Quản trị viên: | |
Thành viên: | 22 thành viên (xem) |
Đăng ký tài khoản để tham gia vào nhóm | |
542 lượt xem
Nhóm chuyên về role của Phiêu Quốc [Phiêu Linh Quốc]
Đăng ký tài khoản để cùng chia sẻ những điều thú vị lên nhóm!
Đăng ký qua Facebook hoặc Google:
Hoặc lựa chọn: | |
Đăng ký bằng email, điện thoại | Đăng nhập bằng email, điện thoại |
Ngoc Tram | ||
2021-05-10 12:55:55 | ||
Chat Online |
Role mở
Đầu giờ Tuất - Lập Xuân - năm Diễm Thiên 1015
//Ngự Hoa Viên//
[ Hôm nay, nàng bất chợt lại cảm thấy không khí trong Cung ngột ngạt nên quyết định đến Ngự Hoa Viên. ]
._Tam Công Chúa Yểu Niệm _.
Đầu giờ Tuất - Lập Xuân - năm Diễm Thiên 1015
//Ngự Hoa Viên//
[ Hôm nay, nàng bất chợt lại cảm thấy không khí trong Cung ngột ngạt nên quyết định đến Ngự Hoa Viên. ]
._Tam Công Chúa Yểu Niệm _.
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Nàng đi đến Ngự Hoa Viên để ngắm cảnh và giúp cho tâm trạng ổn định hơn. Ngự Hoa Viên phong cảnh đẹp tuyệt ]
_Yểu Niệm_
[ Nàng đi đến Ngự Hoa Viên để ngắm cảnh và giúp cho tâm trạng ổn định hơn. Ngự Hoa Viên phong cảnh đẹp tuyệt ]
_Yểu Niệm_
Ngoc Tram Chat Online Report
Nam nhân thân vận long bào đi dạo trong Ngự Hoa Viên, song lại tìm lương đình nhỏ phía kia mà đi tới hạ tọa, tâm phúc bên cạnh rót trà bày điểm tâm.
_Phiêu Đế _
Nam nhân thân vận long bào đi dạo trong Ngự Hoa Viên, song lại tìm lương đình nhỏ phía kia mà đi tới hạ tọa, tâm phúc bên cạnh rót trà bày điểm tâm.
_Phiêu Đế _
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Đang đi dạo bỗng lại nhớ đến một người ]
- Niệm Nhi, ta đã bao lâu không gặp Hoàng Thượng rồi.
• Yểu Niệm •
[ Đang đi dạo bỗng lại nhớ đến một người ]
- Niệm Nhi, ta đã bao lâu không gặp Hoàng Thượng rồi.
• Yểu Niệm •
Ngoc Tram Chat Online Report
Lý Ngọc ( Công Công ): Hoàng Thượng, bên đó hình như là Tam công chúa Yểu Niệm , có cần đi mời qua đây không ạ?
- Ừm, đi mời.
Cũng lâu hắn chưa gặp Niệm Nhi nhanh chóng cho Lý Ngọc qua gọi
_Phiêu Đế _
Lý Ngọc ( Công Công ): Hoàng Thượng, bên đó hình như là Tam công chúa Yểu Niệm , có cần đi mời qua đây không ạ?
- Ừm, đi mời.
Cũng lâu hắn chưa gặp Niệm Nhi nhanh chóng cho Lý Ngọc qua gọi
_Phiêu Đế _
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Đang trò chuyện với Tiểu Hạ thì thấy có Lý Ngọc đến. Tiểu Hạ cũng vội hành lễ với ông ]
- Lý Ngọc công công có việc gì sao?
• Yểu Niệm •
[ Đang trò chuyện với Tiểu Hạ thì thấy có Lý Ngọc đến. Tiểu Hạ cũng vội hành lễ với ông ]
- Lý Ngọc công công có việc gì sao?
• Yểu Niệm •
Ngoc Tram Chat Online Report
Lý Ngọc hành lễ với Tam Công Chúa rồi khai ngôn.
- Hoàng Thượng đang bên phía lương đình kia, cho thần mời người qua đấy ạ.
_Công Công_
Lý Ngọc hành lễ với Tam Công Chúa rồi khai ngôn.
- Hoàng Thượng đang bên phía lương đình kia, cho thần mời người qua đấy ạ.
_Công Công_
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Nghe câu Phụ Hoàng cho hắn đến mời, Niệm Niệm đã thầm vui trong lòng ]
- À được thôi, qua lương đình nào
•Yểu Niệm •
[ Nghe câu Phụ Hoàng cho hắn đến mời, Niệm Niệm đã thầm vui trong lòng ]
- À được thôi, qua lương đình nào
•Yểu Niệm •
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Vừa nâng gấu váy bước theo Lý Ngọc. Nành liền nói nhỏ với Tiểu Hạ ]
- Muội có cảm thấy là rất trùng hợp không?
• Yểu Niệm •
[ Vừa nâng gấu váy bước theo Lý Ngọc. Nành liền nói nhỏ với Tiểu Hạ ]
- Muội có cảm thấy là rất trùng hợp không?
