Hishyo(acc 2 chủ)
| Nhà của Hishyo 40
Dyo _ | Chat Online Report vi la ng quen em quyet dinh van theo doi m,cai tra t cai nay di::https://decomytree.com/home?hashedId=2faaV_LZjnZ2
•[ Vui lòng không lấy truyện, khi chưa có sự cho phép của tôi ]• Tiếng sấm ngoài trời vang rội ngày một to, mạnh mẽ đầy uy nghiệt như những hồi trống lớn đập tan vào nền trời xám xịt, chi chít là mây. Từng hạt mưa rơi tí tách, ngày một dày đặc. Trong căn phòng chứa đầy cái u uất, tồi tàn. Hacyel, một gã khờ khạo với đôi mắt đầy quầng thâm. Hắn mặc lên mình một bộ quần áo xộc xệch, cũ nát. Môi hắn khô ráp lại, nứt nẻ bọng thành từng mảnh. Đầu tóc lôi thôi, luộm thuộm. Trên cánh tay mang đầy chi chít những vết sẹo. Hẳn chăng hắn đã tự làm tổn thương mình trong một thời gian dài. Lặng lẽ đọc lại từng dòng tin nhắn với biết bao cảnh tượng, mọi thứ ùa về, lòng suy nghĩ ngập ngừng miên man. Từng người một, họ lần lượt bỏ hắn lại, có lẽ chẳng ai cần hắn nữa, hắn cô độc, lẻ loi một mình không có ai bên cạnh. Chỉ vì cái tính nóng nảy, bảo thủ, không lắng nghe ai, mà bây giờ mọi thứ lại quay lưng, bỏ mặc hắn. Không nhận lại một sự hồi biện, tha thứ. Nhìn những gì hắn mang trong mình hiện tại xem? Một con người gầy nhom nhem, bẩn thỉu, trông thật thê thảm. Căn bệnh quái gở, trầm trọng lại tái phát. Quỵ ngã xuống sàn lạnh, mà ho liên tục ra những vệt máu đậm. Được một lúc, hắn lấy lại tinh thần, bình tĩnh với tay lấy một lọ thuốc trên đầu giường mà uống. Dẫu biết rằng điều đó chắc chắn sẽ xảy ra, mà sao vẫn đau đớn đến vậy? Thế gian này vẫn còn nhiều thứ tuyệt diệu và hoàn mĩ lắm cơ mà. Hắn đã chẳng thế giữ được bất cứ một ai bên cạnh mình... Lụi tàn, cạn kiệt, hắn mất hết đi mọi thứ mà rơi vào suy sụp. Đôi mắt đỏ hoe, ánh lên, chứa chát mang bao đau thương, nhớ lại cuộc sống ngày trước của mình cảm nhận được nhiều niềm vui và hạnh phúc. Cuộc đời hắn chẳng thể cứu rỗi rồi, cũng chẳng thế níu kéo được một ai cả, nhốt mình trong căn phòng với bao thứ đồ lộn xộn, bị phá nát, thẫn thờ nhìn bản thân mình thảm hại, hoang tàn trong chiếc gương. Rơi vào vực đáy sâu thẳm không lối thoát. Nơi đến cả tình người cũng không còn. Tất cả những gì lúc này toát lên trước mặt hắn, trông thật nhễnh nhụa. Hết ngày này, ngày khác dần trôi qua. Bệnh tình của hắn ngày một trở nặng hơn. Cuối cùng, cho tới cái ngày định mệnh cũng đã đến. Khi Hacyel chẳng còn minh mẫn, chẳng còn tỉnh táo gì cả. Hắn ước rằng, những cơn gió ngoài kia có thể mang hắn đi rồi hòa tan vào không khí lạnh thấu xương mà biến mất khỏi nhân gian này. Thế giới này với hắn như một hố đen bị che đậy, tối mịt lại, mất đi ánh sáng, mất đi hi vọng. Cầm một sợi dây thừng trên tay, ngập ngừng một hồi. Hắn buộc nó vào một thanh sà ngang cao, kết lại thành một lỗ tròn, tay nắm chặt.
