Phạm Khải
|
1 bữa ăn nhẹ trước khi Yoü and I đc ra mắt vào ngày mai nhá. Ấn định luôn ngày 14-2 Valentine.đc ko mn ? Nhớ cho mk câu trả lời sớm nhất. P/s: Cái này mk tự làm chứ ko phải đi mua. Chắc chắn thì sẽ ko ngon như ngoài hàng rồi nhưng mk vẫn thik :> Gặm mãi ko hết, lại còn "to" nữa chứ :) Đó...chỉ như vậy thôi...HẾT. Rin | Chat Online Report ồ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! anh khải lầm thiệt hả ? coi bộ khéo tay nha , chả bù cho em Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Category: Đam Hình bìa truyện: Tự biết nhé, mấy bạn fan cứng cựa . Đặc biệt là cặp đôi này. :) Ending: Từ ngược thành ngọt chăng ? ( Cái này thì phải nhờ độc giả xét dùm rồi ) Time tung chưởng: Định đến Valentine thì cho lên mà sợ hôm đó là ngày vui tự nhiên lại đăng truyện ngược lên cho người ta đọc thì lại bị chửi rồi đòi ném đá ném gạch..., mất zui. WARNING x3,14: NẾU LÀ 1 NGƯỜI KHÓ TÍNH,KO THIK ĐAM MỸ VÀ LUÔN SỤC SÔI MÁU TOXIC Ở TRONG NGƯỜI THÌ...ĐỪNG... ĐỪNG CÓ VÀO ĐỌC XONG QUAY RA LẠI NÓI MK KO HAY ĐÂU. NHẮC TRƯỚC LÀ ĐÃ KHUYẾN CÁO (x3,14) XIN TRÂN TRỌNG CẢM ƠN. (hết)
Đây là mk khi biết: Tết hết và mai phải đi học :"| Nội tâm hiện tại đang gào thét đầy đau đớn á. Ai giống mk giơ tay ? Phạm Khải | Chat Online Report Gia Gia trg hình thek thôi, chứ thực chất là tôi giơ cả 2 cẳng lên cơ Phạm Khải | Chat Online Report Nhiều lúc cũng thấy bản thân hơi lố, hơi dở, hơi điên, hơi khùng, hơi hâm... :>
Happy New Year :) Đáp án của Nagisa:https://lazi.vn/posts/d/109697 Người tôi yêu là tên cá biệt hay bắt nạt tôi:https://lazi.vn/posts/d/110229 Dance In The Dark:https://lazi.vn/posts/d/110352
Dance In The Dark Trên đường đi tới sân bay, tim tôi lúc này cứ đập thình thịch. 1 cảm giác thật là kì lạ mà tôi chưa từng trải qua. Có lẽ sau 4 năm trời ko gặp, giờ tôi có vẻ khá hồi hộp khi sắp chuẩn bị đc gặp lại anh – người tôi yêu suốt những tháng năm tuổi trẻ. Anh ấy là Khải Phong. Xem nào… Chúng tôi từng là 1 đôi bạn thân từ hồi còn nhỏ, mặc dù là Khải Phong có lớn hơn tôi 1 tuổi song anh ấy có vẻ ko quan tâm lắm đến việc chênh lệch nhau về tuổi tác. Chúng tôi cứ vui vẻ chơi vs nhau như vậy, mặc cho người ta luôn xéo sắc , khinh bỉ và buông lời chửi rủa vào…tôi. Nguyên do tôi luôn bị mn ghét đến như vậy là bởi tôi là con của 1 gia đình bị mang tiếng là loại “quái nhân”, “ chuyên đi giật bồ” rồi “ ngoại tình” này nọ v.v…Đúng vậy, ba mẹ tôi thực ra cũng chả yêu j nhau, họ lúc nào cũng chỉ mải lẳng lơ “ đi chơi “ vs người khác chứ chẳng bao giờ quan tâm hay âu yếm như 1 cặp vk