• Yểu Niệm •
Ngoc Tram Chat Online Report
[ Tiểu Hạ chỉ cười khẽ. Nàng và Tiểu Hạ bước vào lương đình. Liền hành khuất tất lễ với nam nhân kia ]
- Xin thỉnh an Phụ Hoàng . Phụ Hoàng vạn phúc
• Yểu Niệm •
[ Tiểu Hạ chỉ cười khẽ. Nàng và Tiểu Hạ bước vào lương đình. Liền hành khuất tất lễ với nam nhân kia ]
- Xin thỉnh an Phụ Hoàng . Phụ Hoàng vạn phúc
• Yểu Niệm •
Ngoc Tram Chat Online Report
- Miễn lễ, Niệm Nhi lại ngồi cùng trẫm đi.
Giọng nói mang phần ôn nhu cất lên.
_Phiêu Đế _
- Miễn lễ, Niệm Nhi lại ngồi cùng trẫm đi.
Giọng nói mang phần ôn nhu cất lên.
_Phiêu Đế _
Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Ngoc Tram | ||
2021-03-20 12:41:23 | ||
Chat Online |
[Top dạo chơi]
Hơn hai tháng trời không ra ngoài, dẫu trời vừa đổ tuyết lạnh cóng nhưng nên phố xá vẫn rất tấp nập, nhộn nhịp.
Người xuống phố như nêm, hàng quán mở ra ở khắp nơi, nào thì bán cây tuyết liễu, cờ xuân, nào thì bán đồ ăn vặt lẫn tranh Tết... chưa kể đến ca hát, tạp kỹ, múa rối, đốt pháo, đi dây... Đâu đâu cũng là người với người. Tính nàng vốn ham vui, từ xưa đã thích dắt Tiểu Hạ hòa mình vào dòng người, ngắm nghía chỗ này một lát, xem xét chỗ kia một tẹo.
Thế mà hôm nay, chẳng hiểu vì sao nàng không thể nào phấn chấn lên được. Lượn lờ một lúc, nàng đã kéo Tiểu Hạ tới quán Mễ La uống rượu.
Tửu quán vẫn tấp nập như thường ngày, từ đằng xa đã nghe rõ tiếng cười ngân vang như tiếng chuông của Mễ La tỷ.
Bước vào mái lều trúc nàng thấy quán chật ních người, chỉ có một chiếc bàn trong cùng là còn chỗ trống. Theo thói phóng khoáng, không quen khách sáo, nàng bảo Tiểu Lan ngồi xuống rồi gọi hai hũ rượu.
Có câu gì nhỉ… À… mượn...mượn rượu giải sầu…
Dẫu nàng không có muôn nỗi sầu, nhưng trong lòng thấy chán chường quá chừng. Nốc cạn hai bát rượu, mới lấy lại được đôi phần lạc quan.
Nàng cầm đũa gõ bát, ngâm nga một làn điệu dân ca của Tây Lương
“Có con cáo nhỏ cô đơn,
Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng,
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ,
Ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.”
Mấy người trong quán vỗ tay lộp bộp, vậy mà lòng nàng đột nhiên ngao ngán lạ thường. Nàng không nén được tiếng thở dài, lại uống cạn một bát rượu, rồi đụng đũa nhắm món thịt dê thơm phức. Tiểu Hạ níu áo nàng, tỏ ý khuyên nàng uống ít thôi, song nàng vẫn tảng lờ. Lúc nàng đang mải mê thưởng thức thịt dê, chợt vang lên âm thanh dìu dặt của kèn tất lật. Nàng ngước lên, thảng thốt nhìn vị công tử đang ngồi ở bàn phía bên kia. Gã say sưa thổi, giai điệu du dương ấy cứ tuôn không ngừng.
Nàng chống cằm lắng nghe tiếng kèn.
Gã thổi tiếp bài dân ca nàng hát dang dở, hẳn là gã chưa từng nghe bài hát ấy, thế nên tiếng kèn dè dặt, tuy âm luật không sai nhưng ngắc ngứ từng hồi, thổi một lúc mới bắt đầu nhịp nhàng, trôi chảy. Làn điệu dân ca này vốn có tiết tấu vui tươi, rộn ràng, song chẳng hiểu sao, lần nào nàng nghe cũng thấy thắt lòng.
“Ta chưa từng được lên lầu Chu Tước, Tiểu Hạ, tí ta với em lén lên đó chơi không?”
Tiểu Hạ ngập ngừng hồi lâu, nhưng nhờ sức thuyết phục của nàng, em ấy vẫn đồng ý.
Nàng lập tức phấn chấn, vỗ tay cười:
- Quân tử nhất ngôn.
Nàng và Tiểu Hạ đóng giả làm tùy tùng canh lầu, nghênh ngang bước lên lầu Chu Tước.
Lầu Chu Tước là nơi cao nhất ở Hoàng Thành, cao hơn nhiều so với gác Lung Linh ở hồ Thái Dịch chốn Hoàng cung. Nơi đây chính là cổng chốt phía nam trong chín cổng thành của Hoàng Thành nên canh phòng hết sức nghiêm ngặt, ba bước một chòi canh, năm bước một đồn gác. Song chúng tôi vẫn lên lầu thuận lợi, suôn sẻ.
Đứng trên lầu, gió phần phật táp vào mặt, gió tựa những nhát dao rát buốt cứa lên da thịt, nhưng có thể trông xuống nhà nhà treo đèn, kết hoa trong thành, cảnh tượng hùng vĩ vô cùng. Phố thị liền kề như một bàn cờ bày ngay trước mắt, những quán xá rải rác khắp kinh thành, hệt một bồn thạch anh tích tụ những ánh đèn. Phóng tầm mắt nhìn bao quát, thấy được cả mái ngói lưu ly nơi Hoàng cung xa xăm trải dài một màu xanh thâm trầm như đại dương chạm tới đường chân trời.
