THẦY CÔ VÙNG CAO (Cẩm Chi Châu)

86 lượt xem

Thày cô gùi chữ lên nương
Trồng người dạy chữ tình thương cuộc đời
Bám trường, bám bản, bám trời
Bám bùn, bám đá, bám người, bám dân

Học sinh như những người thân
Thày cô đâu ngại xa gần nắng mưa
Tình yêu biết mấy cho vừa
Chở đò suốt sáng tới trưa nhọc nhằn

Đồng lương cố gắng tiện tằn
Mua đường mua kẹo mời ăn trước giờ
Nhiều khi cũng thấy bơ phờ
Quanh năm khó nhọc bạc phơ mái đầu

Thày cô mải miết bắc cầu
Cái cầu tri thức từ mầu trắng tinh
Bắt đầu từ buổi bình minh
Đến khi chập choạng lặng thinh bốn bề

Đã yêu, thương lấy cái nghề
Tình yêu dạy trẻ chẳng hề đổi thay
Cho dù giá rét, heo may
Bám trường, bám bản mê say cuộc đời.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo