Phạm Khải
|
Anh à… …Thời gian trôi nhanh thật… Đã tròn 1 thập kỉ từ ngày anh xa em rồi đấy. Liệu anh có biết rằng , từ ngày anh rời xa cõi đời này, em đã cô đơn như thế nào ko? Nhớ lại ngày đầu tiên mk gặp nhau, cả anh và em đều hứa rằng sẽ luôn ở bên nhau và ko ai có thể thay thế chúng ta đc. Thế nhưng giờ đây chỉ còn mk em ở đây mà thôi, chẳng còn ai có thể cùng em đi tiếp trên con đường hạnh phúc đang ở phía trước đc nữa. Anh cho em cả triệu lí do để rời xa em và mọi thứ, thậm chí là trên dưới cả triệu lí do đấy chứ. … Giờ đây em tự tưởng tượng ra rằng: Nếu em đang ở gần đường lớn, em sẽ chạy trốn tận trên đồi cao. Còn nếu anh có thể tìm được một con đường khô ráo, đẹp đẽ, thì em sẽ vẫn chẳng lung lay đâu, anh ạ. Nhưng anh vẫn cho em cả triệu lí do của anh, và chỉ như vậy thôi… Mỗi lần nghĩ lại ngày anh ra đi, em lại cảm thấy buâng khuâng trong lòng. Em luôn cầu nguyện rằng mọi thứ sẽ ổn thôi, rồi làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng đôi lúc… em lại ko thể trở nên mạnh mẽ, trở thành 1 con người yếu đuối. Em luôn cầu nguyện rằng : Chúa à, hãy dẫn đường cho con… để con có thể vượt qua nỗi đau quá lớn này… Em cũng như anh vậy, có cả trăm triệu lí do để ra đi , nhưng anh à, em chỉ cần 1 lí do đúng đắn để ở lại. Và rồi em đã tìm ra: Em sinh ra là để trở thành 1 nửa của anh, và giờ đây, em ở lại để sống tiếp phần đời mà anh đang bỏ dở, viết tiếp câu chuyện tình yêu này của cả 2 chúng ta. Thế nhưng, giờ 2 người 2 ngã khác nhau : anh đi về nơi thiên đàng yên bình, còn em vẫn ở lại nơi ánh đèn đô thị. Mỗi lần nghĩ lại về anh, đầu em cứ quay vòng vòng, rồi lại nhìn chằm chằm xuống đất. Lúc đó, em cứ ngỡ rằng mk đã ngừng thở rồi, nhưng khi nghĩ lại, em lại chợt bừng tỉnh. Sự ra đi của anh khiến em ko thể tin được, và nếu để anh còn nói thứ gì đó ý nghĩa đi chăng nữa, thì cũng thật khó để em có thể tin tưởng dù nó thật nhỏ nhoi. Em còn nhớ hồi khi anh đang ở bệnh viện, em luôn đến để thăm và chăm sóc cho anh ; Khi anh đang ở trong phòng hồi sức, em luôn nói với anh khi anh còn đang chìm trong cơn hôn mê rằng: -“Anh à, cố gắng lên, hãy ở lại với em, em xin anh đấy, đừng đi mà. Trái tim của em đang thực sự rỉ máu rồi đấy… “ Nhưng rồi, khi màn hình máy chạy nhịp tim của anh chỉ còn là 1 đường thẳng tắp, em đã thực sự cảm thấy bị lừa dối và vô cùng đau đớn. Em ko tin đc vào những j mk thấy, càng ko thể tin đc khi phải đối mặt vs sự thật rằng: Anh đã thực sự kết thúc hành trình của mk tại đây. Anh từng hứa vs em rằng sẽ cùng nhau sống đến đầu bạc răng long, sẽ cùng nhau xây dựng 1 tổ ấm hạnh phúc… Vậy mà hồi đó, anh lại ko thể cho em đc những thứ mà cả anh và em muốn. Mỗi lần nỗi đau này trỗi dậy, nó lại làm em khó có thể giữ đc niềm tin vào cuộc sống. Thế nhưng rồi, như em đã nói, em chỉ cần 1 lí do đúng đắn để ở lại, và lí do đó cũng đơn giản thôi, nhưng em nghĩ nó sẽ giúp em vượt qua quãng thời gian còn lại đấy : Em ở lại là vì anh, vì điều mà anh mong muốn sau này : -“ Dù ko thể đi tiếp cùng với em, nhưng anh vẫn sẽ luôn dõi theo em, thấy em sống tốt ở nơi trần thế. Đối với anh : chỉ cần thấy em hạnh phúc cũng là đủ rồi… Và cảm ơn em vì đã đến vs anh nhé, người anh yêu nhất. “ “ Cảm ơn anh vì đã cho em đc biết cảm giác hạnh phúc là j nhé, Jill. Em hứa vs anh : Joanne này vẫn sẽ thật mạnh mẽ, kiên cường để luôn vượt qua mọi sóng gió và sống tốt như những j anh mong muốn. Em hứa đấy.