ck. Thậm chí, để nói về kí ức của tôi về ba mẹ, thì đó chỉ là những trận cãi vã , những trận xô xát khó có thể hòa hoãn giữa cả 2. Lúc nào tôi cũng phải chứng kiến xung đột giữa cha và mẹ mà tôi chả thể làm j để ngăn cản họ lại. Những kí ức về họ như là 1 hố đen sâu thẳm cứ khắc họa mãi vào trong trí nhớ của tôi, chẳng thể gỡ gạc. Gia đình đã ko thể trở thành nơi an toàn cho tôi như vậy rồi, thì đến trường học, nơi đó còn trở nên kinh khủng hơn đối vs tôi. Mỗi ngày đến trường là mỗi ngày tôi phải nghe những lời chỉ chiết, lăng mạ của đám bạn học cùng, tụi nó cứ lôi ba mẹ tôi ra để bàn tán, thậm chí là bọn chúng còn bạo hành tôi chỉ vì tôi “ khác người “. - Ha, nhìn nó trông thê thảm làm sao. - Đúng là “ổ điếm ổ bao” mà, sau này rồi cũng hỏng thôi. - Thật là 1 sự sỉ nhục của tạo hóa, ƯỚC J NÓ CHẾT ĐI! - […] Nghe những lời nói đó, tôi ko thể nói thêm đc 1 lời nào nữa. Tôi chỉ có thể bật khóc và chịu đựng nó cho đến khi các thầy cô đến giúp đỡ tôi. Thầy cô giáo trường tôi cũng bt chuyện, nhưng họ lại ko như người ngoài, chỉ bt “ mở mồm ra mà nói “, họ lại hiểu chuyện hơn nhiều, họ bt tôi ko có lỗi, lại càng ko đáng để nghe những lời kia. Họ luôn bảo vệ tôi, giúp đỡ tôi tiếp tục học tập. Do vậy mà thành tích học tập của tôi cũng ko phải thuộc dạng tầm thường j cả. Và để đạt đc điều đó, tôi phải cảm ơn thầy cô giáo rất nhiều – những người mà tôi luôn coi trọng là cha mẹ của mk. Quay lại vs Khải Phong. Chúng tôi sau đấy cũng lớn lên cùng nhau và học cùng 1 trường. Và tôi cũng phải cảm ơn anh ấy nhiều đấy bởi anh ấy cũng là người đã giúp đỡ tôi hồi đó. Trong khi thầy cô thì ngăn cản sự phá phách của đám bạn tôi, thì anh ấy lại là người dẹp đi cái trò dơ bẩn ấy của chúng bằng cách cho đúng ăn vài “ quả chưởng “ khi chúng định hại tôi. Do vậy mà tôi cũng cảm thấy an toàn hơn khi có Khải Phong ở bên cạnh mk. Và đặc biệt, ko chỉ là 1 người bảo vệ tôi, mà anh ấy còn rất đỗi quan tâm tôi nữa. Khi bt đc gia cảnh của tôi, anh ko ghét mà còn xin phép ba mẹ của anh ấy cho tôi đến ở cùng. Vì thấy tôi xinh xắn và cũng ngoan ngoãn chứ ko như lời đồn đại ở ngoài nên gia đình của anh ấy cũng chấp nhận cho tôi ở cùng. Lúc này, tôi đã có 1 mái nhà ms bình yên hơn để sinh sống. Điều đó thật hạnh phúc làm sao. Chúng tôi cứ sống vs nhau như vậy, lớn lên từng ngày. Dần dần, cả 2 chúng tôi trở nên vô cùng thân thiết, cứ gắn chặt vào nhau, đi đâu cũng phải có nhau thì mới chịu. Cả nhà còn hiểu lầm rằng chúng tôi “ thik nhau “ nên cứ đem điều này ra để trêu ngươi 2 chúng tôi, nhưng trg khi Khải Phong