Hôm đó là một đêm giáng sinh với những bông tuyết trắng bay trong làm gió nhẹ của mùa đông, đây là năm 1800 ở London nước Anh. Tại một ngôi nhà ở rìa thị trấn, có một cậu nhóc 7 tuổi đang ngồi một mình, tên cậu bé là Isaac. Isaac là một cậu bé rất cô đơn, cậu không có bạn. Trong lúc những đứa trẻ khác đang tận hưởng khoảng thời gian này bên gia đình, hào hứng chờ đợi mở những món quà được đặt dưới những cây thông được trang trí lộng lẫy, Isaac phải trải qua đem giáng sinh cô độc tại cái tầng áp mái bụi bặm và lạnh lẽo này.
Bố mẹ Isaac rất nghèo, mẹ cậu là một goá phụ rất nghiêm khắc, bà luôn ở nhà và dạy học cho Isaac. Bố Isaac phải làm việc cả ngày ở cảng biển London để kiếm tiền nuôi gia đình, tuy số tiền ông kiếm được khá là cao nhưng ông ta lại dùng hết vào việc mua ma tuý và gái gú sau khi hết ca làm việc. Thi thoảng ông ta về nhà với tình trạng say xỉn nặng sau khi bị đá ra khỏi cái quán bar nào đó ở London và ông ta chửi mắng người vợ yêu dấu của mình một cách rất thậm tệ.
Và đương nhiên điều này đều dẫn đến một trận cãi nhau. Ông ta đánh vợ mình tàn bạo, sau một lúc đánh đập, hắn ta cưỡng bức vợ mình trong cơn men rượi. Điều này thường xuyên xảy ra vào những dịp đặc biệt. Isaac chỉ im lặng, run rẩy trên cái ga giường bẩn thỉu cho đến khi những tiếng hét và tiếng đánh đập lắng xuống. Cậu bé tội nghiệp này chìm vào giấc ngủ , trong mơ cậu thấy mình đang vui đùa cùng bạn bè , điều này khiến cậu cảm thấy rất hạnh phúc, cảm thấy như bao đứa trẻ bình thường khác ở London. May mắn thay cho Isaac bé nhỏ, giáng sinh này sẽ có một sự thay đổi lớn, nỗi buồn không đáy của Isaac đã được một thiên thần sa ngã để ý, anh ta đã tặng cho cậu bé bất hạnh này một món quà rất đặc biệt.
Khi mặt trời vừa ló dạng, tỏa sáng cho một ngày mới ,Isaac nhận được một cái hộp bằng gỗ rất kì lạ ở dưới chân giường. Isaac mở to mắt sợ hãi, cậu nhìn chằm chằm vào cái hộp nhiều màu sắc rồi tự hỏi ai đã để nó ở đây. Cậu chưa bao giờ được tặng quà, đặc biệt là đồ chơi. Những món đồ chơi mà Isaac có đa phần đều là lượm được ở ngoài đường và nằm ở dưới cống. Isaac ngồi đối diện cái hộp và cầm nó lên tay. Hộp được trang trí bằng nhiều màu sắc khác nhau và có khắc một hình chú hề mỉm cười ở trên thành hộp. Cái hộp được có gắn một mảnh ghi chú nhỏ ghi ' Tặng Isaac' . Nắp hộp khắc một dòng chữ.
Isaac nheo mắt đọc to cái dòng chữ nhỏ đó" L- Laugh-ing- J- Jack- in- a- b- box..." Cậu nghĩ" Laughing Jack ở trong hộp ???" Isaac đã từng nghe về Jack ở trong hộp chứ cậu chưa bao giờ nghe về Laughing Jack ở trong hộp. Cậu bé tò mò rồi cầm lấy cái tay quay của cái hộp. Isaac vặn cái tay cầm và bài hát POP goes the weasel vang lên theo nhịp của mỗi lần quay
Khi bài hát dần đi đến hồi kết, Isaac hát theo câu cuối "POP goes the weasel" Nhưng hộp nhạc bỗng im bặt. Cậu đặt cái hộp xuống mép giường, thở dài."Nó bị hư rồi" rồi cậu chậm rãi dọn dẹp phòng và thay bộ đồ ngủ hình chú cừu thành bộ đồ rách rưới thường ngày.
Bỗng Isaac nghe thấy tiếng lộc cộc lớn phát ra từ giường cậu. Isaac quay lại và nhìn thấy cái hộp gỗ đang lắc lư dữ dội. Nó bật nắp và một đám khói ngũ sắc cùng hoa giấy bay ra. Isaac dụi mắt, không tin vào mắt mình nữa. Khi đám khói dần tỏa ra, một chú hề cao lều khều với nhiều màu sắc khác nhau, mái tóc đỏ tươi rực rỡ, cái mũ hình nón nhọn hoắt cũng có nhiều màu, lông vũ bồng bềnh hai bên vai. Anh ta dang rộng tay ra và phấn khích reo lên"Mọi người cùng tới đây nào, dù già hay trẻ! cùng tới đây để chiêm ngưỡng chú hề tuyệt nhất có một không hai. Laughing Jack in the box!!!
Mắt Isaac sáng rực lên"Anh là ai?" cậu bé hỏi. Chú hề đặc biệt đó nhảy xuống giường cùng với một nụ cười niềm nở, anh ta nói" Tôi mừng vì bạn đã hỏi! Tôi là Laughing Jack, người bạn thân mới của cậu. Tôi rất nhiệm màu, tôi có thể chơi không ngừng nghỉ, tôi sẽ không ngừng thay đổi để hòa hợp được với tính cách của bạn...Chính xác hơn là những gì bạn thích cũng là thứ tôi thích!!"Isaac nhìn chằm chằm vào chú hề "C-chúng ta là bạn bè, nhỉ?" Cậu ấy lắp bắp"Bạn bè hả? Chúng ta là bạn thân nhất đó!! Tôi được tạo ra để trở thành bạn của bạn nhưng đừng lầm tôi là bạn tưởng tượng của cậu nhé, Isaac'' Isaac há hốc"Sao anh biết tên tôi??''
Jack cười thân thiện''Đương nhiên là tôi biết tên bạn rồi. Tôi biết tất cả mọi thứ về bạn! Bây giờ việc giới thiệu đã hoàn tất, bạn có muốn chơi trò i'm a spy không?
Isaac cười hớn hở" Thật hả, chúng ta có thể chơi trò chơi cùng nhau ư?Mình thích lắm!! Mình...à...''
Cậu ngừng lại "M-mình không thể ... Mình còn phải xuống dưới nhà để mẹ dạy học và làm việc nhà nữa..." Nụ cười dần biến mất và thay vào đó là một ánh mắt u sầu đầy thất vọng.
Jack đặt tay mình lên vai Isaac và mỉm cười" Không sao đâu, mình sẽ đợi cho đến khi cậu quay lại''Nụ cười của Isaac quay trở lại khi cậu nhìn người bạn mới của mình. Sau đó tiếng gọi chói tai của mẹ cậu vang lên hối thúc cậu bước xuống
''Có vẻ như đã đến lúc mình phải đi rồi! Mình sẽ gặp cậu ngay khi xong việc được không Jack?'' Cậu ấy vừa nói vừa bước ra cửa
Jack cười" đường nhiên rồi nhóc ạ! À phải là Isaac chứ!"
Isaac quay lại nhìn Jack nháy mắt với cậu và nói" Cậu nên thường xuyên mỉm cười như vậy. Nó khá hợp với cậu đấy"
Isaac mỉm cười và bước đi. Cả ngày hôm đó Isaac kể cho mẹ mình về chú hề nhiệm màu đến từ cái hộp xuất hiện dưới chân giường cậu. Mẹ cậu hoàn toàn không tin bất cứ lời nào cả. Cuối cùng cậu dẫn mẹ mình đi theo để cho bà gặp Laughing Jack. Họ cùng nhau bước lên gác và Isaac đẩy cửa phòng ra.
"Thấy chưa mẹ!!! Anh ấy ở ngay...." Isaac dừng lại khi cậu nhìn vào căn phòng trống không, chẳng có chú hề nào đang nhảy múa hay cái hộp bí ẩn nào cả. Mẹ Isaac không hề hài lòng về điều này. Bà ta cho Isaac một cái lườm đáng sợ đến mức nó khiến đầu gối cậu bủn rủn và khiến cậu buồn nôn.
"Nhưng mà mẹ.. Anh ấy ở..." "BỐP" Bà ta ngay lập tức cho cậu một cái tát điếng người. Cậu bắt đầu , môi cậu mím chặt, run run, từng cơn nấc bất đầu phát ra từ cuống họng cậu.
"Thằng nhóc ngu ngốc xấc xược kia! Sao mày dám nói dối tao về trò tưởng tượng ngu ngốc của trẻ con này!! Ai mà muốn làm bạn với một đứa vô dụng như mày chứ ! Mày sẽ phải ở trong phòng cả chiều hôm nay và sẽ không được ăn.
1.Chuyện Hồn Ma Che Dù: Có một số điều thuộc về phong tục, đặc biệt là tín ngưỡng, chúng tôi cần thiết tìm hiểu, học hỏi, sau đó hoặc học theo hoặc tránh đi.
Bởi vì có nhiều tục lệ nếu chúng ta không để ý, rất có thể sẽ đem lại xui xẻo, thậm chí nguy hiểm cho bản thân. Như là việc bật ô trong phòng. Người xưa cho rằng, nếu làm hànhd dộng đó, sẽ có thể dễ dàng đưa những thứ tà uế về nhà...
Vì thế những người trong nghề chúng tôi, để tránh cho sự quấy nhiễu của những thứ bẩn thỉu đó, ai cũng học tập pháp thuật trừ tà để bảo vệ bản thân, và tôi cũng là một trong số đó. .... Tôi cứ nghĩ rằng cuộc sống cứ thế trôi qua một cách bình thản đến hết đời, cho đến khi có một cô gái xuất hiện vào tối ngày hôm đó, thay đổi cuộc đời của tôi