_Uế Phàm_
|
- Nghe bảo chap 515, hai nhân vật chính mới trao nhau nụ hôn . :)))
- Bị mèo cào thôi. Sau đó, nó đi rồi, không xuất hiện nữa. :) ---------------••••
- Viết cảnh đấu võ nhạt như nước trắng. Má Hỏa vẫn nên viết thuần tình cảm hơn. :((( ![]() - Buff lố nhe má. Đấu gì tận một chương là tịt. :((((. Tụt mood ghê á. ![]() - Mấy chuyện sau má bị dí hay sao ấy. Tình tiết thì nhanh, quá nhanh rồi, chưa thỏa mãnnnnn.
- Bảo 21:00 bị thu điện thoại, không nhắn được. Tôi 22:12 lỡ tay tym tin của người ta. '-' ![]() - Đính chính, không phải tym, là thả "haha ". Thả xong, phát hiện mình lỡ tay. '-'
- " Màn đêm đậm đặc dần bao phủ mọi thứ. Tôi cảm giác cơ thể này không phải của mình nữa. Mà cũng không hẳn vậy, tâm hồn như bị chia xé làm hai, một "tôi" và một "tôi" nữa đang ngự trị bên trong, dằn xé quyền điều khiển. Một tầng ký ức không phải của tôi xộc vào trong não. Ký ức đó nói cho tôi biết rằng, tôi là nhân vật phản diện trong một quyển sách mà chẳng rõ cốt truyện là gì? " Tâm hồn ngươi thuộc về ta, tâm trí của ngươi buộc phải nghe theo sự sai khiến của ta" . Ngước mắt theo tiếng nói đầy hung dữ, lạnh lùng, ấy là một gã đàn ông có mái tóc trắng bạc, khắp người là màu đen bao phủ. Tôi khá sửng sốt trước tình cảnh này. Và như nói ở trên, tôi không thể kiểm soát cơ thể, cứ như một cỗ linh hồn bám víu lên cơ thể, được truyền toàn bộ mọi thứ mà cơ thể cảm nhận thấy, nhưng không cách nào di chuyển được. Thật sự, rất gò bó, như một cục xương hốc mãi nơi cuống họng, không cách nào tháo gỡ. " ... (ý là chưa hết). ![]() - Nãy giờ tương tác chéo bốn bạn rồi mà chưa thấy bạn nào trả mình ^^. ![]() - Trong mơ còn ăn cơm chó. Vì gã trên thích một cô, rồi đi lượn với cổ. Tưởng lãng mạn nhưng lại là "lãng mạng". Mặt hai người hòa mẹ với nhau rồi chơi trò đổi mặt. Huhu. Đọc kinh dị 0,1 giờ sáng đấy, mơ cũng dị. |