có vẻ hơi ngại ngùng thì tôi cũng ko có quan tâm cho lắm bởi tôi cũng chỉ nghĩ là họ đùa cho vui vẻ nhà cửa thôi chứ chả bao h có chuyện đấy xảy ra. Nhưng rồi… có 1 chuyện đã xảy ra khiến tôi có khi KO BAO GIỜ QUÊN ĐC NÓ : Cụ thể thì vào cái hôm giao thừa năm đấy, Khải Phong có đi nhậu vs bạn bè, còn tôi thì ở nhà để chuẩn bị đón năm mới vs gia đình của anh. Khải Phong đi chơi lâu lắm, mãi đến khi mn đều đã đi ngủ cả, còn mk tôi thì đang dọn dẹp mọi thứ sau buổi đón giao thừa đấy thì anh ấy mới về. Lúc này, anh ấy say li bì, bước khập khễnh vào trg nhà. Tôi chạy ra để đón anh thì thấy như thek mới bắt chuyện vs anh: - Anh đi chơi kiểu j mà giờ này mới về hả? Rồi… anh còn say nữa, lại quá chén quá rồi! - A…Anh ko say… thiệt mà. - Trời ạ, thek mà bảo ko say, thôi để em dìu anh vào nhà. - HEHE… - Á!!! Anh bắt đầu bế tôi lên, sau đấy đi vào phòng tắm, lúc này, anh bắt đầu cởi hết quần áo của cả 2 ra, rồi bắt tôi phải ở trg đó tắm cùng vs anh ấy. Trg căn phòng tắm nghi ngút khói, tôi thấy anh nhìn tôi 1 cách đầy đăm chiêu. Chả hiểu sao lúc đó, anh ấy lại có thể nhìn tôi 1 cách mê mẩn đến thek, khiến tôi cảm thấy hơi ái ngại. Bất chợt, anh tiến lại về phía tôi, lần này, anh ôm lấy cơ thể của tôi, rồi anh ấy… hôn tôi. Tôi sốc lắm, nhưng rồi cũng ko thể làm j, bởi hiện tại tôi đang trg vòng tay của anh ấy, khó có thể thoát ra ngoài đc. Khải Phong cứ ôm hôn tôi như thek, sau đó, anh bộc bạch vs tôi : - Em biết… vì sao anh lại làm vậy ko? Bởi…anh đã yêu em thật rồi. Từ cái ngày chơi vs em hồi nhỏ, anh đã thực sự rất thik em. Lúc nào anh cũng chỉ nghĩ về em mà thôi. Tuy em ko phải là con gái, nhưng anh yêu em bởi em có những thứ mà những cô gái anh thường gặp ko hề có. Đó là điều mà anh thấy trân trọng nhất ở em. Nên anh muốn hỏi em rằng : em đồng ý làm nửa kia của anh nhé ? Tôi thực sự ko thể cất lên lời lúc đó, bởi lúc đó, tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc. Sau mọi thứ diễn ra trg cuộc sống của tôi, cuối cùng, cũng có người đã hiểu đc tôi, nhìn thấy những j đáng quý của tôi, và đặc bt hơn là người đấy đã dành cho tôi 1 tình cảm thật sâu sắc. Khi tôi nói: Em đồng ý, anh ấy mừng quýnh lên, và rồi sau đấy… tôi thấy anh ấy có vẻ “nóng “, anh đưa tôi ra khỏi phòng tắm, đưa tôi lên giường và tắt đèn. Và viễn cảnh sau đó : - Ahhhh… - Nya… Khải Phong… - Nhanh quá…Sâu quá… - Em hơi chặt quá rồi đấy, hehe... - Đừng vậy mà, đau lắm… - Anh chuẩn bị… - Ahhhh… Đừng… - […] Sáng hôm sau, tôi thức dậy, thấy Khải Phong vẫn đang say giấc. Tôi định rời đi thì anh ấy tỉnh dậy. Anh