THU ĐI RỒI (Ngọc Tiến)

97 lượt xem
Thu dần xa bóng thu minh
Hàng cây héo úa ôm tình nhân gian
Lá sầu tay vẫy thu tàn
Mưa rơi bịn rịn mơ màng tiễn mây.

Lạ lùng đông đến thương vay
Khơi niềm nhung nhớ đong đầy lên tim
Hoàng hôn lặng lẽ đắm chìm
Nắng buồn chạy trốn im lìm chiều đông.

Xôn xao tiếng bước vô hồn
Lao xao một cõi lời buồn ai ru
Giang tay hứng lấy giọt thu
Nặng lòng ôm bóng sương mù qua sân.

Thoảng trong tĩnh lặng mòn dần
Thời gian ai đợi những lần thu sang
Đường xưa đan kín lá vàng
Thu đi sao để lệ tràn thành mưa.

Đông về gió lùa song thưa
Chiếu chăn lạnh lẽo như vừa ủ sương
Ôm ta ôm lấy vô thường
Nhặt từng cánh lá vấn vương đất trời...
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo