Phạm Khải
|
Ủng hộ nhé mn, mong mn thik nó :) Dưới gốc phong:https://lazi.vn/posts/d/97073 < By TodoDeku > HANAHAKI:https://lazi.vn/posts/d/97203 < By Gia Gia > Poker Face:https://lazi.vn/posts/d/97961
Ủng hộ những câu chuyện đam mới nhé: NẾU CÓ NGÀY MAI : https://lazi.vn/posts/d/95493 Monster : https://lazi.vn/posts/d/95465 Enjoy !
Monster Ai nói ác quỷ ko bt yêu chứ ? Chỉ đơn giản là do cái ác làm lu mờ đi tâm trí của họ mà thôi. Và nếu bạn còn nghĩ vậy thì tôi khuyên bạn nên đọc câu chuyện này đi, đảm bảo bạn sẽ ko bao giờ có suy nghĩ như vậy nữa. Tôi thề đó. Nhưng nếu bạn còn quá cố chấp để mà nghĩ vậy thì … tôi khuyên bạn luôn là nên cẩn thận đi… bởi… anh ấy sẽ đến vs bạn đấy…và…anh ấy…ko phải là ng bình thường đâu. Ok, thì câu chuyện nó như thek này : Tôi là Lloyd, 18 tuổi. Tôi có 1 cuộc sống … ko mấy bình thường cho lắm bởi tôi… là người ko có cảm xúc và còn bị … gay nữa. Tôi cảm thấy cuộc sống của mk thật phiền nhiễu và cô đơn, tôi ko có anh cj em j cả, còn ba mẹ tôi thì… họ đã mất trong 1 vụ tai nạn xe hơi, lúc đó tôi mới có 5 tuổi thôi. Và sau cái chết của họ thì tôi đc 1 vài ng hàng xóm gửi vào cô nhi viện ở nơi tôi sống, ở đó tôi đc sống trong sự bảo bọc và chăm sóc của các sơ, nên nỗi buồn của tôi cũng phần nào vơi đi . Và tôi đã sống ở đây cho đến hiện tại, khi mà tôi đã trở thành 1 cậu học sinh đang học tại 1 ngôi trường khá có tiếng. Thế nhưng , điều này ko đồng nghĩa vs vc tôi sẽ trở nên sung sướng như thế nào đâu, thậm chí là tôi thấy còn kinh khủng hơn đấy chứ ! Cứ hễ ở trường là tôi luôn bị bạn bè trêu trọc , khinh rẻ vì thân phận là trẻ mồ côi, quá đáng hơn là họ còn xúc phạm và làm nhục tôi vì họ cho rằng tôi bị gay, mà gay thì lại là 1 thứ j đó rất kinh tởm trg mắt họ. Vậy nên… tôi cũng phải chấp nhận số phận như vậy bởi dường như lời nói của tôi thì làm j có trọng lượng đối vs họ, có nói thì cũng như vc tôi đang cố gắng “ thêm dầu vào lửa mà thôi “. Ngày tháng trôi đi, tôi cảm thấy ngao ngán việc tôi cứ vừa phải vác cái bản mặt ko có cảm xúc của mk đi, vừa phải nghe những lời chỉ trích ko bt lúc nào mới chấm dứt của đám bạn. Điều đó lúc nào cũng khiến tôi trực trào trg lòng mk 1 suy nghĩ phải nói là vô cùng dại dột mà tôi chưa từng nghĩ tới : “Tôi ước j mk có thể chết , tôi chỉ mong như vậy thôi… Chúa à, hãy mang con đi đi, con chịu thứ gông cùm này đủ lắm rồi…” Nhưng đến 1 ngày… có 1 con người đã xuất hiện… và cậu ấy đã thay đổi suy nghĩ của tôi, và tôi cũng ko thể ngờ rằng, đó chính là điều đã thay đổi đời tôi : Hôm đó, như thường lệ, tôi đang ở trên lớp học của mk, ngồi ôn bài 1 cách im lặng trong khi lũ bạn của tôi lại tiếp tục “bày chiêu nghĩ kế” để chọc tức tôi, Haizz thật là khó chịu đi mà. Rồi tiếng chuông vào lớp đổ lên, tất cả mn đều đã vào chỗ ngồi, lúc này thầy giáo bước vào…cùng vs 1 cậu học sinh. Thế rồi , thầy mới giới thiệu vs chúng tôi rằng đây là học sinh mới của lớp, lúc này cả lớp đều xì xào bàn tán y chang mấy bà tám ngoài chợ vậy,ồn ào thật. Và để đập tan cái ko khí ồn ào đó, cậu học sinh ấy mới lên tiếng : “ Hayden, mong đc làm quen” rồi đi luôn vào chỗ ngồi mà thầy giáo đã phân công cậu ta ngồi đó. Cơ mà…cậu ta lạ lắm, tôi cảm thấy có j đó ko ổn vs cậu ta : Cậu ta khi đang đi ngang qua tôi, bỗng dưng…cậu ta liếc mắt nhìn tôi, rồi tôi còn nghe thấy tiếng cười thầm của cậu ta sau đó nữa, nghe ghê đến rợn người. Tôi thực sự cảm thấy hơi sợ hãi khi nghĩ đến hành động của cậu ta. “ Cậu ta muốn cái j chứ ?” – tôi tự hỏi bản thân mk. - Cậu là Lloyd ? - Sao…sao cậu…bt tên tôi ? - Tất nhiên tôi phải bt chứ. - Cái j ? Cậu đang nói đùa tôi à ? - Tôi và cậu mới gặp nhau ở trường hôm nay, làm sao mà cậu bt đc tên tôi, với cả nơi ở của tôi nữa. Thế rồi cậu còn tự tiện bước vào phòng riêng của tôi và hù tôi khiến tôi phát khiếp . Rốt cuộc cậu muốn j ? Cậu ta chả nói j cả, điều này khiến tôi càng bực mk, tôi lớn tiếng : - Cậu ra ngoài ngay cho tôi. Tưởng cậu ta sẽ bt tự trọng của mk mà bước ra khỏi phòng tôi, nhưng ko, cậu ta lại bước đến gần tôi,rồi cậu ta nói: - Cậu có vẻ khá hư đấy , cún con ạ. Tôi nghĩ tôi cần làm j đó để làm cho cậu ngoan lên mới đc. Và đừng lo, nó cũng bình thường thôi, và tôi nghĩ cậu sẽ thik nó… - Cái j ? - /Ưm…/ Vâng, mn ko nghe nhầm đâu, đó chính xác là âm thanh mà tôi đã kêu lên, và càng kinh khủng hơn khi mà mn bt tôi kêu lên vì cái j, thì đây, mn sẽ rõ : Đúng, mn ko nghe nhầm thì cũng ko nhìn nhầm đc đâu, rõ rằng là cậu ta… hôn tôi đấy. Thật khủng khiếp quá đi ! Trong khi cậu ta có vẻ thỏa mãn lắm thì tôi đây cảm thấy vô cùng bất ngờ. Và đỉnh điểm của sự khủng khiếp là đây : Cậu ta ngày càng hôn tôi 1 cách mãnh liệt và còn nói thế này sau khi kết thúc cái nụ hôn đó: - Miệng của cậu ngọt thật, tôi bắt đầu thèm cậu rồi đấy,cún con ạ! - Im đi / vừa nói vừa lấy tay che mặt / - Ồ, xem ai xấu hổ kìa ! - Đâu có! - Đây chứ đâu. Hayden bắt đầu đem ra 1 cái gương, và trong gương lúc đó là tôi vs 1 bộ mặt thần hồn nát thần tính, mặt đỏ ửng cả lên. Hayden lại cười, nhưng lần này là 1 nụ cười nghe êm tai hơn nhiều, ko khiến tôi thấy rợn người nữa. Lúc này tôi mới nói : - Đồ biến thái. - Đấy, lại ngoan rồi đấy. Thà cậu ngoan từ đầu thì lúc nãy tôi sẽ ko làm cái vc kia đâu. - Cậu nói thế là ý j hả ? - Thế cậu nghĩ tôi có ý gì chứ ? - Ý j ? - Tôi…muốn cậu. […] Lúc này tôi im lặng 1 lúc lâu. Hayden vs vẻ mặt đầy tươi rói bỗng chốc cũng trầm lại, như kiểu hình như cậu ta đã nói ra điều j đó khiến tôi ko vui. Rồi cậu ta lúc này lặng lẽ bước khỏi phòng tôi, để lại tôi 1 mk. Còn tôi lúc đó thì chỉ bt im lặng, chỉ bt im lặng mà thôi… Ngày hôm sau, tôi lại gặp cậu ta ở trường, lúc này vậy quanh cậu ta là 1 đám con gái, ai cũng hỏi xin cậu ta số điện thoại rồi info này nọ để