ấy lại kéo tôi lại vào giường và nói: - Hôm nay có việc j đâu, ở lại mà ngủ vs anh đi . - Nhưng… - Ko nhưng nhị j hết, hay em lại muốn như hôm qua… - Thôi em xin anh, hiện tại em còn đau lắm đây này… - Thek thì phải nghe anh, nghe chưa ? - […] Và cứ như thek, chúng tôi đã trở thành người của nhau. Gia đình của Khải Phong sau đó cũng chấp nhận tôi. Thế là cuối cùng, cả 2 chúng tôi đều có 1 cái kết viên mãn trọn vẹn. Nhưng chưa đc bao lâu, thì tôi nghe tin bà của tôi ở bên Mĩ bị mắc 1 căn bệnh quái ác, và tôi buộc phải sang đó để chăm sóc cho bà ấy. Ngày cuối cùng ở bên nhau, Khải Phong buồn lắm, thấy cũng tội nên tôi đã hứa vs anh rằng : “…Em hứa khi nào bà em khỏe trở lại, em sẽ quay lại vs anh mà, em hứa đấy.” trước khi tôi lên chuyến bay của mk. Và bây giờ, đã 4 năm trôi qua, bà của tôi cũng đã khỏe trở lại, tôi đã có thể trở về để đoàn tụ cùng Khải Phong. Trên con đường dẫn tôi đến sân bay, tôi hết sức hồi hộp khi sắp chuẩn bị đc gặp anh ấy. “ Ồ, anh ấy kia kìa “. Khải Phong xuất hiện từ phía xa xa, đang vẫy tay ra hiệu cho tôi, vừa chạy đến chỗ anh ấy, tôi đã ôm chầm lấy anh ấy, nói : - “ Em đã về rồi đây . Xin lỗi vì đã để anh chờ lâu. “. - “ Uk, nhớ em nhiều lắm đấy “ - Khải Phong cũng ôm lấy tôi, thủ thỉ vào tai tôi như thek. 4 năm ko gặp nhau, h trông Khải Phong khác quá, anh ấy đã ko còn là 1 cậu thanh niên tinh nghịch ranh mãnh ngày nào nữa, mà đã có nét của 1 người đàn ông trưởng thành, chững chạc hơn.Nhìn anh, tôi vừa thấy vui và cũng vừa thấy hạnh phúc. Tình cảm giữa chúng tôi dường như đã đc định đoạt chỉ dành cho nhau mà thôi, khó ai có thể thay thế : Chơi vs nhau từ nhỏ, thik nhau từ lúc chớm lớn và rồi trở thành của nhau khi đều đã trưởng thành. Mọi thứ đều xoay chuyển theo thời gian, nhưng đối vs tôi và anh ấy, tình yêu vẫn là bất diệt…
Nguyễn khánh huyền | Chat Online Report Mik thấy câu chuyện thật kì diệu Chúc bạn và nửa kia của bạn hạnh phúc nha Cưới nhớ mời dump nha Phạm Khải | Chat Online Report Mk ko bt :| mk ms nói " nếu " câu chuyện mk vt là thật thôi mà, chứ cưới xin j ở đây :) nhưng cũng cảm ơn vì đã đọc và ủng hộ nó Phạm Khải | Chat Online Report Mà cái người cần đợi mời đám cưới là mk đây này, khi nào cưới nhớ call mk tiếng :) Gia Gia | Chat Online Report -Tui là tui thích cái ảnh thứ 4 và tui rất ''trong sáng'' nên tui thề đoạn đấy tui hông có nghĩ bậy gì đâu -Và truyện của Khải ngày càng hay nhaaaaa Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Ủng hộ nhé mn, chúc mn ăn tết vui vẻ nhé :) Telephone : https://lazi.vn/posts/d/107544 Cuộc gọi cuối cùng : https://lazi.vn/posts/d/107522