![]() Lần này là truyện ngắn chứ ko còn là truyện dài nữa nên khi mn đọc thì sẽ ko quen lắm , thông cảm cho mk nhé. Mn có thể đọc 2 truyện trước ở đây : LOVEGAME:https://lazi.vn/posts/d/93418 A FIRST STORY:https://lazi.vn/posts/d/92929
Cam đoan chả ai giống mk, ăn ko ăn còn phải nghịch như thek này kkk :) Chúc ngon miệng. ![]() một siêu phẩm yaoi mà mấy đứa wibu có ít quyền công dân nhất ( sau dân làng ở làng Vũ Đại ) mong chờ =)
Giờ chúng ta thuộc về nhau rồi Bơ ạ :") Chưa bao giờ cảm thấy bị bơ sm đến nỗi vậy. Haizzz ![]() Cơ mà cái buồn này nó chả có liên quan nòi giống j đến trái bơ thì phải
LOVEGAME Nếu bạn nghĩ tình yêu thực sự đẹp thì tôi nghĩ bạn nên cảnh giác đi là vừa. Nó có thể là 1 thứ j đó rất thơ mộng, đẹp đẽ như truyện cổ tích, nhưng đôi lúc nó lại trở thành 1 thứ vô cùng nguy hại, mà ở đây , nó bị coi như 1 trò chơi, nếu bạn thắng thì bạn sẽ đc điều bạn muốn,còn nếu bạn bị thua, thì cứ theo luật chơi, bạn sẽ bị đào thải và mọi thứ bạn mong muốn sẽ chỉ còn là 1 trái bong bóng cứ mãi lơ lửng trong suy nghĩ của bạn chứ ko bao giờ trở thành hiện thực. Và đã có rất nhiều ng đã từng thử vận may vs tình yêu, 1 số đã thành công , còn 1 số khác thì ko cần nói chắc các bạn cũng bt rồi đấy, họ đã thất bại và thực sự đã bị đào thải . Tôi cũng đã từng là 1 trg số những ng đã thử sức vs nó, và thật may tôi đã thành công. Nhưng bạn bt đấy, con đường ko bao giờ trải hoa hồng và để đạt đc điều đó, tôi cũng đã phải cố gắng hết sức để đạt đc điều mk mong muốn: 1 tình yêu đích thực Tôi là Thiên, và câu chuyện của tôi xin đc bắt đầu, khi tôi mới là 1 cậu học sinh lớp 12. Lúc đó, tôi hay thường bị bạn bè trêu chọc, thậm chí là khinh ghét vì…tôi là gay. Đúng vậy, tôi như vậy đó, thek nên gia đình tôi cũng chả bao giờ bình yên : Bố tôi thì căm ghét tôi cũng chỉ vì tôi bị gay, còn mẹ của tôi thì lại khác, bà luôn bảo vệ tôi trước những lời lẽ cay nghiệt của bố, thậm chí là bà còn chịu đòn roi của bố tôi thay cho tôi vì bà từng nói vs tôi rằng : “ Ai sinh ra trên đời cũng là ngôi sao sáng, chẳng có j sai khi con là chính mk cả bởi Chúa tạo ra con đã hoàn hảo rồi…” Và cứ thek, tôi sống dưới sự che chở của mẹ suốt 13 năm trời . Tôi thấy chán ghét cuộc sống của mk vì ở trường học đã ko đc yên,về nhà thì cũng chả ổn hơn. Tôi thấy mọi thứ trở nên bị xáo trộn, lúc nào cũng chống lại tôi. Tôi tự dằn vặt bản