới nói với dì mình là sao dạo này em không chừa cơm với đồ ăn cho anh, anh đi làm về mệt, đói bụng mà ngày nào cũng hết cơm. Tường dượng nói chơi, dì cười cười mà khonho nói gì, ai nhè ổng quạu, nói anh đói không đủ sức đi làm kiếm tiền lo cho mẹ con em, em còn cười cái gì. Dì mình mới giật mình hỏi anh nói thiệt hả? Vậy chứ dạo này anh đi làm mấy giờ mới về nhà? Dượng nói thì 1-2h anh mới về, giao ca xong mới về được chứ đâu có được về sớm, dì mình sợ rồi, mới kể là nữa tháng nay cứ 12-12h mấy là e thấy a đi làm về, tắm rửa, ăn cơm rồi e ngủ quên mất tiêu, không biết gì nữa. Hai vợ chồng nhìn nhau mà không biết nói gì, dượng hứa tối nay tầm 12h a xin về nhà rình thử coi sao. Tối đó, khoản 12h mấy dì mình lại nghe tiếng dép, rồi tiếng mở cửa nhà, tiếng xối nước tắm, xong thoắt cái đã thấy cái bóng đứng ngoài mùng, dì sợ tới nỗi không dám thở mạnh, tay ôm thằng nhóc cứng ngắc, dì mình hy vọng “nó” chỉ đứng đó vài phút rồi bỏ đi ăn cơm như mọi ngày, nhưng không, “nó” đưa tay mở mùng lên, dì nói nhìn cái bóng không động đậy mà cái mùng bị mở lên, rồi cảm giác một bàn tay lạnh như đá vậy nắm lấy bắp chân, dì sợ tới nổi không dám la lên, sợ bị bắt hồn ( ông ngoại dặn gặp ma không được la, sẽ bị bắt hồn mất), đang sợ tưởng chừng sắp xỉu tới nơi thì nghe tiếng mở cửa rồi ánh đèn, “nó” chạy ngược ra hướng nhà trước, dì mình vẫn không dám động đậy, nằm im re, kế tiếp nghe tiếng đập rầm rầm gì ở trước, tầm 15p sau thì dượng chạy vô hỏi có sao không, nó có làm gì em không, tới lúc này thì dì mới dám khóc, dượng mình một tay ôm con, 1 tay ôm vợ rồi nói dọn đồ đi em, đồ nào quan trọng thì mình đem theo, mình đi liền trong đêm nay, hai vợ chồng cũng không có đồ đạc gì giá trị nên khoản 30p sau là ra khỏi nhà, vừa khoá cửa lại thì ở bên trong như có người giật cửa ra đùng đùng, 2 vợ chồng sợ quá chạy luôn, vì khuya rồi nên qua chỗ hãng nước đá dượng làm ở lại đở rồi sáng mai tính, lúc này dượng mới nói lúc nãy về dượng mở cửa ra thì thấy một người đàn ông nhìn giống y hệt như dượng từ trong buồng chạy ra, nhưng nó không ra ngoài mà nhảy vô vách rồi mất tiêu, dượng mới lấy cây đèn pin soi vô vách thì thấy trên vách ván giống như có cái mặt người in trên đó, rồi nó chạy ngược lên trên xà nhà, dượng mới lấy cái ghế chọi vào chỗ đó, thì cái ghế dội ngược lại nhắm ngay hướng dượng mà rớt hên là dượng né kịp. Sáng hôm sau thì dượng đi xin nghỉ làm, rồi lãnh lương không làm dưới đó nữa. Nghe kể là bà chủ vựa cá nghe dượng mình xin nghỉ thì bả chỉ nói tao thấy vợ chồng mày ở đó cũng lâu tưởng vợ chồng mày ở được nên tao để cho vợ chồng mày ở. Dượng mình cũng không hỏi thêm, cũng không nói gì về cái nhà đó, ổng nói biêtd nhà có ma, thoát được khỏi chỗ đó là mừng lắm rồi, đi hỏi gốc tích làm gì, lở đâu chuốc hoạ vào thân thì khổ. Mà dậy cũng chưa xong đâu, hai người chuyển về bên nhà dượng trên Cái Dầy để ở thì lại gặp chuyện khác nữa. Để lần sau mình kể tiếp Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
|