Tiểu Hạ chỉ cho nàng xem:
- Hoa Ngọc Cung ở kia.
Có ngắm được Hoa Ngọc cung hay không, nàng nào có bận tâm. Nàng kiễng chân, chỉ muốn nhìn về nơi xa xăm.
Chỗ cao thế này cũng chẳng thể trông thấy Tây Lương nơi nàng được sinh ra ( vì nàng là con nuôi )
Nàng tiu nghỉu, nhoài người trên tường trổ, cất giọng ủ ê hỏi Tiểu Hạ:
- Tiểu Hạ em có nhớ Tây Lương không?
Tiểu Hạ chỉ gật đầu mà không nói gì. Nàng nói:
- Thổi một điệu kèn cho ta nghe đi!
Tiểu Hạ lấy kèn ra, y chậm rãi thổi, vẫn là khúc dân ca nàng mới hát.
Nàng ngồi bên bờ tưởng trổ, khẽ ngân nga theo tiếng kèn:
“Có con cáo nhỏ cô đơn,
Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng,
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ,
Ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.”
Nàng biết, con cáo ấy chẳng đợi ai cả, mà nó đang rất nhớ nhà.
Bẵng đi một lúc, cũng chẳng rõ là bao lâu, nàng mới thôi lầm thầm, nhưng tiếng kèn vẫn văng vẳng, quấn quýt bên người. Làn điệu thân thương ấy khiến nàng thấy yên lòng, nhẹ nhõm… Dẫu ở chốn cổng thành lạnh lẽo, tận đáy lòng nàng vẫn đọng lại một chút ấm nồng, nơi ấy có tiếng gọi của Tây Lương, hơi thở của Tây Lương vẫn trọn vẹn ngay giữa lòng Hoàng Thành phồn hoa, rộng lớn này, nó là thứ duy nhất nàng thân quen, nàng thấu hiểu.
Mây ửng sắc vàng sà xuống ngang đầu, trăng sao chẳng thấy đâu, chỉ có gió quất trên da thịt, đau và rát. Giấc ngủ đến chập chờn, nàng ngáp một cái rồi dựa vào bức tường phía sau lưng.
Tiếng kèn nỉ non cất lên, tựa làn sương mù mùa đông, dập dềnh trong cả những cơn mơ đưa nàng vào giấc ngủ.
Bỗng trên mặt buốt lạnh, nàng ngước đầu trông lên.
Thì ra trời đổ tuyết, tuyết từ trên trời cao từ từ rơi xuống, không hiểu gió đã ngừng thổi tự lúc nào, chỉ có tuyết đáp xuống trong câm lặng. Những bông hoa tuyết óng ánh nối đuôi nhau bung cánh xõa nở giữa đất trời. Trong thành lác đác ánh đèn của nhà dân, bốn bề như được phủ một tấm mành tuyết trắng xóa.
Cuối cùng, Tiểu Hạ thu cây kèn lại, thì ra y đã thổi liên tục từ bấy đến giờ. Y ngưng một lúc, cơn ho húng hắng ào tới từng cơn, chắc đã hít phải khá nhiều gió lạnh. Y cũng ngốc thật, nàng không bảo ngừng là cứ thổi suốt, cũng chẳng sợ bị viêm phổi. Tiểu Hạ vẫn đang gồng mình dằn cơn ho, y nói:
- Tuyết rơi rồi, Tiểu Hạ đưa người về cung.
Nàng để ý có một đốm tuyết mềm mại đậu trên lông mi y, chớp mắt đã tan chảy.
Nàng thở dài, lòng như nặng trĩu nói:
- Chúng ta về thôi.
•Tam công chúa •
# Cát Lệ Vong Lam Cửu Lam Cửu Tàn Âm Nhii
# Cho ý kiến ạ
Hơn hai tháng trời không ra ngoài, dẫu trời vừa đổ tuyết lạnh cóng nhưng nên phố xá vẫn rất tấp nập, nhộn nhịp.
Người xuống phố như nêm, hàng quán mở ra ở khắp nơi, nào thì bán cây tuyết liễu, cờ xuân, nào thì bán đồ ăn vặt lẫn tranh Tết... chưa kể đến ca hát, tạp kỹ, múa rối, đốt pháo, đi dây... Đâu đâu cũng là người với người. Tính nàng vốn ham vui, từ xưa đã thích dắt Tiểu Hạ hòa mình vào dòng người, ngắm nghía chỗ này một lát, xem xét chỗ kia một tẹo.
Thế mà hôm nay, chẳng hiểu vì sao nàng không thể nào phấn chấn lên được. Lượn lờ một lúc, nàng đã kéo Tiểu Hạ tới quán Mễ La uống rượu.
Tửu quán vẫn tấp nập như thường ngày, từ đằng xa đã nghe rõ tiếng cười ngân vang như tiếng chuông của Mễ La tỷ.
Bước vào mái lều trúc nàng thấy quán chật ních người, chỉ có một chiếc bàn trong cùng là còn chỗ trống. Theo thói phóng khoáng, không quen khách sáo, nàng bảo Tiểu Lan ngồi xuống rồi gọi hai hũ rượu.
