Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha, Mây trời lồng lộng không phủ Kín công cha
" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:Câu đối hay về cha mẹ: Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ, Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha
Việt Nam vô địch | Chat Online | |
23/08/2018 21:02:44 |
Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
Hiếu: Thành kính tổ tiên ơn gia độ
Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
Tử hiếu song thân lạc
Gia hoà vạn sự thành.
(Con hiếu thảo cha mẹ vui
Nhà hoà thuận muôn việc thành)
Vời vợi non cao ơn dưỡng dục
Mênh mông biển rộng đức sinh thành.
Ơn sinh thành như đại hải
Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.
Ơn cha dưỡng dục dường non Thái
Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.
Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa
Sinh thành công phụ thái sơn cao.
Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước
Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.
Cầu cho cha được thanh nhàn
Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.
Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai.
Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.
Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương
Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ
Con: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu.
Cha là núi mẹ là sông
Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.
Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ buồng sau kính thầy.
Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục
Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.
Con đi xa cách muôn nơi
Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.
Công cha ngàn đời tâm tưởng mãi
Nghĩa mẹ muôn thuở nhớ thương hoài.
Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.
Bàn tay nối tiếp bàn tay
Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.
Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Ân cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sóng nhỏ lăn tăn.
Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
Cha một đời oằn vai gánh nặng
Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.
Khi con tát cạn biển đông
Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.
Có tát cạn biển đông mới tỏ tường lòng mẹ
Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.
Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa báo hiếu ngùi ngùi thương mẹ, đức cù lao.
Cha là hoa phấn giữa đời
Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.
Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc
Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.
Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
Cha là chỗ dựa mẹ là gối êm
Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.
Trăng khuya trăng rụng xuống cầu
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.
Cha mẹ giàu con thong thả
Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.
Cổ thụ là bóng mẹ cha
Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng
Giữa thế gian đầy phong ba bão tố
Cha mẹ là bến đỗ của đời con.
Cha là núi mẹ là sông
Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.
Nghĩa mẹ như biển rộng
Công cha như trời cao
Ơn sinh thành dưỡng dục
Vời vợi tựa trăng sao.
Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.
THƠ THƯ PHÁP HAY VỀ “MẸ”
Thêm một người quả đất sẽ chật thêm
Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
Dẫu con di suốt cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
Chế Lan Viên
Đưa kim qua nỗi ưu phiền.
Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.
Mênh mông lòng mẹ thương ta
Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.
Hãy nói rằng con thương mẹ
Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.
Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành
Như cuộc đời không thể thiếu trong con.
Trong tâm tưởng con muộn màng viết
Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.
Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại
Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.
Hình hài con khi còn là hạt bụi
Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.
Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!
Nhìn lên vách con bước cùng với bóng
Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa.
Người con yêu quý nhất đời
Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu.
Ngày nào con đau khổ không biết ngỏ cùng ai,
Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con.
Mẹ là hoa cỏ mùa xuân
Con như chim nhỏ hát mừng vang ca.
Mẹ đi gánh nước ban mai
Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.
Con về nhặt ánh hoàng hôn
Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi!
Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung.
Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
Con về đây quỳ bên gối mẹ
Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi.
Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
Con mang thơ đi gieo khắp nẻo
Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son
Mênh mông bát ngát đại dương
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con.
Bao la bóng nước biển đông
Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
Nửa đời phiêu bạc tha hương
Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng
Giơ đây trong cõi rộn ràng
Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru.
Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.
Dù đi trăm suối nghìn sông
Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
Như mẹ thương con giữa cuộc đời
Kiếp sau xin được làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru.
Mẹ: Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường.
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi!
Mẹ là nguồn suối yêu thương
Mẹ là quê hương con đó.
Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là câu hát chan hòa mến thương.
Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
Chỉ mong con lớn con mau nên người.