Telephone ( Paparazzi 2 ) -Tại 1 nhà tù ở County Jail… Ngày đầu tiên: Tôi lúc này đc 2 cảnh sát dẫn đến buồng chứa của mk, xung quanh tôi là những buồng chứa khác, bên trg chứa những tên tù nhân đang nhìn tôi vs 1 ánh mắt sắc lẹm, đầy máu lạnh. Tôi đc đưa vào phòng giam có số hiệu Te1eph0ne, rồi còn bị mấy tên cảnh sát “biến thái” kia tra tấn tinh thần bằng cách…chúng xé đồ tôi ra, đánh gục tôi rồi để tôi ở lại trg tình trạng trần truồng, nằm bất động trên chiếc giường. Khi chúng đóng cánh cửa sắt lại, tôi chợt bừng dậy ngay tức khắc và lập tức lao về phía cánh cửa ,lắc mạnh đòi họ thả tôi ra. Nhưng rốt cuộc, nó cũng chả có tác dụng j cả, và thế là tôi đành phải ở cái xó đó suốt cả ngày hôm ấy… Thật là khó chịu đi mà! Những ngày sau đó: Vào 1 ngày đẹp trời, tôi đc mấy tên cảnh sát kia cho phép đi ra ngoài. Tôi đến khu sân sau của nhà tù, nơi có nhiều tên tội phạm khác đang bàn bạc, nói chuyện ở đó. Khi tôi bước qua, 1 trg số những tên đó nhìn tôi… vs 1 ánh mắt đê mê như “điếu đổ”. Tôi chả bt lí do j khiến hắn ta có thể nhìn tôi bằng 1 ánh mắt kì quái đến vậy, nhưng rồi tôi cũng ló ngơ đi để tìm đến 1 chiếc ghế ngồi tạm ở đó, nhìn mọi thứ ở bên ngoài khu vực nhà tù. Bước chân vào nơi đây, tôi bt rằng mk sẽ ko còn có tự do nữa, nhưng tôi cũng chả có thể làm j khác để rũ bỏ cái quá khứ thâm độc kia, tôi nghĩ lại về chuyện cũ, thấy hồi đó mk thật đáng thw khi bị tên đó lừa dối đến vậy. Dù giờ hắn ta đã chết, nhưng đâu có dễ dàng j mà tôi có thể tha thứ cho hắn ta dễ dàng như vậy… Tôi cứ ngồi bất động ở đó mà suy nghĩ như vậy, chả để ý j đến xung quanh cả. Bất chợt, 1 cánh tay nắm lấy vai tôi. Tôi giật mk rồi quay lại nhìn, thì ra lại là hắn ta. Tên đó bắt đầu đến ngồi cùng tôi, rồi hắn ta bắt đầu dở trò dê già vs tôi, bắt đầu cưỡng hôn tôi vô cùng mạnh bạo. “ Đúng là 1 con đ*** ngu xuẩn mà. “ Còn tôi thì tiếp tục chạy vào bếp để lấy những món ăn “tử thần” ra phục vụ cho tất cả các vị khách ở trg quán đó. Và cuối cùng, khung cảnh đó lại lặp lại 1 lần nữa, y hệt như cô nàng xấu số kia : Mn bắt đầu ăn, rồi lên cơn ho sặc sụa, và cuối cùng là gục xuống và chết, ko chừa 1 ai có thể sống sót khỏi thứ chất độc kia. Hoàn thành phi vụ đó, chúng tôi lập tức thay đổi trang phục, rồi phóng xe rời khỏi khu vực đó, thậm chí là ko bao giờ quay trở lại đó nữa… - “ We did it, my friend. Now let go far…far away from here. - You promise you never comeback ? - … I promise. THE END ?
Paparazzi is back with new outfit : Telephone Are you ready ?