Hóa ra,kẻ đáng thương nhất là kẻ không thể nói ra lỗi khổ tâm của bản thân,im lặng rồi bình thản tới mức đau lòng.Mình chấp nhận sự thật là mình không tốt,nhưng tại thời điểm đó mình cũng đã yêu hết lòng rồi.Chẳng ai để ý tới những giọt nước mắt của mình,chẳng ai để ý tới nỗi buồn của mình,chẳng ai để ý những nỗi buồn của mình nhưng tất cả đều để ý đến lỗi lầm của mình.Có những ngày thân xác mệt rã rời,nhìn cuộc đời chỉ muốn thả buông lơi.Mình cũng có chút chạnh lòng về lời nói của họ.Thật ra bản thân mình chưa bao giờ dám chắc là mình có đang đi đúng hướng hay không,Bởi vì đã trải qua quá khứ tồi tệ nên chẳng mong ước điều gì lớn lao.Đừng ảo tưởng vị trí của mình với người khác.Đôi khi ta nghe đi nghe lại một bài hát,không phải vì nó quá hay mà vì ở trong đó ta nghe thấy chính câu chuyện của mình.Có những thứ làm mình đau xé lòng nhưng mình vẫn chấp nhận vì đơn giản là mình không thể làm gì hơn cả.Hóa ra một người có thể bình thản tới mức vậy,không gào khóc,không tức giận,không trách móc,chỉ biết yên lặng nhìn thôi.Cái mất đáng tiếc là thời gian,cái mất đáng buồn là cơ hội,cái mất đáng sợ nhất là lòng tin,cái mất không bao giờ lấy lại được đó là tình cảm.Thế giời này toàn những lời nói dối ngọt ngào,lòng người ta là biển cả,mình là cá không thể bơi hết đại dương.Họ vô cùng tốt,mình biết điều đó,cũng rất cảm ơn và trân trọng cảm xúc đó chỉ là mình không tốt.Dần dần mình lại thích sự cô đơn,không muốn làm phiền ai mà cũng chẳng muốn ai quan tâm đến mình.Cả đời này dài lắm,mình không dám mơ ước có tình yêu đẹp như bao cô gái khác,mình chỉ mong có một bàn tay đủ rộng để bao dung và che chở cho mình nốt phần đời còn lại và đối xử với mình một cách tốt nhất có thể.Lòng người như biển cả,chỉ nhìn nước là chưa đủ.Tự nhiên thấy tủi thân quá,như kiểu không ai cần mình.Mình thức cả đêm để suy nghĩ về câu nói của ai đó đã vô tình làm tổn thương mình.Mình cứ ngỡ mình mở lòng là sẽ thêm một lần được hạnh phúc nhưng hạnh phúc đâu không thấy mà chỉ toàn là nỗi đau.Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng,muốn thấy cầu vồng thì phải chấp nhận những cơn mưa.Đừng thấy mình hiểu chuyện rồi thờ ơ không trân trọng mình,đừng thấy mình dễ dàng tha thứ mà hết lần này đến lần khác phạm sai lầm,đừng biến lời xin lỗi đối với mình là lời nói suông,nên biết rằng không ai ở lại bên người không vì mình đâu.Không đâu,mình không khóc vì ai cả,mình không khóc vì không làm được bài,mình tự ti về điều đó lắm,nhìn bạn bè ai cũng tiến bộ mà mình luôn giậm chân tại chỗ,luôn trong tình trạng lỗ lực ảo.Vạn người không bằng một người.Chưa bắt đầu đã phải kết thúc.Thật buồn cười,kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác.Dù có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa,khi nhìn thấy người mình thương nhất rời bỏ mình mà đi thì cũng phải sụp đổ mà thôi.