_Phong_
|
Anh muốn được về quê Em quen cuộc sống xô bồ Anh đứng ở bờ đê em chê là anh xấu Em chỉ thích quần âu áo sơ mi Còn anh áo phông gucci Thì thôi anh biết mình phải biệt ly Mất em ở trên đường đua Bốc bênh cũng đâu nghĩa gì Vốn dĩ không chung đoàn đua Thì nay ở mai bước đi Đường không em có dài Anh vẫn sẽ tồn tại Chỉ là tiền đổ xăng Chẳng biết xoay cách nào Chắc anh phải cần thời gian Để xoay đánh thêm mấy bàn Lỡ buông mất duyên trời ban Tạch lô giờ đây trái ngang Lại lạc với bia rồi Anh giống như kẻ tồi Muốn mời em ăn tối Mà kiếm đâu ra mồi Lao tâm khổ tứ xăm đủ thứ dân tổ đú Sao xăng đổ đủ khi cửa tử răng sở thú Cao nhân nguyện trao thân hỏi tại sao không khổ chứ Họ rủ XKLĐ anh bảo rằng "tao không bỏ xứ" Nghẹn ngào giây phút để cô bạn hẹn vào Facebook Người đưa cho chìa khóa anh lại để cửa chẹn vào tay đứt Đàn đệm vào ngay lúc mình lỡ lòng quện vào day dứt Cuộc hẹn hò hay nhất có lẽ là khi mà say giấc Lạc & bia cỏ Em bên người ta 3 số lạc đà lia vỏ Dạt nhà ghi sổ từng khi khổ thành ý thơ Khiến anh luôn là lý do mà tiếng nhạc ở kia nhỏ Thức giấc & xuống phố những thói quen về khuya bỏ Quên từng hơi thở Ay grahhh Thách ai đứng khóc khi người ấy giờ lại xa Trách ai từng ngốc bây giờ mấy giờ mà qua Thu tàn đông sang thấy trời lạnh quá Nhận về cú sốc khi mà thấy người kẹp 3 Cùng với cả người ta Huh grahhh Rượu vào lời ra Kiệu & cờ hoa Liệu là đời ta Còn được gặp lại sau những tháng ngày hợp tan Em đi về ở phía ngược chiều Anh về phía đường nhiều giao thông Nơi ấy chỉ toàn là gió với sương Nào ngờ em hết nhớ thương Ba đồng một mớ tiền lương Ai buôn mà bán Hứa cả ngàn lần Cược rồi cũng toang Chút đắng lòng kèm với bia hơi Mà chẳng thấy được trời nơi đâu Cứ ngỡ ôm trọn được thế gian rồi Nào ngờ lại là bốc đầu Bao lần bị chốt vụt vẫn thông Sương về theo gió trời Đúng là đời, vãi cả nồi, sao mà đen thế đây là bài tự viết xin Ngân đừng xoá=)) |