Truyện mới bà con ơi, mại yoo mại yoo :) Chờ : https://lazi.vn/posts/d/102150 Paparazzi : https://lazi.vn/posts/d/103009
Paparazzi Sự nổi tiếng là điều mà ai cũng mong muốn đó chứ ? Từ sự nổi tiếng đó mà chúng ta có thể có tất cả mọi thứ : Tiền bạc, quyền lực, các sản phẩm đình đám, sự yêu mến của khán giả, sự ngả mũ của các nhà phê bình và nhất là một tình yêu nồng nàn hứa hẹn những bước ngoặt tốt đẹp.Tuy nhiên, thực tế lại cho thấy rằng : Tình yêu chỉ thực sự có ý nghĩa khi nó đến từ nơi đẹp nhất trg tâm can con người, còn ko thì nó sẽ xuất phát từ 1 nơi nào đó mà bạn ko thể tưởng tượng đc đâu. Tôi thấy nó khá giống vs câu nói mà tôi thường nghe thấy khi bắt đầu vào 1 cuộc tình nào đó : “Tình yêu giống như một viên gạch. Bạn có thể xây dựng một ngôi nhà, hoặc bạn có thể chôn lấp một cái xác chết “.Và đúng vậy, câu nói này ko sai đâu, nó lại rất đúng vs câu chuyện của tôi đấy: Tôi hồi ấy là 1 diễn viên, cơ mà chỉ là 1 diễn viên phụ mà thôi. Tôi có 1 cuộc sống khá bình dị và tĩnh lặng, chứ ko có ồn ào nhộn nhịp như những ngôi sao khác, lúc nào cũng tin tức về drama, scandal ngập trời này nọ. Tôi thì thường ko quan tâm đến những điều đó cho lắm vì tôi chả có rảnh thì giờ để quan tâm tới nó, mà tôi lại hay thường dùng những khoảng thì giờ đó để âu yếm và hạnh phúc bên người bạn trai của mk. Chúng tôi chỉ quen nhau qua 1 bộ phim đóng chung thôi, nhưng do nảy sinh tình cảm nên 2 đứa cũng “gõ cửa đến vs đời nhau “. Chúng tôi quen nhau cũng tầm khoảng 4,5 năm j đó tôi ko nhớ rõ cho lắm, nhưng cái mà tôi nhớ nhất đó chính là quãng thời gian vô cùng hạnh phúc bên anh ấy. Vậy nên chúng tôi luôn đc dư luận hồi đó tung hô như 1 cặp đôi đẹp của làng giải trí mặc dù anh ấy là 1 siêu sao nổi tiếng còn tôi thì ko. Và tôi đã từng nghĩ rằng : cuộc sống của mk sẽ trở nên vô cùng hạnh phúc khi ở bên anh ấy… Nhưng cho đến 1 thời gian sau, sự nghiệp của tôi bắt đầu xuống dốc ko phanh. Các nhà làm phim và đạo diễn bắt đầu ít chọn tôi làm 1 phần cho bộ phim của họ dù từ khi bắt đầu đóng phim, tôi đc nhiều nhà phê bình đánh giá khá cao về khả năng của mk. Tôi bắt đầu bị bất ổn tâm lí , rồi lao vào các buổi tiệc tùng ko nhìn thấy ánh mặt trời, những buổi đi chơi hoang dại tại các vũ trường, quán bar này nọ,… mà ko lo cho sự nghiệp ngày 1 đi xuống của mk. Hồi đó, người yêu của tôi tuy có bị ảnh hưởng về hình ảnh 1 chút, nhưng anh cũng ko quan tâm đến chuyện của tôi cho lắm vì chắc anh cũng nghĩ do tôi buồn quá nên cũng để cho tôi đc thoải mái như vậy. Và rồi, vào 1 hôm, sau 1 ngày ăn chơi tại vũ trường. Tôi trở về căn biệt thự của người yêu tôi. Lúc này, anh ấy đang nằm nghỉ trên giường. Thấy