hoa nguyễn

(bông)
#hoa nguyễn
231
7 theo dõi 16 bạn
Thông tin
Link tài khoản:
Xem trên Lazigo
Thành tích: 10 câu hỏi | 0 trả lời
Điểm số: 0đ giải bài | 0đ tặng
Chưa đạt Huy hiệu Học tập
Số ngày hoạt động: 64 ngày
Huy hiệu Chuyên cần:
Khởi đầu
Khởi đầu
Huy hiệu (+)
28 - 10 - 2011
Học lực: Chưa xác định
Cấp học: Trung học cơ sở
Môn học yêu thích:
Tình trạng: Đang crush
Sở thích: Chưa xác định
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đăng nhập để xem thông tin
Đã tham gia: 01-11-2024
Số ngày hoạt động: 64 ngày
Ảnh nền
Báo cáo vi phạm
5
35 sao / 7 đánh giá
5 sao - 7 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 7 đánh giá
0 quà tặng | 10 câu hỏi | 0 trả lời
0 0
hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-31 20:25:50
Chat Online
Câu chuyện số 1: Bài học về sự tự tin

Hôm ấy là ngày đầu tiên tôi học môn Toán với thầy Peter. Vừa vào lớp, thầy cho cả lớp làm bài kiểm tra đầu năm.

Cả lớp ngạc nhiên khi thầy phát cho chúng tôi ba loại đề khác nhau rồi nói:

Đề thứ nhất gồm những câu hỏi vừa dễ và khó, nếu làm hết các em sẽ được 10 điểm. Đề thứ hai có số điểm cao nhất là 8 với những câu hỏi tương đối dễ. Đề thứ 3 có số điểm tối đa là 6 với những câu hỏi rất dễ. Các em được quyền chọn đề cho mình.

Thầy chỉ cho làm bài trong 15 phút nên tôi đã chọn đề thứ 2 cho chắc ăn. Không chỉ tôi mà các bạn cùng lớp cũng thế, chẳng có ai chọn đề thứ nhất cả.

Một tuần sau, thầy Peter phát bài kiểm tra ra. Cả lớp lại càng ngạc nhiên hơn khi biết ai chọn đề nào thì được tổng số điểm của đề đó, bất kể làm đúng hay sai. Lớp trưởng hỏi thầy:

Thưa thầy tại sao lại như thế?

Thầy cười rồi nghiêm nghị trả lời:

- Với bài kiểm tra này, thầy chỉ muốn thử thách sự tự tin của lớp mình. Ai trong số các em cũng mơ ước đạt được điểm 10 nhưng ít ai dám vượt qua thử thách để biến ước mơ ấy thành sự thật.

Bài kiểm tra kỳ lạ ấy của thầy Peter đã dạy chúng tôi một bài học: "Có những việc thoạt nhìn tưởng như rất khó khăn nên dễ làm cho chúng ta rút lui ngay từ phút đầu tiên. Nhưng nếu không tự tin đối đầu với thử thách thì chúng ta chẳng biết khả năng của mình đến đâu và cũng khó vươn tới đỉnh điểm của thành công.

1 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-31 20:11:58
Chat Online
1 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
những bộ truện ngôn tình mà tôi thích
top 1 : vụng trộm ko thể giấu
top 2 : siêu quậy học đường
top 3 : khó dỗ dành
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-29 21:25:59
Chat Online
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-26 20:42:04
Chat Online
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
các anh chồng của tôi , đẹp trai voãi :33333333
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
:3333333
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-26 20:39:53
Chat Online

