Nội dung bạn tìm "

Nguyễn Nhật Ánh, Nguyễn Nhât Ánh, Nguyễn nhật Ánh, Nguyễn Nhất Ánh, Nguyện Nhật Ánh

" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:

Ngồi khóc trên cây - Chương 28 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Hồi trưa lúc ngồi bên bàn ăn, nghe nói tôi sẽ lên xóm trên chia tay cô Út Huệ với bé Loan, thím Lê dặn tôi phải về ngủ sớm để tờ mờ sáng hôm sau lên đường. Tôi cũng định bụng chỉ lên chơi với con Rùa cho đến lúc trời nhá nhem.

Ngồi khóc trên cây - Chương 27 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Người bỏ đi thứ hai là ông Hai Sắn. Trước khi đi, ông tiến lại chỗ con Rùa đứng, đặt tay lên đầu nó, chép miệng: - Con đừng tin lời chú Ngãi. Thằng đó nó khùng rồi!

Ngồi khóc trên cây - Chương 26 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

- Mấy người nào vây con Rùa vậy mày? Tôi thấp thỏm hỏi, và những cái tên nhảy ra từ miệng thằng Thục đúng như tôi phỏng đoán: đứng cạnh ông Bảy Thành là ông Hai Sắn, ông Bốn Lai và chú Ngãi.

Ngồi khóc trên cây - Chương 25 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ngày hôm sau tôi ở chơi nhà thím Lê từ sáng đến chiều. Tôi đã hứa với thằng Thục tôi sẽ về chơi với nó và tôi đã làm đúng lời hứa mặc dù hình ảnh con Rùa choán toàn bộ tâm trí tôi trong ngày hôm đó.

Ngồi khóc trên cây - Chương 24 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Cô Út Huệ rầy tôi: - Con đi đâu mà bỏ cả cơm trưa? - Dạ, con đi chơi.

Ngồi khóc trên cây - Chương 23 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Con Rùa đóng vai người thợ xẻ. Nhưng nó không khiêng tôi, chỉ nói: - Con rắn bò đi rồi đó anh.

Ngồi khóc trên cây - Chương 22 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Giao thằng Miếng Vá cho hai con khỉ lớn, dặn tụi khỉ quay về thung lũng bên kia đồi, con Rùa kéo tôi quay trở ra ngoài. Tôi cứ tưởng nó sẽ về nhà ngay. Nhưng nó lại lôi tôi đi sục sạo khu rừng để tìm phá những chiếc bẫy thú.

Ngồi khóc trên cây - Chương 21 (Nguyễn Nhât Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Thung lũng mộng mơ là nơi con Rùa giấu con nai con khỏi mắt của phường săn. Đó cũng là thiên đường bình yên của những con thú nhỏ. Đã đặt chân đến miền đất hứa này rồi, không một con thú nào muốn quay lại bên kia ngọn đồi để sống nơm nớp trước những mũi súng và những cái bẫy rập.

Ngồi khóc trên cây - Chương 20 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Cửa hang trổ ra một rẻo xanh tươi chạy giữa hai sườn núi. Một thung lũng nên thơ với những loại cây thấp và rất nhiều hoa bướm dại, hoa đuôi diều, hoa sao và các bụi cúc ngũ sắc mọc dọc các khe nước nhỏ chảy len lỏi giữa các kẽ đá trước khi róc rách buông mình xuống những chiếc hồ nhỏ ngập hoa tím nằm rải rác giữa thung.

Ngồi khóc trên cây - Chương 19 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Trước khi con thác hiện ra, theo như con Rùa nói là sau năm phút nữa, một con khỉ đeo mình trên cành xà cừ bên tay phải phát ra những tiếng chí chóe khiến tôi và con Rùa lật đật lia mắt nhìn.

Ngồi khóc trên cây - Chương 18 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Mọi chuyện bắt đầu từ chuyến đi rừng ba ngày sau khi tôi kể cho con Rùa nghe những mẩu chuyện trong cuốn Tâm hồn cao thượng. Tôi chưa từng thấy người nào nghe chuyện say sưa như con Rùa. Con Rùa không chỉ nghe bằng tai. Nó nghe bằng cả mắt lẫn miệng, bằng cả tay chân điệu bộ, với vẻ sung sướng rạng ngời tưởng như có thể sờ thấy được

Ngồi khóc trên cây - Chương 17 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Chiều hôm đó, tôi phát hiện con Rùa chưa từng đọc cuốn sách nào khác ngoài cuốn Asterix và lưỡi liềm vàng ông ngoại nó để lại. Đó là cuốn sách duy nhất mà nó có.

Ngồi khóc trên cây - Chương 16 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Trưa đó, thằng Thục rủ tôi về nhà thím Lê nhưng tôi lắc đầu: - Tao không về đâu. - Anh về đi lượm nắp keng với em. - Thục vừa nói vừa lay cánh tay tôi

Ngồi khóc trên cây - Chương 15 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi nhìn những bóng nắng run rẩy trên trên sách vừa học cách tưởng tượng, một điều không đơn giản khi câu chuyện về Asterix đã in sâu trong tâm trí tôi như những luống cày trên cánh đồng ký ức.

Ngồi khóc trên cây - Chương 14 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Sáng hôm sau, cô Út Huệ đãi tôi món xôi đậu xanh chấm muối mè ngon đến điếc lưỡi. Ăn xong, tôi cầm ly nước ngồi trước hiên lười nhác nhìn ra

Ngồi khóc trên cây - Chương 13 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tối đó, tôi không qua nhà con Rùa chơi như dự định. Vừa ăn cơm xong, trời đổ mưa ríu rít. Ngồi trong nhà nhìn ra, thấy mưa dày như vải mùng. Những hạt nước to rơi xuống sân bắn ngược trở lên tung tóe, tưởng như ông trời đang vãi thóc.

Ngồi khóc trên cây - Chương 12 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

bạn xấu: - Sao anh lại chơi với con Rùa? Đang bực mình, tôi hừ mũi hỏi lại: - Sao tao lại không thể chơi với con Rùa?

Ngồi khóc trên cây - Chương 11 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Hôm đó, khi về tới nhà con Rùa bất ngờ rút từ trong vạt áo ra một cuốn truyện tranh khoe tôi. Đi với nó cả buổi, tôi không phát hiện nó giắt theo cuốn truyện trong người.

Ngồi khóc trên cây - Chương 10 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Em làm ngôi nhà này lâu chưa? - Lâu rồi anh. Con Rùa đáp, rồi nó khoe: - Em có vài ngôi nhà như thế này rải rác từ đây đến trong rừng.

Ngồi khóc trên cây - Chương 9 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Chiều đó, con Rùa rủ tôi đi chơi. - Đi ra đầm sen hở em? - Tôi tỏ vẻ hiểu biết. - Không. Đi đầm sen em chỉ thích đi vào buổi trưa.
4.3
312 sao / 73 đánh giá
5 sao - 57 đánh giá
4 sao - 3 đánh giá
3 sao - 1 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 12 đánh giá
Điểm 4.3 SAO trên tổng số 73 đánh giá
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo