Đoàn Hương Giang(Bốngchuche)
|
Từ lâu em cũng đã nhận ra Thì anh vẫn sẽ là chính anh Chọn con tim hay là nghe lý trí Ngày qua em biết phải sống sao Bởi trong tim mình dường như cả hai còn yêu Chọn con tim hay là nghe lý trí
Mượn của thế gian mấy chén rượu nhạt
“Ước gì, đây không phải là ngày cuối cùng Vậy đây là phút giây cuối thật sao Đã từng nói rằng Mình phải chia tay thật sao Where are you my baby Ghim giọt lệ đằng sau mi Em muốn nắm tay anh lần cuối cùng Mình phải chia tay thật sao Biết trước kết thúc ta sẽ xa Mình phải chia tay thật sao Giờ đây Anh phải thế nào đây?
Ngỡ sương sớm chạm mi mắt Điều gì đã khiến anh không cầm tay em nữa Còn điều gì ngu ngốc bằng: lừa dối quá nhiều Chẳng còn ai thương lấy mình ngoài chính bản thân Tình đã qua lâu nhưng ta cứ sống trong quá khứ Một người làm ta rất đau Nhưng quên rằng Ghì chặt trong hơi thở này là nỗi nhớ anh! Buông tay… tình yêu… xuống vực sâu…
Cỏ cây héo trong mơ màng Cũng như em mà Giây phút em ngỡ ngàng Hóa ra người chẳng từng thương lấy em Trách ai đây chỉ biết trách mình Phải thêm biết bao thất vọng Để thôi hy vọng Trái tim người sẽ rung động Lệ đắng Duyên tình đắng Phí thanh xuân u hoài Trời mang khúc ca đau buồn Trút ngàn sầu muộn Lâu rất lâu chưa tạnh Hoa chưa tàn nhưng gió nỡ nào cuốn đi Đơn côi cô quạnh mình em với em Bầu trời trót kéo mây đen Đứng trên niềm riêng em rối bời Chỉ thể cất lời xót thương Lời em hát ai nghe Liệu thấu chăng trong lòng những Những nhớ thương em dành hết Sao người chẳng thấy, chẳng tin Này em ơi đừng nghĩ suy thêm nhiều khổ tâm Đừng để gió gieo vào đêm lạnh căm Khóc đi đừng ngần ngại mưa rơi Ủi an cõi lòng tả tơi Trời mang khúc ca đau buồn Trút ngàn sầu muộn Lâu rất lâu chưa tạnh Hoa chưa tàn nhưng gió nỡ nào cuốn đi Đơn côi cô quạnh mình em với em Bầu trời trót kéo mây đen Đứng trên niềm riêng em rối bời Chỉ thể cất lời xót thương Lời em hát ai nghe Liệu thấu chăng trong lòng những Những nhớ thương em dành hết Sao người chẳng thấy, chẳng tin Này em ơi đừng nghĩ suy thêm nhiều khổ tâm Đừng để gió gieo vào đêm lạnh căm Khóc đi đừng ngần ngại mưa rơi Ủi an cõi lòng tả tơi Cuộc đời đành đoạn Để duyên kiếp em lỡ làng em ơi Dù rằng đường tình Không đưa em tới nơi em mong đợi Thì đừng lo Hoa ban sẽ nở sau cơn mưa mù Lời em hát ai nghe Liệu thấu chăng trong lòng những Những nhớ thương em dành hết Sao người chẳng thấy, chẳng tin Này em ơi đừng nghĩ suy thêm nhiều khổ tâm Đừng để gió gieo vào đêm lạnh căm Khóc đi đừng ngần ngại mưa rơi Ủi an cõi lòng tả tơi Hãy khóc đi đừng ngần ngại mưa rơi Ủi an cõi lòng tả tơi
Con thực sự cảm thấy mình rất may mắn khi được làm con của mẹ - một cô giáo nhiệt huyết, yêu nghề và luôn cống hiến bằng cả cái tâm. Cảm ơn mẹ vì đã là mẹ của con, đã dạy cho con biết bao điều hay lẽ phải, nuôi dưỡng thế giới nội tâm đầy sắc màu của bao thế hệ học sinh. Yêu mẹ và chúc mẹ có ngày 20/11 thật hạnh phúc, ngọt ngào và nhận được nhiều lời chúc ý nghĩa. ![]() Con cảm ơn mẹ đã không chỉ dạy dỗ con nên người mà còn tận tâm với nghề giáo cao quý |