[Câu chuyện hôm nay... tôi gọi cô ấy là Tư Nam]
Hạo Tư Nam- 16 tuổi- là thiên kim của một gia đình giàu có ở vùng phía Bắc thủ đô nước X. Cô bé đi học luôn luôn được bạn bè yêu mến, thầy cô coi trọng. Thành tích lúc nào cũng đứng đầu khối. Về nhà là con ngoan mẫu mực, đối với họ hàng thì là phúc đức mấy đời của dòng họ, đối với người quen thì là quý cô thanh lịch, đối với bạn học thì là bồ tát sống. Có nhan sắc, có tri thức, có gia thế... vậy thì hà cớ gì lại suy sụp như hôm nay? Đều là vì "tình" mà ra.
Tình cảm ấy à, hai cái chữ làm cho con người ta phải nhức đầu vì nó. Rơi vào lưới tình rồi thì khi thoát ra xác xuất không tổn thương là 0,1 % . Vậy đấy, thế nhưng cô công chúa nhỏ của tôi vẫn cứ lao đầu vào nó cơ!
...Biệt thự nhà họ Hạo...
Đồng hồ tháp điểm số 5, tiếng chuông báo thức kiểu hoàng gia vang lên. Trời bên ngoài vẫn còn tối lắm. Giờ là cuối thu rồi, gió cũng thổi về không ít.
Chẳng mấy chốc, cả khu biệt thự sáng loáng đèn. Mọi người lại dậy và bắt tay vào một ngày mới... một ngày có lẽ sẽ thú vị.
Trong căn phòng nọ, chẳng đợi cho tiếng chuông vang lên, Tư Nam đã bước ra khỏi nhà tắm từ lâu. Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi. Nữ sinh thanh mảnh, xinh đẹp diễm lệ đeo balo bước xuống phòng ăn.
Ôi dzào, khỏi nói chứ thở cũng thấy ra mùi tiền. Tới cái đặt cặp sách thôi cũng như một công nương vậy.
-"Con chào bà"- Tư Nam lễ phép cúi chào người bà tôn kính đang ngồi ở vị trí cao nhất.
Bà cũng niềm nở đáp lại. Hai người cùng nhau ăn bữa sáng thịnh soạn.
-"Nam Nam"
-"Dạ?"
-"Bố mẹ con đi từ đêm qua, có dặn là 4 ngày nữa mới về! Bà cũng phải đi ra sân bay bây giờ đây, con lo liệu được không?"- Bà xách túi sang trọng, đeo kính râm đứng ở cửa sảnh hỏi.
-"Bà yên tâm, con sẽ lo chu toàn a~"
Bà gật đầu rồi quay ra lên chiếc xế hộp đắt tiền đời mới.
-"Bà đi vui vẻ nhé!"- Nam Nam đứng ở cổng vẫy tay.
Sao cũng được, đi hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì. Dù sao vẫn là trong căn nhà này, mọi thứ cũng có thay đổi đâu. Vả lại, chuyện xảy ra là bình thường, cách vài ba hôm lại vắng nhà, Tư Nam quen rồi.
Cô thở dài một hơi rồi quay gót vào nhà, chuẩn bị đi học.
Lại nói tới chuyện học hành, hôm nào đi học cũng có tài xế riêng đưa đón. Lịch học thì dày đặc, bố mẹ quản giáo nghiêm ngặt. Hết học tiết văn hóa ở trường đại quốc tế, học thêm rồi lại về đi học ở các lớp như: Quản trị kinh doanh, tiếp quản doanh nghiệp hay các lớp học đàm đạo, học cư xử như một thành viên hoàng gia.
Học xong thì cũng chuyển ngày mới, không có thời gian riêng cho bản thân, ngôn từ thì phải luôn chú ý lời nói sao cho tinh tế nhất (hoặc là cứng nhắc nhất). Luôn phải cười tươi với mọi người, cuộc sống giả tạo.
Bị kèm hãm tới mức không có bạn thân để mà chơi cùng. Vậy thì thử hỏi làm sao để yêu đương mới có thể dẫn tới ngày hôm nay?
#Còn_nữa
#Tư_Nam
#Mojing