đc nói chuyện vs cậu ta. Và có vẻ cậu ta cũng ko thoải mái cho lắm, nhưng khi nhìn thấy tôi, cậu ta mỉm cười rồi chỉ chăm chăm nhìn tôi. Tuy tôi ko bt cậu ta nhìn tôi để làm j, nhưng tôi thấy… hình như cậu ta “ say sóng “ tôi rồi thì phải, tôi nghĩ vậy nhưng rồi lại bác bỏ bởi tôi nghĩ về mk lúc này… 1 con người kinh tởm , bị mn hắt hủi như tôi thì làm j có ai để ý. Tôi vừa nghĩ vừa tự gặm nhẫm nỗi buồn 1 mk. Rồi 1 bàn tay chộp lấy tay tôi, thì ra là Hayden. Tôi chưa hiểu chuyện j đang xảy ra cả thì Hayden kéo tôi đến WC nam, rồi cậu ta áp tôi vào tường, hỏi: - Chuyện j khiến cún con của tôi phải buồn như vậy hả ? - Cậu nói cái j vậy hả? Tôi đâu có buồn j đâu chứ ? - Cậu nói dối, hãy nói thật đi, hoặc ko tôi sẽ phạt cậu. Chọn đi. - Ơ… ko…ko có j đâu, tôi nói thật đấy. - Chậc…Cậu bắt tôi phải làm rồi đấy. Rồi Hayden bắt đầu áp tôi ngày 1 sát nhau hơn, điều này khiến tôi vô cùng sợ hãi và tôi đã khóc ngay sau đó, lúc này tôi mới dám nói thật vs cậu ta. Tôi kể hết mọi thứ về cuộc sống của mk , kể hết mọi nỗi lòng của mk cho Hayden nghe. Kể xong thì tôi khóc luôn, khóc sướt mướt vào vai cậu ta, còn Hayden có vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm. Rồi cậu ta dỗ tôi cho nín khóc và…ôm tôi vào lòng, thì thầm rằng: - Đừng lo, tôi sẽ luôn ở bên cậu mà, cún con của tôi… Lại là “cún con”, nhưng lần này, tôi chấp nhận cái biệt danh mà cậu ấy dành cho tôi, bởi giờ đây, ngoài cậu ấy ra, thì còn ai hiểu tôi nữa. Giờ tôi mới nhận ra 1 điều, cậu ấy thực sự quan tâm đến tôi, chứ thực sự ko có vô tâm như đám bạn cùng lớp của tôi. Đối vs tôi, cậu ấy giờ đây cũng như 1 trụ cột vậy, để tôi có thể bám víu vào đấy mà tiếp tục cuộc sống. Lúc này, cậu ấy trở nên quan trọng vs tôi hơn bao giờ hết. Vài tháng học cùng nhau, giờ đây tụi tôi đã trở thành đôi bạn vô cùng thân thiết, lúc nào cũng ở cạnh nhau ko rời , đại khái là tôi ở đâu thì có cậu ấy ở đó và ngược lại. Giờ 2 chúng tôi dính vào nhau như 1 cái nam châm vậy, trời ạ nghĩ thôi cũng đã thấy hơi nực cười rồi, Nhưng tôi lại cảm thấy khá ổn khi ở bên cậu ấy. Vậy nên tôi nghĩ rằng : Có lẽ Hayden chính là ng mà tôi có thể đặt niềm tin vào cậu ấy. Và hình như…tôi cũng dính phải “bùa yêu” của cậu ấy rồi. Lần này là sự thật, tôi thực sự có cảm tình vs cậu ấy thật rồi. Và tôi rất muốn đc thổ lộ ra điều đó, thế nhưng ko phải lúc này. Tôi nghĩ rằng mk cần phải làm j đó để thổ lộ vs cậu ấy mới đc. Chợt tôi nghĩ đến ngày Valentine sắp tới, và tôi đã đặt ra mục tiêu rằng: nhất quyết hôm đó tôi sẽ thổ lộ tình cảm của mk dành cho cậu ấy… 14/2 cũng đã tới, tôi đã chuẩn bị tâm lí để thổ lộ cho Hayden bt tình cảm của mk, nhưng tôi vẫn còn chút hồi hộp trong lòng, tôi sợ rằng cậu ấy sẽ ko chấp nhận tình cảm của tôi, mà sẽ nhận lấy tình cảm của 1 ai đó. Vì vậy tôi nhất quyết sẽ ko đánh mất cơ hội đó. Đến trường, tôi thấy ko khí