Nhà - Thiết kế riêng của Lã Thanh Nhi

3

Nhấp vào đây để xem riêng biệt

Lã Thanh Nhi

#hashtag
325
8 theo dõi 1 bạn bè
Thông tin
Link tài khoản:
Xem trên Lazigo
Thành tích: 10 câu hỏi | 6 trả lời
Điểm số: 5đ giải bài | 17đ tặng
Chưa đạt Huy hiệu Học tập
Số ngày hoạt động: 252 ngày
Huy hiệu Chuyên cần:
Khởi đầu
Khởi đầu
Thử thách
Thử thách
Hố đen
Hố đen
Huy hiệu (+)
30 - 10 - 2004
Học lực: Chưa xác định
Cấp học: Trung học phổ thông
Môn học yêu thích: Âm nhạc, Mỹ thuật, Thể dục
Tình trạng: Chưa xác định
Sở thích: Chưa xác định
Quận 4 - TP. Hồ Chí Minh
Đã tham gia: 15-12-2022
Số ngày hoạt động: 252 ngày
Ảnh nền
Báo cáo vi phạm
5
20 sao / 4 đánh giá
5 sao - 4 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 4 đánh giá

Phòng - Thiết kế riêng của Lã Thanh Nhi

2
0 quà tặng | 10 câu hỏi | 6 trả lời
4 2
Lã Thanh Nhi
Link | Report
2023-11-08 19:08:40
Chat Online
  Đọc đoạn cuối thật sự rất đau lòng và thương xót cho ngôi trường.

Trường Tô-mô-e bị cháy rụi vào ban đêm. Mi-y-ô-chan cùng em là Mi-sa-chan và mẹ, ở ngay trong ngôi nhà sát trường - chạy được ra trại Tô-mô-e gần hồ ở đền Ku-hon-but-su an toàn. Các máy bay B20 ném nhiều bom cháy, nhiều quả rơi vào các toa tàu dùng làm lớp học. Ngôi trường đã từng là ước mơ của thầy hiệu trưởng bị ngập chìm trong lửa. Thay vào các âm thanh tiếng cười, tiếng hát của học sinh mà ông rất mực yêu quý, trường học đang sập xuống trong tiếng lửa cháy khủng khiếp: Ngọn lửa không sao dập tắt được đã thiêu trụi cả trường học. Ngọn lửa đốt sáng rực cả Gi-y-u-gao-ka.
Giữa cảnh tượng đó thầy hiệu trưởng vẫn đứng trên đường và nhìn ngọn lửa thiêu đốt Tô-mô-e. Ông vẫn mặc bộ com-lê đen tiều tuy. Ông đứng đó, hai tay cho vào túi áo ông quay sang hỏi cậu con trai là Tô-mô-e, sinh viên đại học đứng ngay cạnh ông:
 - Ta sẽ lại xây kiểu trường nào hở con?
 Tô-mô-e lặng đi không nói.
 Lòng yêu trẻ của ông và lòng yêu nghề của ông còn mạnh hơn cả những ngọn lửa đang bao phủ trường học. Ông thấy lòng nhẹ đi.
 Tôt-tô-chan đang nép mình nằm giữa bao nhiêu là người lớn trong một con tàu chật ních người sơ tán.
 Con tàu thẳng hướng đông bắc. Nhìn bóng tối bên ngoài khung cửa sổ, em nhớ lại lời nói chia tay của thầy hiệu trưởng: "Chúng ta sẽ lại gặp nhau", và những lời thầy hay nói với em: "Em biết đấy,em thực sự là một cô bé ngoan". Em không muốn quên những lời nói ấy. Em thiếp ngủ trong sự suy nghĩ chắc chắn răng em sẽ gặp lại ông Kô-ba-y-a-si.
Con tàu ầm ầm lăn bánh trong đêm tối mang theo các hành khách, lòng tràn đầy băn khoăn lo lắng.
1 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập