Thiên Tuyết(Thiên Tuyết)
|
--------------------------------------chap 4----------------------------------------- Bác sĩ, bác sĩ..." Người phụ nữ hướng ra ngoài cửa gọi lớn. Khuynh Diễm đưa mắt nhìn người trước mặt, dung nhan hơi tiều tụy nhợt nhạt, nhưng ngũ quan tinh xảo, dáng người yểu điệu thướt tha, mỗi một cử động đều toát lên thần thái quý phu nhân, nhã nhặn thanh tao, tinh tế yêu kiều. Mỹ nhân tỷ tỷ! Mỹ nhân tỷ tỷ đang nắm tay ta!! [Kí chủ, đây là mẹ cô. Mau tỉnh táo lại, buông tay bà ấy ra.] Mẹ ta? Đúng rồi, đây là mẹ của nguyên chủ. Năm nay nguyên chủ mười bảy tuổi, nhưng dáng vẻ mẹ cô ấy nhìn như chỉ mới ba mươi, dung mạo trẻ hơn tuổi thật rất nhiều, gọi một tiếng tỷ tỷ cũng không xem là quá phận. Thật xinh đẹp! Vậy chắc thân thể này cũng xinh đẹp không kém! Ta cũng là một mỹ nhân đó nha!! [Kí chủ, đây là thứ cô quan tâm sao? Cô vẫn còn đang nằm trên giường bệnh, thân thể này vừa bị trúng đạn mà qua đời đấy!] "Thứ nông cạn như mi làm sao hiểu được niềm vui của mỹ nhân như ta!" [...] Không phải người quan tâm tới vẻ ngoài mới là nông cạn sao? Hình như kí chủ có hiểu lầm gì đó. Bác sĩ tiến vào làm đủ loại kiểm tra, xác định không còn nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần điều dưỡng thêm vài ngày là có thể xuất viện. "Tiểu Diễm phúc lớn mạng lớn, nay đã không sao rồi." Bà Sở nắm lấy tay Khuynh Diễm, nước mắt đọng lại nơi khóe mắt, trông hết sức yêu kiều, chọc người thương tiếc. Mỹ nhân, đừng khóc nha! Ta sẽ đau lòng đó! [Kí chủ, linh hồn cô là nam nhân hay nữ nhân thế?] Hệ Thống không nhịn được hỏi. Chẳng phải ngươi rõ nhất sao? [Ta biết, cô là...] Khuynh Diễm: Ta là nam nhân! Hệ Thống: [...] Không thể nào! Nó không thể xảy ra sai sót được! Nhưng mà nhìn khuôn mặt si mê của kí chủ... [Kí chủ, cô ở yên đây. Ta đi có việc gấp!] Hệ Thống vội vàng offline, lén lút đi xác nhận lại thông tin giới tính. Khuynh Diễm cười cười. "Tiểu Diễm cười lên rất xinh đẹp nha!" "Có sánh được với mỹ nhân trước mắt ta không?" Bà Sở tròn mắt nhìn cô. Khuynh Diễm nghẹn ngang. Chết tiệt! Ta lỡ lời! "Tiểu Diễm đã có thể nói đùa sao? Xem ra mẹ không cần lo lắng nữa rồi." Bà Sở véo mũi cô, sau đó đưa tay cầm quả táo lên, nhẹ nhàng uyển chuyển gọt vỏ: "Mẹ đã báo tin cho cha, Tiểu Diễm đợi chút, cha con sẽ đến ngay." Sống trong nhung lụa, lại được cưng chiều, khó trách nguyên chủ có tính tình đại tiểu thư, thích được cung phụng, mở miệng là đòi hỏi, kén cá chọn canh, đến một cái móng heo "bạn trai" cũng không có. Nguyên chủ cho rằng không ai xứng ở bên người hoàn hảo như cô ấy. Rất tốt! Tư tưởng này rất đúng ý ta. Khuynh Diễm sắp xếp lại kí ức, ăn no nằm ngẩn người đến tối, chợt thấy một người đàn ông bặm trợn hùng hổ tiến vào phòng ngoác miệng cười với cô... Ai? Ăn cướp?! Phòng bệnh VIP lại tùy tiện có ăn cướp!! Đại thúc 'ăn cướp' tiến vào, gương mặt bặm trợn nhe ra một nụ cười dịu dàng: "Tiểu Diễm, cha đến thăm con đây!" Cha... Cha sao? Cha của ta!Hệ thống: ta có cảm giác mình bị nói là thứ nông cạn? Diễm ca: ngươi ko nhầm!cho dù làm gì cũng phải dành được nụ cười của mỹ nhân.. Khuynh Diễm lâm vào trầm mặc, nhìn cha mẹ nhà họ Sở đứng cạnh nhau, người thì mỹ nhân xinh đẹp như hoa, người thì bặm trợn như đầu gấu giang hồ… [Kí chủ, cô lừa ta!] Hệ Thống uất ức lên tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Khuynh Diễm. [Cô lừa ta. Ta đã kiểm tra, cô là nữ nhân.] Mi ngu ngốc! [Kí chủ, cô quá đáng!] Vậy thì sao? Mi có thể làm gì được ta? Hệ Thống: [...] Đột nhiên có một loại xúc động muốn đổi kí chủ.