Valentine lúc này như lan tỏa khắp ngõ ngách của trường vậy, ai ai cũng trao cho nhau những món quà, những hộp socola đầy sắc màu rực rỡ. Tôi lúc này cố gắng đi tìm Hayden, và thấy cậu ấy đang ở bàn học của mk, nhưng…xung quanh cậu ấy lại tiếp tục bị bao phủ bởi 1 đám con gái, đang trao cho cậu ấy những món quà và những lời chúc vô cùng chói tai, mặc dù cậu ấy cũng có vẻ khá vui khi đc nhận quà, nhưng khi nhìn vào bản mặt nhăn nhó của cậu ấy , tôi cũng nhận ra cậu cũng chả thoải mái và vui vẻ cho lắm, miệng cứ lia lịa lời cảm ơn nhưng với cái thái độ như vậy là tôi hiểu cậu ấy khó chịu như thế nào rồi. Thế rồi, tôi bình tĩnh bước vào phòng học, ngồi vào chỗ của mk, Hayden thấy tôi liền lao ra khỏi đám con gái, đến chỗ tôi. Lúc này mặt cậu có vẻ tươi hơn trước nhiều, tôi thấy lúc đó là lúc phù hợp để thổ lộ vs cậu ấy. Nhưng thôi, khi tôi đang cố gắng rút món quà từ trong cặp của mk ra thì đám bạn cùng lớp tới, thấy tôi rút ra 1 món quà, họ phá lên cười rồi nói ra những câu khiến tôi tự ái vô cùng, chỉ muốn chui xuống 1 cái hố nào đó để tránh khỏi sự lăng mạ của cái đám đó: - Haha , thk gay nó có quà kìa. - Gớm , nó như thế thì làm j có người để mà tặng chứ - T thấy mà t mắc cười lắm á - T thấy xấu hổ thay cho nó quá cơ, người ko ra giống người mà cũng đòi tặng quà Valentine - [...] Nghe những lời nói đó, tôi thực sự cảm thấy bức xúc vô cùng. Tôi đã làm j sai để đáng phải nhận những lời nói cay nghiệt đó. Bao lâu nay tôi đã phải chịu đựng sự thống khổ, sự khốn nạn ko còn chút lương tâm của họ, vậy mà hôm nay họ vẫn muốn nhấn chìm tôi xuống chỉ để thỏa mãn bản tính ko coi ai ra j. Tôi lúc đó đã khóc trong sự sung sướng của đám bạn kia, như chúng vừa mới làm nên đc 1 chiến tích vậy. Nhưng những tiếng cười đó phát ra chưa đc bao lâu thì “Bộp”, 1 âm thanh nghe như tiếng đấm vậy, tôi ngước mắt nhìn lên, thì ra Hayden đã đấm 1 trong số những đám bạn đó, đến nỗi “ nó “ ngã gục xuống. Bọn đó lúc này vừa bất ngờ, vừa lung túng. Chúng bắt đầu cảm thấy sợ hãi trước những j Hayden làm, rồi cậu ấy nói: - Biết thân bt phận của chúng m đi rồi hãng đi lăng mạ ng khác. BIẾN! Nghe thấy vây, đám kia đành phải bỏ đi ra chỗ khác , Hayden lúc này mới tiến lại chỗ tôi, cậu ấy hỏi: - Ổn rồi chứ, Lloyd ? - Ukm, tôi ổn rồi, cảm ơn cậu. - Mà Hayden này, tôi có cái này muốn nói nói vs cậu… - Cái j vậy? Tôi lặng lẽ đưa cho Hayden 1 món quà nhỏ, rồi mới nói: - Tôi thik cậu , Hayden! Hyaden lúc này trợn tròn mắt, như ko tin đc vào mắt mk. Tôi lúc này nghĩ rằng chắc tôi thất bại rồi nên cậu ấy mới có biểu cảm như vậy. Tôi liền định lấy cặp rời đi luôn, nhưng ko, cậu ấy nắm lấy tay tôi, rồi ôm tôi vào trong lòng cậu ấy, cậu ấy nói vs tôi: - Giờ mới nói, làm anh hóng lời này mãi, cún con ạ. Anh cũng thik em. Thậm chí…anh yêu em luôn rồi ! Làm người yêu anh nhé ? - Em đồng ý ! – Tôi khóc trong sự vỡ òa, sự hạnh phúc khi mà tôi và Hayden đều đã thổ lộ tình cảm của mk, và giờ đây, tôi và Hayden chỉ muốn hét thật to cho cả thế giới biết rằng : “Chúng tôi là 1 cặp rồi đấy”
