Tơ mưa (Hùng võ)

68 lượt xem

Mưa qua chắn lối em vào
Hạt vung trắng xoá tơ đào áo em
Tóc thề thả xuống vai nghiêng
Kết mưa trổ nhánh oan khiên giữa đời.

Ta như giọt nước chẻ đôi
Nửa mang lên núi nằm phơi hình hài
Để nghe dấu tích tàn phai
Từ âm vang tiếng thở dài lẻ loi.

Nửa em còn đọng trên môi
Cho son phấn biết bồi hồi bóng gương
Quằn vai ta gánh vô thường
Mang núi xuống biển trải đường em qua.

Mưa đan mỏng áo lụa là
Chưa kịp ngoảnh lại đã xa muôn trùng
Tơ trời dẫu có bao dung
Cũng đâu buộc nổi tận cùng bể dâu…

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo