Năm ấy

90 lượt xem

Năm ấy tôi mười bảy
Bạn hỏi tôi yêu chưa?
Câu trả lời là rồi
Rằng
Tôi yêu gia đình tôi
Yêu cuộc sống màu hồng
Yêu Trái Đất màu xanh
Yêu hoàng hôn rực rỡ
Yêu bình minh huy hoàng
Yêu cầu vồng sau mưa
Yêu bạn nam cũng khối
Yêu những đứa bạn thân
Yêu con người tốt bụng
Yêu chính bản thân mình
Yêu tất cả mọi thứ

Năm tôi hai mươi lăm
Bạn hỏi tôi ghét gì?
Tôi đã trả lời rằng,
Tôi ghét cuộc sống này
Ghét chính bản thân mình
Ghét những buổi hoàng hôn
Và bình minh vội vã
Ghét những đám mưa rơi
Ghét con người độc ác
Ghét tất cả mọi thứ.

Khi tôi hơn ba mươi
Bạn đến và hỏi tôi
Ghét gì và yêu gì?
Tôi không trả lời ngay
Ngồi ngẫm nghĩ hồi lâu
Tôi yêu thứ tôi ghét
Và ghét thứ tôi yêu.

Năm ấy mười bảy tuổi
Ngây thơ và ngơ ngác
Vô tư và yêu đời
Mộng mơ tuổi mới lớn

Năm xưa hai lăm tuổi
Thất nghiệp và thất bại
Bạn bè và người thương
Phản bội và bỏ ta
Cuộc sống với khổ đau
Bỗng chốc ta nhận ra
Cuộc sống thật đáng ghét.

Năm ta tuổi ba mươi
Với sự nổ lực lớn
Ta đánh bại quá khứ
Ta đã trưởng thành rồi
Đã không còn nữa đâu
Tuổi mười lăm vô tư
Tuổi hai lăm bốc đồng
Chỉ còn lại kí ức
Khiến ta một đời nhớ!
(16-3-2019)

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Tags: Năm ấy
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×