:3 ai đó vào nhận đi 
hiiiiiiiii
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
đăng hơi xàm 
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-25 18:19:59
Chat Online
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
chúc mọi người , mỗi ngày đều tuyệt vời 
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-24 21:37:45
Chat Online
2 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
chúc mọi người Noel vui vẻ , luôn hạnh phúc bên gia đình nha :3
0 0
Dyfo | Chat Online Report
like hộ:https://go.lazi.vn/post/84984
1 0
_xixin_ | Chat Online Report
noel vv :>
1 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
:333
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-24 19:35:24
Chat Online
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
haizzz tuần sau thi rùi không biết có thi đc ko huuhu , ai đó động viên với ạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
0 0
_xixin_ | Chat Online Report
cố lên, chúng ta cùng cố gắng qua kì thi nài (─‿‿─)
thi tốt nha ^^
1 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
cảm ơn bạn , chúc bạn thi tốt và đc điểm cao
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-24 19:34:12
Chat Online
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
free fire sống dai thành huyền thoại
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

hoa nguyễn
Link | Report
2024-12-23 20:49:42
Chat Online

Bạn đã từng có lần nào cảm thấy hụt hẫng chưa. Cảm giác mất đi một thứ to lớn trong đời nhưng cố bình tĩnh, điềm nhiên như không có gì. Nhìn lại quá khứ, mới hôm qua đó thôi, chỉ thiếu đi một người, nhưng có cảm giác mất đi nửa gia tài hữu hạn của mình. Trong thế giới quan của con người, dường như khi người ta có quá nhiều sẽ tưởng những điều đó là hiển nhiên, đều là những gì bản thân xứng đáng có được. Và sẽ chẳng có ai dành mất. Chỉ là một ngày nào đó, bằng sự vô tâm của ta, tất cả đều trở thành muộn màng.

Lúc 9 tuổi, cái chết là điều gì đó rất xa vời với tôi. Chỉ mông lung cho rằng chết chính là không còn trên cõi đời này nữa, từ hôm đó, thế giới sẽ hoàn toàn biến mất một người như thế. Cũng chẳng biết từ bao giờ, cái chết của ông làm tôi ân hận đến vậy. Ông tôi là người yêu quý tôi nhất. Là người sẽ luôn giải đáp tất cả thắc mắc, là người sẽ luôn yêu chiều tôi. Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu ông đều có một chút thiên vị dành cho tôi. Ông dạy tôi học, dạy tôi viết chữ. Từng con chữ đều và đẹp như những tia nắng chiều. Dạy tôi cách nói chuyện thật đáo để. Dạy tôi sự khéo léo trong từng cử chỉ. Ông dành lại cho sự hồn nhiên của trẻ thơ trong tôi được bộc lộ và cũng là dành lại dạy cho tâm hồn tôi lớn hơn. Ông mất mấy năm, tôi mua một cuốn tuyển tập truyện ngắn về gia đình, trong đó có một đoạn như này:" Rồi một ngày nọ, nội không thèm nắm tay con nữa. Tay của nội cũng không còn ấm áp như những lúc nội phơi nắng xong nữa nội à. Con khản cổ kêu nội dậy ra ngoài vũng nắng ngồi với con. Nội ác lắm, không thèm nghe con. Nội không thèm mở mắt ra mà nhìn con lấy một lần". Đó là lần đầu nước mắt tôi rơi trên những trang sách. Rất ân hận. Tác giả đã khóc, đã buồn, rất buồn và nhớ nội rất nhiều. Còn tôi lúc đó, thậm chí chẳng nhìn mặt ông mình lần cuối. Mãi tới sau này, trong những bức di ảnh, tôi mới nhận ra nụ cười của ông thật đẹp. Trong những cuốn sổ tay, bút kí mới biết chữ ông rất đẹp, tấm lòng cũng rất đẹp. Mà lúc tôi chơi đùa cùng ông lại chẳng nhận ra. Tiếc là tôi mới biết đến ông 9 năm, chưa kịp hiểu hết về ông thì ông đã vội vàng đi xa…