Có câu gì nhỉ… À… mượn...mượn rượu giải sầu…
Dẫu nàng không có muôn nỗi sầu, nhưng trong lòng thấy chán chường quá chừng. Nốc cạn hai bát rượu, mới lấy lại được đôi phần lạc quan.
Nàng cầm đũa gõ bát, ngâm nga một làn điệu dân ca của Tây Lương
“Có con cáo nhỏ cô đơn,
Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng,
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ,
Ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.”
Mấy người trong quán vỗ tay lộp bộp, vậy mà lòng nàng đột nhiên ngao ngán lạ thường. Nàng không nén được tiếng thở dài, lại uống cạn một bát rượu, rồi đụng đũa nhắm món thịt dê thơm phức. Tiểu Hạ níu áo nàng, tỏ ý khuyên nàng uống ít thôi, song nàng vẫn tảng lờ. Lúc nàng đang mải mê thưởng thức thịt dê, chợt vang lên âm thanh dìu dặt của kèn tất lật. Nàng ngước lên, thảng thốt nhìn vị công tử đang ngồi ở bàn phía bên kia. Gã say sưa thổi, giai điệu du dương ấy cứ tuôn không ngừng.
Nàng chống cằm lắng nghe tiếng kèn.
Gã thổi tiếp bài dân ca nàng hát dang dở, hẳn là gã chưa từng nghe bài hát ấy, thế nên tiếng kèn dè dặt, tuy âm luật không sai nhưng ngắc ngứ từng hồi, thổi một lúc mới bắt đầu nhịp nhàng, trôi chảy. Làn điệu dân ca này vốn có tiết tấu vui tươi, rộn ràng, song chẳng hiểu sao, lần nào nàng nghe cũng thấy thắt lòng.
“Ta chưa từng được lên lầu Chu Tước, Tiểu Hạ, tí ta với em lén lên đó chơi không?”
Tiểu Hạ ngập ngừng hồi lâu, nhưng nhờ sức thuyết phục của nàng, em ấy vẫn đồng ý.
Nàng lập tức phấn chấn, vỗ tay cười:
- Quân tử nhất ngôn.
Nàng và Tiểu Hạ đóng giả làm tùy tùng canh lầu, nghênh ngang bước lên lầu Chu Tước.
Lầu Chu Tước là nơi cao nhất ở Hoàng Thành, cao hơn nhiều so với gác Lung Linh ở hồ Thái Dịch chốn Hoàng cung. Nơi đây chính là cổng chốt phía nam trong chín cổng thành của Hoàng Thành nên canh phòng hết sức nghiêm ngặt, ba bước một chòi canh, năm bước một đồn gác. Song chúng tôi vẫn lên lầu thuận lợi, suôn sẻ.
Đứng trên lầu, gió phần phật táp vào mặt, gió tựa những nhát dao rát buốt cứa lên da thịt, nhưng có thể trông xuống nhà nhà treo đèn, kết hoa trong thành, cảnh tượng hùng vĩ vô cùng. Phố thị liền kề như một bàn cờ bày ngay trước mắt, những quán xá rải rác khắp kinh thành, hệt một bồn thạch anh tích tụ những ánh đèn. Phóng tầm mắt nhìn bao quát, thấy được cả mái ngói lưu ly nơi Hoàng cung xa xăm trải dài một màu xanh thâm trầm như đại dương chạm tới đường chân trời.
Tiểu Hạ chỉ cho nàng xem:
- Hoa Ngọc Cung ở kia.
Có ngắm được Hoa Ngọc cung hay không, nàng nào có bận tâm. Nàng kiễng chân, chỉ muốn nhìn về nơi xa xăm.
Chỗ cao thế này cũng chẳng thể trông thấy Tây Lương nơi nàng được sinh ra ( vì nàng là con nuôi )
Nàng tiu nghỉu, nhoài người trên tường trổ, cất giọng ủ ê hỏi Tiểu Hạ:
- Tiểu Hạ em có nhớ Tây Lương không?
Tiểu Hạ chỉ gật đầu mà không nói gì. Nàng nói:
- Thổi một điệu kèn cho ta nghe đi!
Tiểu Hạ lấy kèn ra, y chậm rãi thổi, vẫn là khúc dân ca nàng mới hát.
Nàng ngồi bên bờ tưởng trổ, khẽ ngân nga theo tiếng kèn:
“Có con cáo nhỏ cô đơn,
Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng,
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ,
Ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.”
Nàng biết, con cáo ấy chẳng đợi ai cả, mà nó đang rất nhớ nhà.
Bẵng đi một lúc, cũng chẳng rõ là bao lâu, nàng mới thôi lầm thầm, nhưng tiếng kèn vẫn văng vẳng, quấn quýt bên người. Làn điệu thân thương ấy khiến nàng thấy yên lòng, nhẹ nhõm… Dẫu ở chốn cổng thành lạnh lẽo, tận đáy lòng nàng vẫn đọng lại một chút ấm nồng, nơi ấy có tiếng gọi của Tây Lương, hơi thở của Tây Lương vẫn trọn vẹn ngay giữa lòng Hoàng Thành phồn hoa, rộng lớn này, nó là thứ duy nhất nàng thân quen, nàng thấu hiểu.
Mây ửng sắc vàng sà xuống ngang đầu, trăng sao chẳng thấy đâu, chỉ có gió quất trên da thịt, đau và rát. Giấc ngủ đến chập chờn, nàng ngáp một cái rồi dựa vào bức tường phía sau lưng.