Ngưỡng tưởng hạnh phúc sẽ đến vs chúng tôi, nhưng ko, 1 sự cố đã xảy ra. Vì nó khá dài nên tôi chỉ có thể tóm gọn nó như sau: Vào 1 ngày rất đẹp trời, khi mà chúng tôi đang trò chuyện vs nhau ở trên ban công, thì ko may, đám bạn hôm trc tới. Chúng đến vì muốn trả thù vc mà Hayden đã làm vs chúng hồi trc nên lần này, chúng đã cầm súng để uy hiếp tôi và Hayden. Lúc này , chúng bắt tôi làm con tin để khiến Hayden phải quy hàng, nhưng tôi chỉ khuyên Hayden rằng hãy chạy đi, nếu ko cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm về tính mạng. Nhưng vì tôi, cậu ấy đã liều mk để chiến đấu vs chúng. Và rất may, là tuy Hayden đã hạ gục đc chúng, nhưng vì ko chấp nhận thất bại của đồng bọn, nên thk bị Hayden hôm trc đấm đã cầm súng và bắn tôi 1 nhát, khiến tôi loạng choạng rồi nằm gục ở 1 góc tường. Hayden khi nhìn thấy tôi bị như vậy, bỗng chốc… Cậu ấy trở nên kì lạ lắm, cậu ấy gào lên 1 tiếng rồi lao vào tấn công thk đó. Thấy Hayden có vẻ nguy hiểm, thk đó sử dụng súng để kết liễu cậu ấy. Nhưng kì lạ, là tuy đạn bay vèo vèo về phía Hayden, nhưng có vẻ cậu ấy chả hề bị thương tích j cả . Rồi cậu ấy tóm đc thk kia và…Hayden đã giết “nó” trong sự điên loạn của chính bản thân mk, giết đc “nó” , cậu ấy nở 1 nụ cười thật tươi và điên dại, giống như 1 con quái vật vậy, rồi hướng về phía tôi. Lúc này, do vết thương khiến tôi chảy quá nhiều máu nên tôi đã bất tỉnh ngay sau đó. Rồi khi tỉnh dậy, tôi thấy mk đang ở trg bệnh viện, còn Hayden đang ở bên cạnh tôi, lúc này , cậu ấy đang nắm chặt tay của tôi, nhìn thấy tôi tỉnh dậy, cậu ấy mừng lắm. Tôi cũng rất mừng khi mà Hayden vẫn ổn, nhưng… khi nhìn tay của Hayden, tôi vô cùng sốc : Tay Hayden bị còng lại, sau đó, 1 tốp cảnh sát đến để giải Hayden đi, tôi liền rời khỏi giường bệnh để chạy theo cậu ấy. Đuổi theo cậu ấy, tôi gọi tên cậu trong hàng nc mắt lăn dài. Bắt đc cậu, tôi ôm lấy cậu thật lâu, ko hề muốn cậu rời đi , tôi nói trong tổn thức : - Đừng rời đi mà Hayden, anh ko đc bỏ em ở lại đây. Anh ko có lỗi, anh ko đáng để bị bắt đi. Em xin anh đấy. Làm ơn… - Cảnh sát , đừng bắt anh ấy đi, anh ấy ko làm sai j cả. Tất cả là do lũ hồ đồ kia, ko phải anh ấy, làm ơn hãy nghe tôi , cảnh sát… Thế nhưng, dù có hết lời van xin, nhưng cảnh tượng cuối cùng mà tôi nhìn thấy ở Hayden đó là lúc cậu ấy bị cảnh sát đưa vào xe, rồi chở đi, để lại tôi khóc lóc nức nở 1 mk bên cạnh bác sĩ, y tá và các sơ ở cô nhi viện. Lúc đó, tôi như cảm thấy tâm hồn mk bị giằng xé. Tôi thấy đau đớn tột cùng khi nhìn thấy ng mk yêu thw nhất phải rời xa mk . Lúc này , ko thể làm đc j hơn, tôi chỉ cầu nguyện rằng: “Chúa ơi, hãy phù hộ cho anh ấy. Anh ấy ko làm j sai cả, anh ấy