tôi trở về, anh ấy vui lắm, kéo tôi lên giường và chúng tôi lại âu yếm vs nhau. Sau đó, anh ấy bế tôi ra ngoài khu vực ban công và bắt đầu hôn hít vs nhau. Thế nhưng sau đấy,”tách…tách”- những âm thanh nghe như tiếng máy chụp ảnh vang lên quanh đây. Tôi bắt đầu nhìn xung quanh và thấy một số thợ chụp ảnh đã ghi lại cảnh tượng này và người sắp đặt chuyện này ở đây ko ai khác ngoài bạn trai tôi. Sau khi phát hiện ra, tôi cố gắng ngăn chặn việc giở trò đồi bại của bạn trai mình nhưng không có tác dụng dù đã đấm thật mạnh vào mặt hắn. Vô vọng, tôi quyết định dùng chai rượu bên cạnh đập vào đầu hắn. Tên bạn trai tức giận ném tôi xuống từ ban công. Tôi được mọi người phát hiện nằm trên một vũng máu và bị các nhiếp ảnh gia vây quanh chụp lại cơ thể đẫm máu của tôi . Những tờ báo lá cải sau đó lập tức đưa tin rằng sự nghiệp của tôi đã đi đến hồi kết. May thay là sau đó , tôi ko chết, nhưng mối thâm thù trg tôi ngày càng trỗi dậy. Tôi quyết rắp tâm phải trả thù người bạn trai độc ác của mình. Trở về căn nhà cũ , tôi suy nghĩ rất nhiều , nghĩ đủ mọi cách để tính sổ lại anh ta. Và tôi đã tìm ra : Trở lại căn biệt thự của anh ta, nhìn thấy tôi, anh ta có vẻ bất ngờ lắm, cứ như kiểu tôi vừa đội mồ sống dậy tìm đến gặp lại anh ta vậy. Tôi vờ thản nhiên để dễ dàng tiếp cận hắn. Anh ta cho gọi cô người hầu của mk lên, kêu cô ta mang nc lên cho 2 chúng tôi. Lúc này, chúng tôi đang ngồi đọc tạp chí vs nhau trg phòng thưởng trà. Và ngay khi cô hầu gái vừa mang nước lên và rời đi , tôi đã đến luôn chỗ để nc, pha cho anh ta 1 cốc nước kèm vs...1 chất độc dạng bột trắng giấu trong chiếc đồng hồ tôi đeo trên tay vào trong cốc nước của anh ta. Sau khi uống xong, anh ta chỉ kịp thốt lên : “HELP” rồi lăn ra chết. Tôi mỉm cười ngay sau khi chứng kiến cái chết của anh ta, rồi bắt đầu rút ra 1 con dao, tìm đến chỗ cô hầu gái và giết nốt cô ta. Sau đó, tôi gọi điện đến tổng đài 911 và tự thú rằng chính tôi đã giết bạn trai của mình. Cảnh sát sau đó ập đến khu vực dinh thự, khám nghiệm hiện trường rồi ra lệnh bắt tôi. Thợ săn ảnh tiếp tục vây quanh tôi. Đèn máy ảnh sáng lên, những tờ báo lá cải thì dồn dập đăng tin tôi đã quay trở lại, đã lấy lại được danh tiếng và khẳng định rằng tôi vô tội trong vụ án này. Nhưng dù j thì tôi cũng đã bị cảnh sát bắt và khởi tố rồi. Thế nhưng, tôi vẫn cảm thấy rất vui vì ko chỉ trả lại đc thù, mà tôi còn khiến cho tên người yêu đó ko thể đội mồ sống dậy như tôi 1 lần nào nữa… - 911 emergency ? Hello ? - I just killed my boyfriend… To be continued… Phạm Khải | Chat Online Report Gia Gia thank u, truyện gia cũng vậy, hay lắm, mà có khi hay hơn đấy chứ :) |