Tiếng kèn nỉ non cất lên, tựa làn sương mù mùa đông, dập dềnh trong cả những cơn mơ đưa nàng vào giấc ngủ.
Bỗng trên mặt buốt lạnh, nàng ngước đầu trông lên.
Thì ra trời đổ tuyết, tuyết từ trên trời cao từ từ rơi xuống, không hiểu gió đã ngừng thổi tự lúc nào, chỉ có tuyết đáp xuống trong câm lặng. Những bông hoa tuyết óng ánh nối đuôi nhau bung cánh xõa nở giữa đất trời. Trong thành lác đác ánh đèn của nhà dân, bốn bề như được phủ một tấm mành tuyết trắng xóa.
Cuối cùng, Tiểu Hạ thu cây kèn lại, thì ra y đã thổi liên tục từ bấy đến giờ. Y ngưng một lúc, cơn ho húng hắng ào tới từng cơn, chắc đã hít phải khá nhiều gió lạnh. Y cũng ngốc thật, nàng không bảo ngừng là cứ thổi suốt, cũng chẳng sợ bị viêm phổi. Tiểu Hạ vẫn đang gồng mình dằn cơn ho, y nói:
- Tuyết rơi rồi, Tiểu Hạ đưa người về cung.
Nàng để ý có một đốm tuyết mềm mại đậu trên lông mi y, chớp mắt đã tan chảy.
Nàng thở dài, lòng như nặng trĩu nói:
- Chúng ta về thôi.
•Tam công chúa •
# Cát Lệ Vong Lam Cửu Lam Cửu Tàn Âm Nhii
# Cho ý kiến ạ
OFF Chat Online Report
Dài ~ Dài quá ~ Dài quá cơ ~ Dài thiệt sự ~ Dài ... /không còn từ rì để miêu tả luôn -.-/
Đỉnh keo /cho vị công chúa này một tràng pháo tay/
Dài ~ Dài quá ~ Dài quá cơ ~ Dài thiệt sự ~ Dài ... /không còn từ rì để miêu tả luôn -.-/
Đỉnh keo /cho vị công chúa này một tràng pháo tay/
Iem là bad girl trog bộ váy ngắn :33 | ||
2021-03-17 20:23:52 | ||
Chat Online |
_Top Role_
Tại Thừa Càn cung
- Lệnh quý nhân: Uyển Nhi,trà này hơi nóng, ngươi để ra kia đi chốc ta uống sau.
- Uyển Nhi: Vâng.Vậy nô tì xin lui.
- Lệnh quý nhân: Ừm,lui đi.
- Lệnh quý nhân://Nương nương nhẹ nhàng đứng dậy,bước ra và ngồi trước gương//Hừm....Có lẽ nên sửa soạn một chút nhỉ?!
- Lệnh quý nhân://Cô nhìn chằm chằm vào từng cái trâm//Sao không thấy chiếc trâm nào đẹp hết vậy.Hả chiếc trâm Hoàng thượng ban thương đẩu rồi.
- Lệnh quý nhân:Uyển Nhi,Uyển Nhi,ngươi đâu rồi!!Uyển Nhi!!
- Uyển Nhi://vội vàng chạy đến chỗ của Lệnh quý nhân//Nương nương, nô tì tới rồi.Nương nương sao vậy!
- Lệnh quý nhân: Chiếc trâm của Hoàng thượng ban thưởng đâu rồi?
- Uyển Nhi://lục lọi khắp nơi//Hả,nô tì rõ là cất kĩ rồi mà,sao lại mất được chứ.
- Lệnh quý nhân: Cho các cung nữ, nô tài trong Thừa Càn cung tới Thượng Hành Ti tra hỏi.
- Uyển Nhi:Vâng!
- Uyển Nhi://Chạy ra//Các ngươi mau tới Thượng Hành Ti nhanh lên.
Sau một hồi tra hỏi ở Thượng Hành Ti
- Uyển Nhi:Tiểu chủ, có 1 cung nữ mà nô tid thấy nghi nhất....
- Lệnh quý nhân:Là ai,nói mau?
- Uyển Nhi:Là Dung Nhi....
- Lệnh quý nhân:Cô ta có tự nhận lỗi không?
- Uyển Nhi:Thưa nương nương,không ạ!
- Lệnh quý nhân:Dụng hình cho ta
#Sữa
#Mĩ Lệ
Tại Thừa Càn cung
- Lệnh quý nhân: Uyển Nhi,trà này hơi nóng, ngươi để ra kia đi chốc ta uống sau.
- Uyển Nhi: Vâng.Vậy nô tì xin lui.
- Lệnh quý nhân: Ừm,lui đi.
- Lệnh quý nhân://Nương nương nhẹ nhàng đứng dậy,bước ra và ngồi trước gương//Hừm....Có lẽ nên sửa soạn một chút nhỉ?!
- Lệnh quý nhân://Cô nhìn chằm chằm vào từng cái trâm//Sao không thấy chiếc trâm nào đẹp hết vậy.Hả chiếc trâm Hoàng thượng ban thương đẩu rồi.
- Lệnh quý nhân:Uyển Nhi,Uyển Nhi,ngươi đâu rồi!!Uyển Nhi!!
- Uyển Nhi://vội vàng chạy đến chỗ của Lệnh quý nhân//Nương nương, nô tì tới rồi.Nương nương sao vậy!