thân mk bởi tôi ko hiểu vì sao tôi lại thành ra như vậy, tại sao vận đen ko bao giờ buông tha cho tôi, lúc nào cũng đưa tôi vào những tình thế khó tránh rồi để cuối cùng trở thành 1 kẻ thất bại, 1 kẻ vô dụng trước mắt mn. Haiz, thật là mệt mỏi quá mà! Ngưỡng tưởng mọi chuyện sẽ luôn tiếp diễn như vậy, nhưng ko, vào 1 ngày , lớp chúng tôi có đón 1 bạn học sinh mới chuyển trường về đây. Cậu tên là Minh, 1 người học giỏi , đẹp trai và khá là quyến rũ. Bọn con gái lớp tôi như điếu đổ trước vẻ đẹp của Minh, ai ai cũng bàn tán xì xào, thậm chí là khi thầy giáo phân công chỗ ngồi cho cậu ấy, bọn con gái ai cũng cuống cuồng lên, hết xin thầy rồi mời Minh ngồi cùng mk. Nhưng rồi, cậu ấy quyết định ngồi bàn vs tôi. Tôi khá bất ngờ, còn bọn con gái bắt đầu yên lặng, rồi lại bắt đầu bàn tán, nhưng lần này là nói xấu tôi bởi họ cho rằng 1 kẻ như tôi mà lại đc ngồi cùng Minh. Tôi cũng chả lấy làm quan tâm bởi tôi bt chỉ có bọn rớt mất liêm sỉ mới nói xấu ng khác vô cớ như vậy. Thek rồi, tôi cũng mặc kệ, ung dung ngồi học cùng bạn mới dù cả 2 ng có vẻ hơi ngại khi mới gặp nhau. Rồi sau tiết học đó, 1 chuyện đã xảy ra: Khi tôi đang đi về phòng trọ của mk, tôi bị đám con gái cái Nhi - đc coi là đám con gái đầu gấu nhất trường, bắt đầu hăm dọa và bạo hành tôi, khi đó , tôi ko thể đáp trả vì bị chúng khống chế quá mạnh, lúc này chỉ bt chịu đựng những trận đòn của chúng. “Dừng lại ! “ – 1 giọng nói vang lên. Tôi cố gắng mở mắt mk ra để xem đó là ai, hóa ra đó là Minh, cậu ấy đã nhìn thấy và đã can ngăn lại. Bọn con gái lúc này bắt đầu lung túng, rồi chúng lại giở bộ mặt giả tạo ra , nói chuyện vô cùng ngọt ngào vs Minh, đặc bt là cái Nhi. Thậm chí nó còn gán tội cho tôi, bảo rằng vì tôi đánh nó nên nó đánh lại. Tưởng rằng Minh sẽ nghe đám con gái đó, nhưng “ Bốp “- 1 cái tát trời giáng mà Minh dành cho Nhi, rồi Minh bắt đầu lên tiếng khiến Nhi và đám con gái bị 1 trận “ vỗ mặt đầy thâm thúy : “ Cô nghĩ giở bộ mặt giả tạo là có thể lừa đc tôi sao. Chậc, so với tôi thì cô còn non lắm. Tốt nhất cô nên bt thân bt phận mk đi rồi hãng dạy đời con nhà ng khác. Cút cho khuất mắt tôi hoặc cô sẽ có buổi nói chuyện vs hiệu trưởng đấy…” Bọn con gái lẳng lặng bỏ đi, còn tôi thì thở hổn hển rồi ngất lịm đi. Rồi khi tỉnh dậy, tôi thấy mk đang ở trg phòng y tế, còn Minh thì đang gục cạnh giường tôi. Tôi lay cậu dậy. Thấy tôi tỉnh