Lần sau, bà nội chẳng còn, tôi đã không còn ân hận, nhưng lại nuối tiếc. Bà nội sức khỏe vốn không tốt. Bà không thể giống như bà của bạn tôi, không thể nấu cơm, không thể quét nhà hay mua cho chúng tôi những thứ quà ngon. Dù có thế, bà vẫn rất hiền, cho chúng tôi vài đồng ăn vặt. Có những ngày mưa, bày cách cho tôi nấu món ngon. Có những ngày nắng, kể tôi nghe những câu chuyện về vài người họ hàng xa hay cả người hàng xóm mới đến. Tôi đem những chiếc bánh mẹ tôi mua cho bà. Ngồi lại đôi lúc rồi vội về nhà. Nghe thật giống như khách đến chơi chút rồi về. Lúc tôi 15, lớn hơn đôi chút, hiểu hơn đôi chút, thời gian cũng trôi nhanh hơn đôi chút. Cuối cấp dù rất bận, luôn muốn tìm cách giải thêm vài đề, nhưng tôi cũng dành chút thời gian, vài hôm mua cháo dinh dưỡng rồi bón cho bà. Những khoảnh khắc đó tôi vẫn luôn cười rất tươi, rồi lại tự hỏi còn được bao nhiêu lần như thế nữa. Sau khi bà mất một năm, cụ tôi cũng ra đi. Lúc vào thăm cụ những lần cuối, tôi nhớ bà tôi ngày đó cũng gầy gò, chỉ nhìn mặt con cháu mà không thèm ăn uống, tôi cứ để nước mắt rơi mà không dám lau vì sợ có người nhìn thấy tôi quật cường lại có lúc yếu mềm như vậy. Đứng trước linh cữu họ, tôi không tài nào khóc được nữa. Chỉ biết tiếc nuối chưa nói câu yêu thương nào với họ. Lúc người ta khóc, tôi lặng thinh vì biết có nói họ cũng chẳng nghe được nữa, có khóc họ cũng chẳng an ủi mà lau nước mắt cho tôi nữa rồi.

 

Có phải bạn cũng như tôi, khi họ đi xa rồi, những tình cảm đó dường như tan theo. Rồi lúc mất đi mới biết mình có nhiều như vậy. Ông, rồi bà ra đi, họ mang theo mảng tâm tư trong tim tôi đi cùng, từ đó nuối tiếc thế chỗ tình cảm và rồi tim tôi như có bão cát đi qua. Nó chẳng còn lành lặn, những vết lồi lõm cứ thế ấn định vào trái tim tôi.


Có thể những gì đã mất đi làm bản thân luôn vùi mình trong thương nhớ. Nhưng trước mắt vẫn còn bố mẹ, họ bây giờ nuôi nấng dạy dỗ bạn, sau này sẽ yêu thương con bạn như thế. Tôi vẫn luôn tự nhủ không có ai sống cho hôm qua. Vì biết rằng bố mẹ mới là người vất vả hơn cả. Nên tôi muốn bản thân trở nên hiểu chuyện hơn, biết cách đỡ đần bố mẹ dù là một phần nhỏ nhưng sẽ là niềm tin để họ sống tốt hơn. Sau này, tôi chỉ cần sống tốt, nhưng phải trả lại họ cái hạnh phúc mà tôi đã mang đi.

 

Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong mình sống cuộc đời thế này. Sinh ra không giàu sang để bản thân biết vươn lên. Có nhiều người yêu thương để mình biết hạnh phúc mới là thứ đáng giá. Hiểu chuyện sớm hơn để biết nhận lại cũng cần phải cho đi. Nhưng tôi sợ, sợ không có kiếp sau, sẽ chẳng biết tìm ai để được yêu thương, tìm ai để mình chăm sóc và bảo bọc như mình đã từng nhận được những điều đó. Thế nên cần yêu thương và chân trọng hiện tại này hơn.

 

Gửi lời cảm ơn đến cuộc đời này.

1 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
cuộc đời của mình rất giống với bài viết :((((
0 0
hoa nguyễn | Chat Online Report
cảm giác cuộc đời của mình giống như trong bài viết vậy :(((((
0 0
Đăng nhập tài khoản để có thể bình luận cho nội dung này!

Đăng ký | Đăng nhập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×