---------------------------------chap 3----------------------------- Hệ Thống, tâm sự một chút!" Khuynh Diễm chọt chọt tay lên tấm nệm trắng mình đang nằm. [Sao thế kí chủ?] "Mi nói là tiếp thu kịch bản? Nhưng thứ ta tiếp thu rõ ràng là kí ức. Kịch bản đâu?" [Cô nghèo, không có điểm tích lũy, có ký ức là tốt rồi!] Hệ Thống lạnh băng trả lời, nhưng có thể nghe ra được bên trong sự lạnh băng đó là niềm hớn hở cười trên nỗi đau của người nghèo. Khuynh-người-nghèo-Diễm: "..." Mẹ nó! Tân thủ còn không cho kịch bản! Nhắm mắt lại dứt khoát sang thế giới tiếp theo! [Kí chủ đừng quên, không làm nhiệm vụ sẽ hiến dâng linh hồn. Quần chúng có sang có hèn, thân phận này của cô đã là một loại đãi ngộ.] Hệ Thống vừa đấm vừa xoa. Khuynh Diễm ngẫm lại khối gia sản kếch xù của nguyên chủ liền miễn cưỡng chấp nhận, dù sao có tiền cũng dễ trò chuyện, xem tình hình rồi tính tiếp, cô tuyệt đối không bỏ qua cho Hệ Thống thối nát chết tiệt này! Hệ Thống: [...] Kí chủ lại mắng nó... Bỏ đi, chủ nhân nói cứ mặc kệ cô. Khuynh Diễm chậm rãi quan sát gian phòng, cô đang nằm trên một chiếc giường trắng, mặc đồng phục bệnh nhân màu xanh nhạt, bên tay phải gắn ống truyền dịch. Nhìn cách trang trí có thể nhận biết đây là bệnh viện, nhưng phòng ở bệnh viện lại có thể xa hoa đến mức này? Từ chiếc ti vi to trước mặt, đến chiếc tủ gỗ ngăn nắp, cả bộ sô pha mềm mại sang trọng bên kia... Thật là thơm! Thơm mùi tiền! Khắp nơi đều là mùi tiền nha!Ta thật bội phục sự thông minh cơ trí của mình! [...] Thân phận là nó cho cô? Liên quan gì đến sự thông minh cơ trí của cô? — "Tiểu Diễm, con tỉnh rồi!" Một thân ảnh tinh tế xuất hiện trước cửa phòng, nhanh chóng chạy đến nắm lấy bàn tay Khuynh Diễm: "Con đừng động, để mẹ gọi bác sĩ, con chờ mẹ một chút.