Đừng dạy bạn trai cách làm bạn trai,đừng bắt cậu ấy phải unfr hay block bất kì một cô gái nào,đừng bắt cậu ấy phải đăng mình lên mạng xã hội,đừng đòi hỏi được quan tâm,cũng đừng năn nỉ để được dỗ dàng,nếu yêu và tôn trọng thì cậu ấy sẽ tự làm những điều đấy.Mình cười rất nhiều nhưng chưa bao giờ nhận được hạnh phúc trọn vẹn,mình nói rất nhiều nhưng chưa bao giờ nói về trái tim của mình.Gặp được người thích mình không khó,gặp được người lúc nào cũng sợ mình buồn mới khó.Không ai chịu được tình yêu của mình đâu.Gần hay xa không quan trọng,quan trọng là chắc chắn,bao lâu cũng chờ được.Không có đường tắt trong việc lãng quên đi một ai đó,mình phải học cách chịu đựng nỗi nhớ ấy mỗi ngày,cho đến khi mình không còn nhớ nữa.Khi mình bắt đầu chấp nhận sự thật rằng tình bạn của mình với họ đang dần thay đổi.Đừng vì một khoảnh khắc rung động nhất thời mà mọi lời hứa hẹn bỗng dưng tan biến.Nhìn thấy họ không còn đối sử dịu dàng với mình như lúc đầu,dễ dàng cáu gắt,luôn chọn cách làm rõ đúng sai,buông những lời tổn thương khi cả hai xảy ra mâu thuẫn,bỏ mặc một mình,mình nhớ ngày đầu tiên họ bước đến,sự tử tế của họ làm mình rung động.Nhiều nỗi buồn quá,mình cất vào đâu cũng thấy đau. ... Thầy giáo nói : Mai sau người mà các em yêu chẳng phải là người yêu các em nhất Tôi cười to lên : Không có chuyện đó đâu thầy ạ ! Thầy chỉ cười mà không nói gì Bây giờ tôi dần thấm câu mà thầy nói !
1 . https://lazi.vn/user/thi-ngoc-anh.bui1 ( đã off ) 2 . https://lazi.vn/user/toyeucauvchhh ( dethuongvkl ) 3 . https://lazi.vn/user/o.lac ( trc có nhắn tin tại ẻm cute mà giờ k nhắn nx ) 4 . https://lazi.vn/user/an.hoang606 5 . https://lazi.vn/user/ha-my.luu-ha-my ( em yêu ) 6 . https://lazi.vn/user/pebaoboi ( giàu mà keo,t xin xu chục lần mà cx đéo cho :) ) 7 . https://lazi.vn/user/tu.tuthitu ( t thấy ẻm cute mà k hiểu vì sao bị nhiều người chửi ẻm ghê ) 8 . https://lazi.vn/user/yewhoangminh.hm 9 . https://lazi.vn/user/son.le477 ( bạn yêu ) 10 . https://lazi.vn/user/linh.ngoc1828 ( chồng ) 11 . https://lazi.vn/user/linh-chi.nguyen84 ( đệ cutee ) 12 . https://lazi.vn/user/ttrangyeucauvl ( vợ yêu có set hẹn hò trên face ) 13 . https://lazi.vn/user/ngoc.bao3240 14 . https://lazi.vn/user/_congchua_cuaanhdayy_ 15 . https://lazi.vn/user/ngoc.nguyen5253 16 . https://lazi.vn/user/thu.mai85 ( đã off :< ) 17 . https://lazi.vn/user/oo.meo1 ( chồnggg ) 18 . https://lazi.vn/user/kianz.depzaii ( đéo đẹp zai = t ) 19 . https://lazi.vn/user/anh.nguyen4058 ( ghệ yêu dấu ) 20 . https://lazi.vn/user/han.snow ( trai đẹp k7 ) Xem thêm 10 bình luận tiếp theo Xem thêm 10 bình luận tiếp theo
mình con trẻ cái gì vui vẻ thì mình ưu tiên #xoa cmt #Hishyoxamlon Xem thêm 10 bình luận tiếp theo |