lại, mặt cậu trông hớn hở lắm : - Cậu dậy rồi à? Ko sao chứ ? - Uk, cảm ơn cậu. Tôi ko sao đâu - Thek còn bọn… - Đừng lo lắng, chúng sẽ ko hại cậu thêm lần nào nữa đâu. Tôi thề đấy. Rồi Minh dìu tôi về phòng trọ, vì ko còn phòng trống nên cậu ấy đã xin cho tôi đc ở cùng.Tôi cũng chấp nhận bởi thực sự ở 1 mk tôi cũng cảm thấy cô đơn lắm. Và thek là chúng tôi ở chung phòng và cũng trở thành những ng bạn của nhau. Từ đó, tôi thấy cuộc sống mk ngày 1 khác đi: Tôi thực sự ko còn cô đơn nữa mà giờ đây tôi đã có 1 ng bạn để sẻ chia , để tâm sự. Tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc vì điều đó, và có vẻ cậu ấy cũng vậy. Chúng tôi ngày càng hiểu cho nhau hơn và … tôi có 1 cảm giác … rằng hình như … tôi thik Minh rồi. Khoan! Ko đc! Như vây cậu ấy sẽ ghét tôi mất… Tôi cảm thấy mọi suy nghĩ của mk như đang trở nên mẫu thuẫn vs nhau, nhiều lúc nghĩ ngợi thôi là đủ đau đầu rồi…Có lẽ tôi nên giữ mồm giữ miệng chuyện này… Sau vài tháng học cùng nhau, tôi và Minh đã ngày càng trở nên thân thiết hơn, thek nhưng, tôi vẫn ko tiết lộ cho cậu ấy về suy nghĩ của mk. Tôi nghĩ chúng tôi dừng ở mức bạn bè thân thiết là OK rồi, nhưng ko: Vào 1 ngày nghỉ lễ, Minh rủ tôi đi chơi cùng cậu, chúng tôi đã có khoảng thời gian vô cùng tuyệt vời và vui vẻ bên nhau. Đến 1 nơi có tên gọi là : “ THIÊN ĐƯỜNG “, cậu ấy đã cho tôi thấy 1 nơi vô cùng đẹp, vô cùng thơ mộng mà tôi chưa từng thấy trg đời, và rồi, trong khung cảnh ấy, cậu ấy đã nói vs tôi: -“Thiên à, tụi mk đã học và quen nhau đc vài tháng…và mk cảm thấy rất vui khi đc học cùng cậu. Mk muốn nói cái này… - Đc cậu nói đi -Mk…mk…. - Cứ nói đi, ko sao đâu… - Mk… Mk… - Thật ra mk cũng có chuyện nói vs cậu, hay ta nói đồng thanh nha ? - UK - 1 , 2 , 3 - Mk thik cậu Thiên à/ Minh à! - […] Khi cả 2 tụi tôi nói như vậy, cả tôi và Minh ko thể tin vào mắt mk. Cả 2 đều đã dành cho nhau những tình cảm đặc biệt và giờ đây, khi bộc lộ tình cảm, cả 2 cũng đã thể hiện ra cùng nhau. Thật là trùng hợp. Và rồi… Minh bắt đầu ôm tôi và … lại nói: Mk thik cậu thật rồi Thiên ạ, làm ng yêu mk nhé ? Và tôi đã bật khóc, nhưng lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Tôi đã nói đồng ý. Và chúng tôi ko còn là bạn nữa, mà giờ đã trở thành 1 cặp đôi. Chúng tôi hạnh phúc trong suốt quãng thời gian yêu nhau , luôn quan tâm đến nhau từng chút một. Do đó mà tình cảm giữa 2 người