phong đo
|
Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu từ 1 đến 4: Trải qua các cuộc chiến tranh chống xâm lược, những cuộc đọ sức với thiên tai khắc nghiệt, nhân dân ta đã có truyền thống đoàn kết, yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Tình làng, nghĩa xóm, thương người như thể thương thân đã trở thành đạo lí của dân tộc. Hiện nay, cuộc sống vật chất ngày càng được cải thiện hơn, người ta dễ có xu hướng lo vun vén cho bản thân và gia đình mình, ít quan tâm đến những vấn đề của xã hội. Trước kia, ông cha ta phê phán thói xấu chỉ biết thu vén cho riêng mình: “Đèn nhà ai nấy rạng”, “Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại”. Cuộc sống quanh ta hiện nay không thiếu những người như thế. Họ sống thờ ơ với mọi việc đang diễn ra, nhà nào đóng cửa biết nhà ấy. Nhà hàng xóm có hoạn nạn, có con cái bị rơi vào các tệ nạn xã hội họ cũng làm ngơ. Trước cảnh khổ đau của những người tàn tật, bất hạnh, họ cũng không mảy may xúc động, … Bệnh vô cảm đã làm cho con người như vô tri, vô giác, không thể hòa nhập với cộng đồng. […] Tình thương là cái quý giá của con người; bệnh vô cảm đã làm mất phẩm chất ấy, không khác gì biến dòng máu hồng trở thành máu trắng. Trái tim mỗi con người cần được thắp sáng ước mơ, khát vọng, ý chí và sự sáng tạo gắn bó với cộng đồng. Điều đó sẽ chống được bệnh vô cảm và làm cho cuộc đời của con người có ý nghĩa. (Theo Diệu Hương, báo Nhân dân Chủ nhật, 17-12-2006) Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên ? Câu 2. Văn bản trên bàn về vấn đề gì? Câu 3. Phần đầu văn bản có nhắc đến truyền thống đoàn kết, yêu thương đùm bọc lẫn nhau của dân tộc ta. Hãy viết ba câu tục ngữ nói về truyền thống tốt đẹp đó ?
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi: Thuốc chữa đau buồn Chuyện kể về một người phụ nữ vừa mất con trai. Trong nỗi đau thương tột cùng, bà tìm đến một nhà hiền triết. “Có lời cầu nguyện nào, câu thần chú nào mà ông biết có thể làm con trai tôi sống lại không?”- lời của người mẹ thật sự tuyệt vọng. Thay vì từ chối hoặc khuyên bà mẹ hãy nguôi ngoai, nhà hiền triết đáp: “Hãy tìm về đây cho ta một hạt giống cây mù tạt từ gia đình nào chưa từng biết đến đau khổ. Nó có thể dùng để xua tan đi nỗi đau của bà”. Người phụ nữ cảm tạ và lập tức lên đường tìm hạt giống cây thần kì. Đầu tiên, bà tìm đến một căn nhà lớn rất sang trọng, gõ cửa và hỏi: “Tôi đang tìm hạt giống cây mù tạt từ ngôi nhà không bao giờ biết đến đau khổ. Có phải nơi này không?” Họ trả lời rằng bà đã nhầm chỗ và kể với bà những chuyện bi thảm đã đến với mình. Nghe chuyện, bà ngồi lại và an ủi họ. Rồi bà lại tiếp tục cuộc tìm kiếm gia đình hạnh phúc nhất. Nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, từ những căn nhà cao sang hay gác xép tồi tàn, bà đều được trả lời bằng những câu chuyện buồn. Bà trở nên quan tâm và muốn giúp đỡ, chia sẻ nỗi bất hạnh của người khác, đến nỗi sau cùng bà đã quên mất câu hỏi về hạt giống cây mù tạt kia. Mà tự bao giờ, hạt giống cây mù tạt thần kì đó cũng đã mang nỗi đau trước kia ra khỏi cuộc đời bà rồi. (Theo songdep.xitrum.net) Câu 1. Văn bản được viết theo phong cách ngôn ngữ nào? Câu 2. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản? Câu 3. Hành trình người mẹ đi tìm hạt giống thần kì có ý nghĩa như thế nào? Câu 4. Theo anh (chị), liều thuốc tốt nhất để chữa đau buồn cho con người là gì? |