---------------------------------------------------chap 2-------------------------------------------------------- Hệ Thống: [...] Kí chủ đe dọa nó? Nữ nhân hung dữ ức hiếp trẻ con! Luồng sáng trắng hiện ra giữa không trung, lao đến quấn chặt đầu ngón tay thiếu nữ, rồi dần lan rộng ra bao bọc cả người cô. Tiếng nổ đùng đoàng vang lên từ to đến nhỏ, cuối cùng được thay bằng giai điệu ngâmnga chú ngữ cổ xưa.Thiếu nữ cảm thấy có một lực lượng mạnh mẽ đang tiến vào bên trong thân thể, siết chặtlinh hồn cô. Đau đớn bật chợt ập đến, nhưng cũng nhanh chóng tan đi. Luồng sáng trắng và chú ngữ đồng thời biến mất, trả về không gian trắng toát như banđầu.[Khế ước linh hồn đã ký, người làm nhiệm vụ xoay chuyển có trách nhiệm ngăn cản thếgiới sụp đổ. Không hợp tác đồng nghĩa hiến dâng linh hồn. Hết!] Hệ Thống lạnh lùngthông báo quy định. Thiếu nữ nhíu mày, chuyện gì đây? Hiến dâng linh hồn? Cô vừa bị cưỡng ép kí khế ước sao? Không trung xuất hiện màn hình trong suốt màu lam, những chữ mờ ảo dần hiện lên rõnét. Người chơi: Khuynh DiễmSố thứ tự: 33 Điểm tích lũy: 0 Vật phẩm: Không Khuynh Diễm nhìn màn hình, khẽ nhếch môi cười: "Tổ chức nhà bọn mi là một đám lừađảo có đúng không? Ta nói..."[Truyền tống!] Chết tiệt! Cái thứ này lại còn cưỡng chế truyền tống! Khuynh Diễm chỉ kịp hiện lên một suy nghĩ, ý thức đã hoàn toàn biến mất. —Khuynh Diễm đau đến hai đầu mày nhíu chặt lại, truyền tống đều đau đầu thế này sao? Đithêm vài thế giới nữa có khi nào đầu cô hỏng luôn không?"Hệ Thống, tổ chức bọn mi có bảo hiểm lao động không? Dù sao tương lai ta cũng lànhân viên chăm chỉ, ít nhất ta cũng phải được nhận..." Khuynh Diễm dừng lại, giơ ngóntay lên đếm: "Tiền ăn, tiền ở, tiền thức, tiền ngủ, tiền sáng, tiền trưa, tiền chiều, tiền tối.""Còn có, tiền thuốc men, tiền bồi dưỡng tinh thần, tiền chữa trị tâm hồn, tiền bức ép khế ước, và các loại tiền nghĩ ra sẽ bổ sung thêm." Hệ Thống: [...] Khuynh Diễm: Mi muốn im lặng giả chết à? Mẹ nó! Bọn mi cưỡng ép lao động vất vả còn không có bảo hiểm!Bóc lột! Đây chính là bóc lột! Ta muốn kiện công ty bọn mi!![Mời kí chủ ngừng than vãn, đã đến thời điểm tiếp nhận kịch bản.] Hệ Thống lạnh băngnói. Kịch bản? Nguyên chủ tên Sở Khuynh Diễm. Tiểu thư duy nhất của tập đoàn Sở thị, gia sản kếch xù, tính cách lạnh lùng kiêu ngạo. Năm nguyên chủ học lớp mười một, cổng trường xảy ra một vụ nổ súng tập kích, giữađám đông hỗn loạn ồn ào, nguyên chủ bị bắn trúng, mất mạng. Hết rồi? Đúng, chính là hết rồi. Khuynh Diễm tỏ vẻ không còn gì để nói, đây không phải là thể loại quần chúng một giây quỳ sao? Chút đất diễn va chạm sóng gió đều không có. Thân phận này cũng thật mẹ nó quá hời hợt rồi!