luôn đc bền chặt, trở nên ngày 1 thắm thiết hơn… Thek nhưng…quãng thời gian đó chưa đc bao lâu thì… tôi và Minh trở nên rạn nứt do ng thứ 3 chen chân vào, và ng đó chính là Nhi- con bé tôi căm ghét ngày xưa. Nó đã tái xuất và lần này, nó đã dụ dỗ thành công Minh của tôi và đã khiến cho Minh hiểu lầm về tôi khi nó bịa chuyện rằng tôi đâm sau lưng cậu ấy, đi chơi vs 1 ng khác. Do đó, Minh đã hiểu sai về tôi, lập tức nói lời chia tay tôi và hẹn hò vs Nhi. Tôi thức sự cảm thấy đau đớn và đầy căm phẫn, 1 phần vì giờ Minh đã rời bỏ tôi, còn 1 phần vì sự giải tạo đến khốn nạn của Nhi. Lúc đó tôi đã nhất quyết thay đổi mk, biến mk trở thành 1 con người khác: Ko còn yếu đuối nữa, mà lần này, lạnh lùng– mưu mô và đầy chiêu trò. Và tôi đã thành công . Cụ thể là trong 1 buổi sinh hoạt tập thể , khi đc mời lên sân khấu để biểu diễn, tôi đã tự tin “ dằn mặt Minh và con bé Nhi “ bằng cách biểu diễn 1 ca khúc mà tôi yêu thik vs những lời lẽ sặc mùi đá xoáy : “ Womanizer ” “Này siêu sao, anh đến từ đâu? sao lại diễn ra thế này chứ? (…) Sau khi trình diễn, lúc này mn nhìn tôi 1 cách đầy ngơ ngác, họ ko còn tin tôi là Thiên của ngày trước nữa, mà giờ tôi đã thay đổi thật sự. Tôi đã cho mn , kể cả Minh và Nhi thấy rằng, họ chưa hiểu hết mọi thứ về tôi, họ đã quá tự tin khi nghĩ rằng tôi là 1 kẻ thất bại, để giờ đây khi tôi thăng hoa trên sân khấu, họ mới phải cúi đầu trước tôi. Sau đó, tôi cũng đã có nhắn nhủ vs Minh ngay trên sân khấu , khiến cho cậu phải rớt nc mắt: “Em biết ta còn trẻ, Và em cũng biết anh yêu em,Nhưng em không thể ở bên anh như thế này nữa,Minh ạ. Nếu anh cảm thấy hạnh phúc vs ng con gái kia, thì anh cứ yêu cô ta đi, em sẽ chả nói j cả. Em vẫn sẽ sống, vs 1 cuộc sống thiếu anh, 1 cuộc sống mới… Còn cô gái à, cô đã thành công trong việc lừa dối tôi, cướp đi người tôi yêu quý, vậy nên hãy chăm sóc anh ấy cẩn thận, nếu ko thì cô ko bt chuyện j sẽ xảy ra vs cô đâu…”
Và đó là câu chuyện tình yêu của tôi và Minh. Bạn bt đấy, mọi thứ đã từng rất khó khăn. Nhưng giờ nó đã ổn định trở lại và trở nên tốt đẹp hơn. Hiện tại, tôi và Minh đang học cùng nhau tại 1 trường đại học danh tiếng, và tất nhiên rồi , tụi tôi vẫn yêu nhau và vẫn thuộc về nhau mà thôi, và chắc chắn điều đó sẽ ko bao giờ thay đổi đc, bởi đó là 1 điều luật trong trò chơi , và tôi đã thắng và đạt đc điều mong muốn: Tình yêu đích thực.