- Lệnh quý nhân: Chiếc trâm của Hoàng thượng ban thưởng đâu rồi?
- Uyển Nhi://lục lọi khắp nơi//Hả,nô tì rõ là cất kĩ rồi mà,sao lại mất được chứ.
- Lệnh quý nhân: Cho các cung nữ, nô tài trong Thừa Càn cung tới Thượng Hành Ti tra hỏi.
- Uyển Nhi:Vâng!
- Uyển Nhi://Chạy ra//Các ngươi mau tới Thượng Hành Ti nhanh lên.
Sau một hồi tra hỏi ở Thượng Hành Ti
- Uyển Nhi:Tiểu chủ, có 1 cung nữ mà nô tid thấy nghi nhất....
- Lệnh quý nhân:Là ai,nói mau?
- Uyển Nhi:Là Dung Nhi....
- Lệnh quý nhân:Cô ta có tự nhận lỗi không?
- Uyển Nhi:Thưa nương nương,không ạ!
- Lệnh quý nhân:Dụng hình cho ta
#Sữa
#Mĩ Lệ
Vy | ||
2021-03-17 11:55:14 | ||
Chat Online |
[tại tẩm cung của Bát hoàng tử phi]
Hạ Vy:Sương nhi muội giúp ta sửa soạn
Sương nhi:Người định đi đâu vậy
Hạ Vy//nét mặt thể hiện rõ sự vội vàng//:Ta muốn ra khỏi thành.
Sương nhi//sửng sốt//người ra khỏi thành làm gì?
Hạ Vy//giọng trầm hẳn xuống//:đến 1 nơi.
Sương nhi:Vâng,người mặc bộ màu gì để nô tỳ lấy ạ.
Hạ Vy:ta muốn cải trang,như vậy dễ ra ngoài hơn.
Sương nhi: vâng
//sau khi thay y phục ,2 chủ tớ thành công trốn ra khỏi thành//
Sương nhi//thở dốc//:người định đi đâu?
Hạ Vy:về Hoa gia
Sương nhi:Hoa gia ư, sao người không đường đường chính chính đi ra khỏi phủ mà phải trốn đi như vậy?
Hạ Vy//quay đi//:Lằng nhằng lắm ta không thích.
Sương nhi//nở 1 nụ cười tinh quái//:có phải người muốn trốn đi chơi, chơi chán rồi mới về Hoa gia không?
Hạ Vy//đỏ mặt//:Em nói linh tinh gì vậy.
Sương nhi//nhìn Hạ Vy tủm tỉm cười//:nô tỳ không nói sai chứ?
Hạ Vy//nhìn Sương nhi, phính má//:Muội đi guốc trong bụng ta rồi
Sương nhi//cố nhịn cười//:Người định chơi gì, để nô tỳ chuẩn bị nào?
Hạ Vy//nghiêng đầu hỏi//:chuẩn bị gì cơ?
Sương nhi//rất muốn cười nhưng cố nhịn//:Là chuẩn bị tiền cho người ăn sập quán người ta đó.
Hạ Vy//xấu hổ//:ta đâu ăn nhiều đến vậy
Sương nhi:phải phải, người ăn rất ''ít'' ạ.
Hạ Vy//nhìn sương nhi cười, chau mày//:muội đừng chọc ta nữa//quay đi //
Sương nhi:nô tỳ không chọc người nữa, người đi đâu vậy//vội theo sau//
[đứng trước tiệm đồ ăn]
Hạ Vy//mắt sáng hơn sao, vỗ vai Sương nhi//:Sương nhi chúng ta vào đây ăn thử
Sương nhi//lắc đầu//:người lại vậy nữa rồi.
Hạ Vy//bước nhanh vào quán//:Ông chủ cho ta mỗi món cho 1 phần
Chủ quán:quý quan khách xin đợi 1 chút
Hạ Vy//nhìn Sương nhi//ngồi xuống đây với ta.
Sương nhi//vẻ nghi ngại//:Nô tỳ đứng được rồi.
Hạ Vy//đứng lên kéo Sương nhi xuống//:Nào ,ngồi xuống với ta.
//thức ăn được dọn lên//
Hạ Vy//cầm ngay cây đũa//:woa~ nhìn ngon ghê.//tay gắp đồ ăn lia lịa,nhìn qua Sương nhi//muội cũng ăn đi
Sương nhi:Vâng
Hạ Vy//gắp cho sương nhi//:Ăn nhiều 1 chút
Sương nhi//từ tốn gắp lên ăn//:tạ Người!
Hạ Vy:có gì mà khách sáo//quay lên ăn tiếp//
Sương nhi//nhắc nhở//:người ăn từ từ kẻo nghẹn.
//đang ăn thì có 1 nam nhân đến gần bàn Hạ Vy ngồi, nhìn chằm chằm vào Hạ Vy//
Hạ Vy//bất giác quay lại, không thấy ai:chắc do mình tưởng tượng/nói thầm, rồi quay lại ăn tiếp//
Sương nhi//nhìn qua Hạ Vy//:người sao vậy
Hạ Vy//đang mải ăn, dừng lại đáp nhanh//:không sao
//ăn xong bước ra khỏi quán//
Hạ Vy:ayyo, lâu lắm rồi ta mới ăn nhiều như vậy.
Sương nhi:người có muốn ăn kẹo hồ lô không?