------------------------------------------------chap 1---------------------------------------------------------------- [Kí chủ, cô còn sống không?] [Ta vận chuyển sai ép chết kí chủ?] [Tiến hành nghi lễ truy điệu vong hồn!] [Kí chủ, hãy an nghỉ...] "Ồn ào quá!" Giọng nói mềm mại lười nhác vang lên, dội vào tường khuếch tán một vòng lại một vòng trong không gian nhỏ hẹp. Thiếu nữ xoa xoa mi tâm, đầu đau như muốn nổ tung, cô nhíu mày, chờ đợi cơn đau tan đi. Hàng mi run run như cánh bướm lay động buổi sớm mai, mí mắt chậm chạp nhấc lên, để lộ đôi con ngươi thủy nhuận thiện lương vô hại. Cô chống tay ngồi dậy, nghiêng ngả dựa vào tường, động tác muôn phần lười nhác mệt mỏi, nhưng không phải loại vô lực yếu ớt, mà là tùy ý đến bất cần. Gác khuỷu tay lên đầu gối, đưa mắt đánh giá xung quanh.Không gian nơi đây không lớn lắm, chỉ khoảng mười mét vuông, chẳng có gì ngoài bốnbức tường trắng, nền nhà và trần nhà cũng một màu trắng toát, trắng đến đau cả mắt! Đây là nơi quái quỷ nào?[Kí chủ, cô còn sống nha!] Âm thanh trẻ con cười khúc khích, réo rắt vang vọng, tràn ngậpcổ quái. Cái thứ này phát ra ở đâu thế, định hù chết tiểu nha đầu thiện lương cô sao?"Mi là ai?" Khóe môi thiếu nữ cong cong, gương mặt đơn thuần vô hại, nhưng con ngươi lại an tĩnhkhông một gợn sóng. Cô vừa cử động ngón tay, tia lửa đỏ quỷ dị lập tức lóe lên dưới đáy mắt. Nhưng khi chậm rãi nhìn kỹ lại chẳng thấy gì, cứ như sự quỷ dị vừa rồi chỉ là ảo giác.[Kí chủ thật hung dữ, là cô chủ động lao vào lòng người ta mà! Chủ nhân ơi, ta không muốn kí chủ này, ta không...] Tiếng trẻ con khóc lóc tu tu xoáy từng vòng, đập vào đầungười nghe như ma âm không ngừng tra tấn."Mi diễn đủ chưa?" Cô cười nhạt ngắt lời nó.[Kí chủ, linh hồn cô hiện đang ở một thế giới thuộc về ba ngàn thế giới, trừ khi cô có lựclượng khống chế thời không, nếu không thì cô sẽ không thể quay trở lại thế giới của mình.] Giọng trẻ con chuyển thành ngữ điệu nghiêm túc lạnh lùng, cứ như đứa trẻ vừakhóc ban nãy không phải là nó. Lực lượng khống chế thời không?[Ta là Hệ Thống giúp cô di chuyển qua các thế giới, từ nay cô sẽ là kí chủ của ta.] Hệ Thống quái quỷ gì chứ?[Ta là Hệ Thống đứng đắn, không phải quái quỷ. Ta sẽ đưa cô vào các thế giới, mỗi thếgiới đều có những nhiệm vụ tương ứng, cô cần hoàn thành nhiệm vụ, thu thập điểm tíchlũy. Sau khi đủ 1.000.000 điểm, cô liền có thể trở về nơi ban đầu của mình.]Hệ Thống phổ biến quy tắc. Thiếu nữ nhướng mày, ngón tay gõ gõ xuống mặt sàn: "Ta không muốn hợp tác thì sao?"[Nếu cô không hợp tác, thì linh hồn cô sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong không gian này. Xinnhấn mạnh, là vĩnh viễn!] Tức là không chỉ một đời người mấy mươi năm, mà linh hồn có thể trường tồn đến tậnhàng ngàn, hàng vạn năm. Sẽ trở thành tù nhân, vĩnh viễn không được giải thoát! Thiếu nữ hơi nheo mắt, dáng vẻ như đang suy nghĩ. Một lúc lâu sau, cô hỏi: "Làm nhiệm vụ là làm những gì?" Hệ Thống chỉ đợi câu hỏi này, vừa nghe liền lập tức trả lời: [Kí chủ có hai lựa chọn. Một,thực hiện nhiệm vụ công lược. Hai, thực hiện nhiệm vụ xoay chuyển.] Lựa chọn?"Nói rõ chút. Thế nào là công lược? Thế nào là xoay chuyển?"[Giải thích không nằm trong chức trách của Hệ Thống.] Không giải thích? Chắc chắn có bẫy! Thiếu nữ nghĩ nghĩ, chậm rãi nhớ lại những thứ mình từng đọc, công lược hình như phải nói chuyện yêu đương. Không chọn, yêu đương rất phiền! Nhưng xoay chuyển là gì? Chắc cũng là bẫy... [Kí chủ còn năm giây để suy nghĩ, không chọn được ta sẽ chọn giúp cô.] Năm giây? Đùa cô chắc?[Ba giây.] Áp lực thời gian dồn đến, không chọn sẽ phải yêu đương!"Xoay chuyển!" Thiếu nữ cắn răng nhả ra từng chữ: "Mi cẩn thận, sớm muộn ta cũng luộc chín mi!" |