ko đáng để chịu hình phạt như vậy. Làm ơn, con xin chúa, hãy phù hộ cho ng con thw…” … 3 năm trôi qua kể từ ngày Hayden bị bắt, lúc này tôi đã trở thành 1 sinh viên tại 1 ngôi trường đại học nổi tiếng, nhưng tiếc là nó lại xa nơi tôi ở. Từ ngày rời đi để vào ngôi trường đó học, tôi rất nhớ các sơ ở cô nhi viện, tôi tự hỏi lúc này họ đang như thế nào, ra làm sao... Tôi chỉ mong họ vẫn ổn. Còn về phần Hayden… giờ tôi chỉ cảm thấy buồn vì chuyện cũ. Tôi và Hayden đã cách xa nhau 1 khoảng thời gian khá dài rồi, và giờ tôi cũng đang ngóng chờ tin tức của cậu ấy. Nhớ lại chuyện cũ, tôi lại cảm thấy thw xót cho Hayden vì rõ ràng cậu ấy ko hề có lỗi, chỉ do hoàn cảnh rơi vào thế khó nên cậu ấy mới phải làm vậy. Tôi còn nhớ mãi câu nói của Hayden trc khi đi: - “Đừng khóc cún con của anh, anh hứa sẽ sớm trở về bên em thôi, anh xin hứa…” Cũng sau 3 năm rời trường cũ, nay tôi mới có dịp về thăm lại nơi này. Khung cảnh tuy thay đổi, nhưng thầy cô từng dạy tôi vẫn khỏe mạnh và họ còn nhớ tới tôi, điều đó khiến tôi cảm thấy khá vui và tôi có nói chuyện vs thầy cô 1 lúc, sau đó tôi xin đc thăm quan lại trường. Ngôi trường tuy đã có nhiều đổi mới, nhưng trong mắt tôi, những kỉ niệm buồn về ngày đi học cứ hiện về , khiến tôi ko khỏi bứt rứt trong lòng, nhất là khi nhớ về Hayden. Tôi đến những nơi tôi và Hayden từng đến, ở những nơi đó, những kỉ niệm buồn như chợt tan biến, thay vào đó là những kỉ niệm khó phai giữa tôi và Hayden. Tôi giờ đây chỉ mong muốn rằng : Ước j Hayden có ở đây, tôi thực sự rất nhớ cậu ấy. Và có lẽ Chúa đã ko phụ lòng tôi: 3 năm trông chờ của tôi giờ đây đã đc đáp lại bằng vc Hayden đã đc trả lại tự do, và khi tôi đang đứng ở ban công nơi từng xảy ra vụ vc hồi trc, tôi như thấy mk sống lại trong quá khứ. Rồi bất chợt , 1 cái ôm vô cùng quen thuộc bao quanh ng tôi . Lúc này, tôi cảm nhận đc hơi ấm của Hayden ở đây. Tôi nắm lấy đôi bàn tay đang ôm tôi, rồi âu yếm nó. Lúc này, 1 giọng nói quen thuộc vang lên : - Xl vì đã để em chờ, anh đã quay trở về rồi đây. - Em bt là anh sẽ trở về mà…Ko sao đâu - Cảm ơn em vì đã chờ đợi anh… - Cảm ơn anh vì đã trở lại vs em… Nhìn lại nhau sau 3 năm gặp lại, chúng tôi vẫn thấy tình cảm của cả 2 dành cho nhau vẫn mặn nồng như ngày nào. Và đó là điều mà chúng tôi cảm thấy hạnh phúc hơn tất cả mọi thứ . Từng trải qua chuyện ko hay trong quá khứ, nhưng giờ đây, tôi vẫn cảm thấy vui vì giờ tôi và Hayden đã đoàn tụ trở lại, ko còn phải chia xa nhau nữa. Giờ đây , tôi chỉ mong rằng : tình yêu của tôi và Hayden sẽ mãi mãi là vĩnh cửu và ko có thứ j có thể chia cắt chúng tôi 1 lần nào nữa. “Tôi yêu anh, quái vật ạ. Cảm ơn vì đã đến vs đời tôi”![]() truyện hay vl may mà nó kết HE nếu mà kết SE thì tui muốn gặm đầu cậu nha
Bạn thik hình nào trong số những tấm hình đó : 1. 2. 3. 4. Cả 3 5. Ko thik hình nào cả ( cho mk ý tưởng nhé ) |