Hạ Vy//dù đã rất no nhưng vẫn muốn ăn tiếp//:có chứ
Sương nhi:để nô tỳ đi mua
Hạ Vy:ừm//đứng đợi Sương nhi//
//một bóng đen lướt //
Hạ Vy//giật mình//:cái gì vậy?//nói thầm//
//cái bóng lướt qua 1 lần nữa//
Hạ Vy//hoảng hốt//:Ai?
//bóng đen lướt qua trước mắt và dừng lại trên 1 cành cây//
Hạ Vy:ai?
//Người mặc đồ đen không trả lời//
Sương nhi//chạy tới//:nô tỳ về rồi, để người đợi lâu
Hạ Vy/quay lại/:ừm//quay qua chỗ cây lúc nãy bóng đen đã biến mất//
Sương nhi:Người nhìn gì vậy?
Hạ Vy:không có gì,chơi đủ rồi,về thôi.
Sương nhi:Người không về Hoa gia nữa ư?
Hạ Vy:ừm//đáp nhẹ//
Sương nhi//chau mày//:có chuyện gì vậy nhỉ//nói thầm//
Hạ Vy//bước đi nhanh trong đầu vẫn nghĩ về bóng đen đó//
Hạ Vy:Sương nhi muội giúp ta sửa soạn
Sương nhi:Người định đi đâu vậy
Hạ Vy//nét mặt thể hiện rõ sự vội vàng//:Ta muốn ra khỏi thành.
Sương nhi//sửng sốt//người ra khỏi thành làm gì?
Hạ Vy//giọng trầm hẳn xuống//:đến 1 nơi.
Sương nhi:Vâng,người mặc bộ màu gì để nô tỳ lấy ạ.
Hạ Vy:ta muốn cải trang,như vậy dễ ra ngoài hơn.
Sương nhi: vâng
//sau khi thay y phục ,2 chủ tớ thành công trốn ra khỏi thành//
Sương nhi//thở dốc//:người định đi đâu?
Hạ Vy:về Hoa gia
Sương nhi:Hoa gia ư, sao người không đường đường chính chính đi ra khỏi phủ mà phải trốn đi như vậy?
Hạ Vy//quay đi//:Lằng nhằng lắm ta không thích.
Sương nhi//nở 1 nụ cười tinh quái//:có phải người muốn trốn đi chơi, chơi chán rồi mới về Hoa gia không?
Hạ Vy//đỏ mặt//:Em nói linh tinh gì vậy.
Sương nhi//nhìn Hạ Vy tủm tỉm cười//:nô tỳ không nói sai chứ?
Hạ Vy//nhìn Sương nhi, phính má//:Muội đi guốc trong bụng ta rồi
Sương nhi//cố nhịn cười//:Người định chơi gì, để nô tỳ chuẩn bị nào?
Hạ Vy//nghiêng đầu hỏi//:chuẩn bị gì cơ?
Sương nhi//rất muốn cười nhưng cố nhịn//:Là chuẩn bị tiền cho người ăn sập quán người ta đó.
Hạ Vy//xấu hổ//:ta đâu ăn nhiều đến vậy
Sương nhi:phải phải, người ăn rất ''ít'' ạ.
Hạ Vy//nhìn sương nhi cười, chau mày//:muội đừng chọc ta nữa//quay đi //
Sương nhi:nô tỳ không chọc người nữa, người đi đâu vậy//vội theo sau//
[đứng trước tiệm đồ ăn]
Hạ Vy//mắt sáng hơn sao, vỗ vai Sương nhi//:Sương nhi chúng ta vào đây ăn thử
Sương nhi//lắc đầu//:người lại vậy nữa rồi.
Hạ Vy//bước nhanh vào quán//:Ông chủ cho ta mỗi món cho 1 phần
Chủ quán:quý quan khách xin đợi 1 chút
Hạ Vy//nhìn Sương nhi//ngồi xuống đây với ta.
Sương nhi//vẻ nghi ngại//:Nô tỳ đứng được rồi.
Hạ Vy//đứng lên kéo Sương nhi xuống//:Nào ,ngồi xuống với ta.
//thức ăn được dọn lên//
Hạ Vy//cầm ngay cây đũa//:woa~ nhìn ngon ghê.//tay gắp đồ ăn lia lịa,nhìn qua Sương nhi//muội cũng ăn đi
Sương nhi:Vâng
Hạ Vy//gắp cho sương nhi//:Ăn nhiều 1 chút
Sương nhi//từ tốn gắp lên ăn//:tạ Người!
Hạ Vy:có gì mà khách sáo//quay lên ăn tiếp//
Sương nhi//nhắc nhở//:người ăn từ từ kẻo nghẹn.
//đang ăn thì có 1 nam nhân đến gần bàn Hạ Vy ngồi, nhìn chằm chằm vào Hạ Vy//
Hạ Vy//bất giác quay lại, không thấy ai:chắc do mình tưởng tượng/nói thầm, rồi quay lại ăn tiếp//
Sương nhi//nhìn qua Hạ Vy//:người sao vậy
Hạ Vy//đang mải ăn, dừng lại đáp nhanh//:không sao
//ăn xong bước ra khỏi quán//
Hạ Vy:ayyo, lâu lắm rồi ta mới ăn nhiều như vậy.
Sương nhi:người có muốn ăn kẹo hồ lô không?