~ Hết ~ ![]() ''tôi bt chỉ có bọn rớt mất liêm sỉ mới nói xấu ng khác vô cớ'' tôi thích câu này của cậu ![]() Bài hát thì mk có đi tham khảo đôi chút, nhưng chủ yếu là do mk tự nghĩ. Còn vc vt tiếp hay ko thì tất nhiên là sẽ vt tiếp rồi mà, nên cứ hóng ik ;) Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Trong lúc chờ chuyện đc đăng lên thì mời mn xơi " khai vị " trước :) kkk. Cái hình này tôi edit từ gacha life, còn hình j thì mn bt rồi đấy : TORODOKI X DEKU Ai là fan của My hero academia thì giơ like nhé ( Cảm hứng từ Gia Gia và TodoDeku )
Mk đăng lại truyện nhé bởi có nhiều bạn muốn đọc truyện mk vt mà bài đăng truyện hôm trc của mk ko hiểu vì sao mà lại bị mất nên h lại phải đăng lại. Hiccc -_- đen, may là đã copy lại ko toi luôn đời. Mà thôi kệ, mn đọc xong thì cho mk xin ý kiến. Nếu đc mn ủng hộ thì mk sẽ vt tiếp nhé :) 1 câu chuyện…về ng bạn của tôi… Tôi thấy mn thường bảo cuộc sống đẹp lắm, đẹp như những j mà chúng ta hay thường nghĩ đến. Và người bạn ấy của tôi cũng vậy, cậu ấy thật sự là 1 ng tuyệt vời và cậu ấy xứng đáng nhận đc những điều tốt nhất, thek nhưng…giờ đây khi nghĩ lại, tôi thấy tội cho cậu ấy vô cùng, trời chả cho ai cái j nhưng lại lấy đi của cậu ấy quá nhiều thứ, và 1 trong những thứ đó chính là … mạng sống của cậu ấy. Đúng vậy đấy, cậu ấy đã mất cách đây 3 năm rồi, là 1 người bạn cùng lớp vs tôi. Như tôi đã nói, cậu ấy rất tuyệt vời: Học giỏi, cũng khá đẹp trai, siêng năng,tốt bụng … chả ai có thể đc như cậu ấy. Vì thek mà trg lớp ai cũng quý cậu, thw cậu . Thek nhưng cậu ấy lại luôn thiếu đi 1 thứ mà giờ đây nghĩ lại, tôi ko ngờ đó lại là thứ đã khiến cậu phải ra đi: đó chính là tình yêu. Tuy tuyệt vời nhưng cậu lại luôn cô đơn , lẻ loi 1 mk, trong khi lũ bạn thì ai cũng có đôi có cặp cả rồi, chỉ là họ chưa thể hiện ra thôi ( lúc này tụi tôi mới có lớp 6). Và khi cậu còn sống , tôi để ý cậu có thik 1 bạn nam cùng lớp , cũng giống như cậu ấy, rất tuyệt vời , và hình như tôi cũng thấy cậu ta để ý đến ng bạn ấy của tôi,tuy rằng cả 2 ng chưa có thổ lộ tình cảm . 2 ng bắt đầu kết bạn, thường xuyên đi chơi vs nhau và đặc bt là họ luôn bt thông cảm cho nhau. Điều này khiến tôi cũng thấy vui cho cậu vì giờ đây cậu ấy ko còn cô đơn nữa,mà h đây cậu ấy đã có bạn , thậm chí có thể nói là “ ng thw” dành cho cậu ấy. Tưởng rằng mọi thứ sẽ bình yên , sóng lặn, thek nhưng… mọi thứ đã xảy ra . Vào 1 ng đẹp trời, khi tôi và cậụ ấy đang đi lên sân thượng của trường, thì… tôi và cậu đã nhìn thấy cảnh…cậu ta cùng vs 1 người con gái khác đang nắm tay nhau, cười nói vô cùng vui vẻ trong khi ng bạn của tôi đang “nổi