Những người lính áo trắng
Lương Hữu Điền | Chat Online | |
26/04/2020 08:11:50 | |
Văn học trong nước | Tự viết | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
191 lượt xem
- * Mùa lá rụng ngoài vườn (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường kí ức (Văn học trong nước)
- * Nghỉ dịch thì ta làm gì? (Văn học trong nước)
- * Cô-rô-na * Thứ lạ lùng (Văn học trong nước)
Nếu một ngày ta phải lấy thân mình
Bảo vệ đất nước chẳng ngại hi sinh
Chẳng ngại chi bao khó khăn vất vả
Chẳng sợ chi quái vật nhỏ vô hình.
Những bác sĩ đang căng mình chống lại
Thứ nhỏ bé có tên là cô-vy ( covid )
Quái vật kia sao đến đây làm gì?
Mà khiến cho bao người phải cách li.
B-lu trắng với tấm thân nhỏ bé
Mắt thâm quầng chẳng có giấc ngủ yên
Trời đầy sao và trăng sáng dịu hiền
Lại một đêm phải thao thức triền miên.
Mẹ để lại con không ai chăm sóc
Chồng phải xa vợ lặng khóc ra đi
Những người lính nơi tuyến đầu chống dịch
Chịu khổ cực mà chẳng nói câu gì.
Nếu một ngày mẹ nằm lại nơi đây
Cũng vì nhân dân vì đất nước đủ đầy
Nhưng sợ rằng con một mình nheo nhóc
Và sợ con phải ngồi khóc một mình.
Nén nỗi buồn vào thẳm sâu tâm trí
Cố vui vẻ và mạnh mẽ ra đi
Tự dặn lòng sẽ không được yếu đuối
Dù nước mắt đã đọng giọt khóe mi.
Cùng chung tay ta chiến thắng dại dịch
Bất kể ai cho dù là học sinh
Đang còn trẻ hay là đã về già
Hãy đoàn kết để chào đón bình minh.
( Một bình minh không còn đại dịch...
...Một đất nước vui sống yên bình )
ミ★Đιềŋ♜
Bảo vệ đất nước chẳng ngại hi sinh
Chẳng ngại chi bao khó khăn vất vả
Chẳng sợ chi quái vật nhỏ vô hình.
Những bác sĩ đang căng mình chống lại
Thứ nhỏ bé có tên là cô-vy ( covid )
Quái vật kia sao đến đây làm gì?
Mà khiến cho bao người phải cách li.
B-lu trắng với tấm thân nhỏ bé
Mắt thâm quầng chẳng có giấc ngủ yên
Trời đầy sao và trăng sáng dịu hiền
Lại một đêm phải thao thức triền miên.
Mẹ để lại con không ai chăm sóc
Chồng phải xa vợ lặng khóc ra đi
Những người lính nơi tuyến đầu chống dịch
Chịu khổ cực mà chẳng nói câu gì.
Nếu một ngày mẹ nằm lại nơi đây
Cũng vì nhân dân vì đất nước đủ đầy
Nhưng sợ rằng con một mình nheo nhóc
Và sợ con phải ngồi khóc một mình.
Nén nỗi buồn vào thẳm sâu tâm trí
Cố vui vẻ và mạnh mẽ ra đi
Tự dặn lòng sẽ không được yếu đuối
Dù nước mắt đã đọng giọt khóe mi.
Cùng chung tay ta chiến thắng dại dịch
Bất kể ai cho dù là học sinh
Đang còn trẻ hay là đã về già
Hãy đoàn kết để chào đón bình minh.
( Một bình minh không còn đại dịch...
...Một đất nước vui sống yên bình )
ミ★Đιềŋ♜
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Những người lính áo trắng,Nếu một ngày ta phải lấy thân mình,Bảo vệ đất nước chẳng ngại hi sinh,Chẳng ngại chi bao khó khăn vất vả,Chẳng sợ chi quái vật nhỏ vô hình
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!