Hoàng Nhi
|
Một đứa ghét t nó ns nha này: T bt m hơn t về hok Nhưng t hơn m về đạo đức. [ T muốn ns với m rằng t ko lm j để m ghét t cả và... t kon cướp ny cr m lm j con chó!!!!! ]
Nụ cười đã tắt Nước mắt đã cạn Cảm xúc hết hạn Khôns nạn lên ngôi!!! [ viết tay ] #_# (^^)
Chào các mina chúc các chế thi hsg và thi học kì II tốt nha!^^
DỊCH TIẾP HỘ MIK NHA^^ At night, when all the patients were asleep, I used to wake up and think of what might happen if the dead bodies in the mortuary nearby came back to life. I also thought of the patients who might die at anytime. Sometimes I thought that I leave my dear parents, brothers and sisters and never return. Tears would the flow from my eyes. From the fourth day, however, my spirits were high. The doctor and nurse assured me that I would recover completely in a few days and that I could move about in the hospital as I wished. I now began to think of the good work that was being done in the hospital to reduce pain and suffering. Hundreds of sick people were coming to the hospital, many with serious injuries caused by various kinds of accidents, with the last hope of survival. And while many were dying, many more were returning home with smiles on their faces. Working every minute and sacrificing their own pleasures and pastimes, were doing their utmost to save another life. Their humanity impressed me deeply. I now realized what an impotant role the hospitals were playing in our daily life, and the disgust that I fell on the first few days was gone. After being in the hospital foe a week, I returned home with a better knowledge of human misery and sacrifice. DỊCH HỘ MIK NHA! THANKS!^^
CÁC BẠN DỊCH TIẾNG VIỆT HỘ MIK NHA!^^ I had always dreaded the thought of being admitted to hospital. The peculiar smell of the hospital, the sight of deformed and critically ill persons and dead bodies in the hospital are things that I always wished to avoid. But a senious illness sometime ago necessitated my admission to the General Hospital in Malacca. Though I was seniously ill and required special attention, yet the knowledge that I was in the hospital made me feel miserable during the first few days.The clothes that I had to wear in the hospital were uncomfortable and the food was tasteless. At night, when all the patients were asleep, I used to wake up........ DICH DEN DAY HO MIK NHA, H MIK PHAI DI HOK!^^ ™゚°☆ Trà♥My ☆° ゚➻❥ | Chat Online Report Dịch : Tôi đã luôn sợ hãi khi nghĩ đến việc nhập viện. Mùi đặc biệt của bệnh viện, cảnh tượng những người bị biến dạng và nguy kịch và xác chết trong bệnh viện là những điều mà tôi luôn muốn tránh. Nhưng một căn bệnh lão hóa cách đây đôi khi bắt buộc tôi phải nhập viện Bệnh viện Đa khoa ở Malacca. Mặc dù tôi bị bệnh nặng và cần được chú ý đặc biệt, nhưng kiến thức mà tôi ở trong bệnh viện khiến tôi cảm thấy khổ sở trong vài ngày đầu. Quần áo tôi phải mặc trong bệnh viện thật khó chịu và thức ăn thì vô vị. Vào buổi tối, khi tất cả các bệnh nhân đang ngủ, tôi thường thức dậy ........ |