lên sóng gió” trg lòng. Tôi hiểu cảm giác cậu lúc đó và cũng có an ủi rằng tạm thời cứ bình tĩnh rồi đến hỏi cậu ta cho ra lẽ. Lúc hỏi cậu ấy đây là ai, thì cậu ấy có vẻ ngập ngừng, lắp bắp nói ko ra thể thống j. Thế rồi cuồi cùng, khi tĩnh tâm lại, câu ta mới nói đây là ng yêu của cậu ấy. Lúc đó , dường như ông tr đã thực sự đưa bạn tôi vào 1 thế khó , vậy nên , cậu ấy cũng chả thể làm j ngoài vc lặng lẽ bỏ đi, để tôi lại vs cậu ta và cô gái ấy, có vẻ như lúc này cậu ta cũng thấy mk có lỗi lắm, nên sau đó cũng dứt khoát chia tay cô gái ấy vào ngày hôm sau. Và khi cậu ta cố gắng nói chuyện vs cậu ấy thì…cậu ta chỉ nhận lại đc cái lặng lẽ của cậu ấy. Và nó cũng ko ra đc kết quả j.Và từ ngày ấy, tôi thấy ng bạn của tôi ngày 1 khác đi: lặng lẽ và trầm lắng, ko bắt chuyện vs ai kể từ hôm đó , tuy tôi đã hết sức an ủi nhưng cuối cùng lại nhận đc câu trả lời của cậu ấy : Mk ko sao đâu, cảm ơn vì đã quan tâm mk…Thật sự khi nhìn thấy cậu ấy như vậy, lòng tôi cũng lặng trĩu lắm. Có ai lại cảm thấy vui vẻ khi nhìn thấy bạn mk như vậy chứ? Và rồi cứ thek, thời gian trôi đi, cho đến khi tôi thấy cậu thường xuyên nghỉ học ở trường,thì sau đó tôi lại nhận đc hung tin: Cậu ấy bị ung thư và phải thực hiện chữa trị trong suốt quãng thời gian nghỉ học. Nhớ lại lúc đó, nhìn cậu xơ xác trên giường bệnh, tôi thực sự đã khóc… khóc vì thw cho cậu, khóc vì cảm thấy tội nghiệp cho số phận của cậu bởi đâu có ai nghĩ h mọi chuyện lại như thek này. Và trong suốt quãng thời gian còn lại của cuộc đời cậu ấy, tôi đã luôn đến thăm, kể cho cậu ấy nghe những chuyện ở trường, và an ủi cậu rằng mọi thứ đều sẽ ổn thôi. - Mọi thứ sẽ ổn mà… Nhưng ko… nó lại ko như tôi muốn. Sau 3 tháng trị bệnh, thì căn bệnh của cậu ngày 1 nghiêm trọng hơn,và rồi… cậu qua đời trước ngày sinh nhật lần thứ 12 của cậu. 12 năm ở đời của cậu giờ đây đã chấm dứt, tôi vừa thấy xót xa cho cậu vì cậu đã ra đi, nhưng đồng thời cũng có 1 chút vui lòng vì h đây, cậu ấy đã đc tự do ở nơi thiên đàng, nơi mà ko có sự thống khổ dành cho cậu ấy nữa. Còn về phần của “ thanh niên kia “, khi bt rằng bạn tôi mất, cậu ta thực sự đã rất sốc,tới nỗi ngất xỉu, rồi lại khóc lóc khi ko thể chấp nhận chuyện này.Đến thăm mộ cậu ấy, cậu ta nói: xl, rất xl cậu, mk ngu ngốc quá, mk thực sự rất thw cậu… Tôi nhìn cậu ta như vậy, vừa thấy ghét cậu ta đôi chút, nhưng cũng mủn lòng vì thực sự nỗi đau này quá lớn, tôi còn cảm thấy đau lòng thì cậu ta cũng có khác j đâu chứ. Thek rồi, cậu ta đã làm 1 hành động mà tôi thực sự rất bất ngờ: Thay vì trở nên điên điên dại dại như mấy anh thanh niên mất ny trong truyện, thì