Hạ Vy//dù đã rất no nhưng vẫn muốn ăn tiếp//:có chứ
Sương nhi:để nô tỳ đi mua
Hạ Vy:ừm//đứng đợi Sương nhi//
//một bóng đen lướt //
Hạ Vy//giật mình//:cái gì vậy?//nói thầm//
//cái bóng lướt qua 1 lần nữa//
Hạ Vy//hoảng hốt//:Ai?
//bóng đen lướt qua trước mắt và dừng lại trên 1 cành cây//
Hạ Vy:ai?
//Người mặc đồ đen không trả lời//
Sương nhi//chạy tới//:nô tỳ về rồi, để người đợi lâu
Hạ Vy/quay lại/:ừm//quay qua chỗ cây lúc nãy bóng đen đã biến mất//
Sương nhi:Người nhìn gì vậy?
Hạ Vy:không có gì,chơi đủ rồi,về thôi.
Sương nhi:Người không về Hoa gia nữa ư?
Hạ Vy:ừm//đáp nhẹ//
Sương nhi//chau mày//:có chuyện gì vậy nhỉ//nói thầm//
Hạ Vy//bước đi nhanh trong đầu vẫn nghĩ về bóng đen đó//
Iem là bad girl trog bộ váy ngắn :33 | ||
2021-03-16 20:31:25 | ||
Chat Online |
_Top Role_
Tại Thừa Càn Cung
- Lệnh quý nhân: Uyển Nhi, ngươi xem bổn cung mặc y phục này có đẹp không?
- Uyển Nhi: Nương nương mặc gì cũng đẹp hết!
- Lệnh quý nhân: //cười nhẹ//Mau lấy cho ta cái trâm kia đi...
- Uyển Nhi: Vâng.//đi lấy,đưa//
- Lệnh quý nhân://cầm lấy// Cây trâm này cung rất là đẹp, được làm từ ngọc lưu ly à?
- Uyển Nhi: Dạ, nó làm từ ngọc lưu ly ạ!
- Lệnh quý nhân://cài lên tóc//Hừm....Cũng đẹp đấy chứ.
- Uyển Nhi: Cái trâm này là Hoàng Thượng ban tặng cho nương nương đó ạ!!
- Lệnh quý nhân: Cất cái trâm này đi, nhớ cất kĩ vào đừng để mất đó.
- Uyển Nhi: Vâng!//cất//Quý nhân,người khát chưa?
- Lệnh quý nhân: Ừ Hừm,cũng khát rồi.
- Uyển Nhi: Vậy để nô tì đi lấy trà.
#Sữa
#Mĩ Lệ
Tại Thừa Càn Cung
- Lệnh quý nhân: Uyển Nhi, ngươi xem bổn cung mặc y phục này có đẹp không?
- Uyển Nhi: Nương nương mặc gì cũng đẹp hết!
- Lệnh quý nhân: //cười nhẹ//Mau lấy cho ta cái trâm kia đi...
- Uyển Nhi: Vâng.//đi lấy,đưa//
- Lệnh quý nhân://cầm lấy// Cây trâm này cung rất là đẹp, được làm từ ngọc lưu ly à?
- Uyển Nhi: Dạ, nó làm từ ngọc lưu ly ạ!
- Lệnh quý nhân://cài lên tóc//Hừm....Cũng đẹp đấy chứ.
- Uyển Nhi: Cái trâm này là Hoàng Thượng ban tặng cho nương nương đó ạ!!
- Lệnh quý nhân: Cất cái trâm này đi, nhớ cất kĩ vào đừng để mất đó.
- Uyển Nhi: Vâng!//cất//Quý nhân,người khát chưa?
- Lệnh quý nhân: Ừ Hừm,cũng khát rồi.
- Uyển Nhi: Vậy để nô tì đi lấy trà.
#Sữa
#Mĩ Lệ
Erótisi Vasiliás Chat Online Report
Phần hành động chưa hay lắm
Ví dụ, chỗ .//đi lấy,đưa// có thể viết như //tay trái thoăt thoắt cầm chiếc trâm cày, nhanh nhẹn đưa cho y//
chỗ //cầm lấy// có thể viết như //giơ tay phải ra và cầm lấy một cách chân trọng//
chỗ //cài lên tóc// có thể viết //nhẹ nhàng đưa tay phải cày chiếc trâm lên mái tóc thả rũ rưỡi_tỏ vẻ thùy mì
chỗ //cất// có thể viết //nhẹ nhàng nâng niu chiếc trâm từ tay y_nhẹ nhàng cất//
Như vậy thần nghĩ sẽ hay hơn đó thưa Lệnh Quý Nhân
#Mạc Quốc sư
Phần hành động chưa hay lắm
Ví dụ, chỗ .//đi lấy,đưa// có thể viết như //tay trái thoăt thoắt cầm chiếc trâm cày, nhanh nhẹn đưa cho y//
chỗ //cầm lấy// có thể viết như //giơ tay phải ra và cầm lấy một cách chân trọng//
chỗ //cài lên tóc// có thể viết //nhẹ nhàng đưa tay phải cày chiếc trâm lên mái tóc thả rũ rưỡi_tỏ vẻ thùy mì
chỗ //cất// có thể viết //nhẹ nhàng nâng niu chiếc trâm từ tay y_nhẹ nhàng cất//
Như vậy thần nghĩ sẽ hay hơn đó thưa Lệnh Quý Nhân
#Mạc Quốc sư