cậu ta chỉ khóc, rồi hôn lên tấm mộ cậu ấy và nói: mk thw cậu… Thời gian trôi qua nhanh thật, 3 năm kể từ ngày ấy, tôi 14- 15 tuổi rồi, còn cậu ấy vẫn 12 tuổi. Thực sự đến bây giờ , hình ảnh của cậu vẫn ở trong tâm trí tôi, nhưng đó ko phải là những j hạnh phúc vs cậu, mà chỉ là những bị kịch mà cậu trải qua ở độ tuổi còn quá trẻ. Sắp tới cũng là ngày giỗ của cậu ấy, tôi cũng sẽ đến thăm cùng vs ng thanh niên kia ( cậu ta ). Đc bt là sau khi cậu mất, cậu ta đã xin chuyển trường , thek nhưng cậu ta vẫn giữ liên lạc vs tôi chỉ để nói chuyện cùng tôi về cậu ấy mỗi khi cậu ta cô đơn. Tôi thì cũng chả muốn thù hằn j nên cũng chấp nhận nói chuyện vs cậu ta, và khi tôi hỏi liệu cậu ta còn thực sự yêu bạn của tôi ko, thì cậu ta lại khóc , rồi nói rằng vẫn còn rất thw, vẫn cảm thấy đau lòng và hối hận vs những j mk làm… - Mk thật sự rất thw cậu ấy, mk cảm thấy thật có lỗi vs cậu ấy, mk ngu ngốc quá, tại sao mk lại làm vậy chứ, ước j nó chưa từng xảy ra,... - câu trả lời của cậu ta khi nói chuyện vs tôi.Tôi bt rằng cậu ta đã thực sự hối tiếc vì những j mk làm, thek nhưng chuyện thì đều đã qua rồi, nên tôi cũng chỉ an ủi cậu ta rằng đừng bao giờ tái phạm điều này lần nữa trong cuộc đời của cậu ta. ![]() Mk xin đc tóm lược 1 vài ý như sau để cho các bạn bt thêm về truyện mk vt: - Nguồn gốc: Thì thực ra... đây là 1 câu chuyện có thật đã xảy ra vs bạn mk 3 năm trước. Và đây cũng chính là cảm hứng để cho mk vt lên câu chuyện này, đồng thời có thể thay mặt bạn ấy tự sự lại những j mà bạn ấy đã trải qua trong thời gian còn sống. - Nhân vật: Gồm có 2 người và đều là những nhân vật có thật, còn mk thì là ng đã chứng kiến câu chuyện. - Chỉnh sửa : Do trong sự việc gốc có nhiều tình tiết ko phù hợp nên mk đã sửa lại để cho mạch truyện vẫn vậy nhưng nó đỡ bị thô hơn, do vậy khi đọc các bạn có thể thấy nó hơi bị 1 chút hư cấu trg đó . -Lỗi : Truyện bị lặp nhiều từ ( Cậu ấy - cậu ta ) nhưng mk ko gọi tên nhân vật ra vì mk ko muốn nói ra danh phận của 2 nhân vật ( họ đều là thật ), đồng thời cũng là vì sự tôn trọng danh dự cho 2 ng. Khuyến cáo: Nếu bạn ko thik đam và thấy truyện mk toxic thì ko cần đọc cũng đc vì mk ko bắt ép. Cuối cùng là mong mn có thể ủng hộ mk để mk có thêm động lực vt tiếp nhé.Xin cảm ơn ![]() ![]() ![]() :| Tui ko bt mà cũng cảm ơn vì đã ủng hộ :) Tôi có nên vt tiếp ko nhỉ ??? Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
Mn ơi , mk đang có ý định vt truyện về đam, ai đồng ý thì nói mk 1 tiếng nhé, mk sẽ cố gắng vt nhanh và đăng lên tối nay luôn để mn đọc thử và cho ý kiến, cụ thể là 8:30' tối nay nhé Mong mn ủng hộ |