
Dm, t không hiểu sao có những đứa rảnh rỗi đến mức phải dùng tin nhắn ẩn danh để chửi người khác. Chửi mà đéo dám xưng tên, đéo dám ra mặt, vậy chửi để làm chó gì? M nghĩ t sẽ tức? Sẽ buồn? Sai rồi! T chỉ thấy mắc cười, vì chưa bao giờ t thấy ai vừa hèn vừa thảm như m.
Người ta có gan làm có gan chịu, có gì không thích thì nói thẳng, nhắn tin mà nói chuyện như người có não. Còn đằng này, m chỉ dám trốn trong bóng tối, gõ từng chữ bằng cái tay run run vì sợ bị phát hiện. T mà như m chắc t tự thấy nhục mà im luôn cho rồi.
Chửi t? Ừ thì cứ chửi đi, nhưng ít nhất cũng để t biết m là ai. Còn kiểu nấp lùm sủa lén thì xin lỗi, t không quan tâm. Vì với t, những đứa không có đủ dũng khí để đứng trước mặt t mà nói chuyện thì không đáng để t phí thời gian. T sống thật, t nói thật, t làm gì t nhận, chứ không như mấy đứa vừa hèn vừa rảnh, sống chỉ biết ganh ghét rồi đi núp lùm gõ phím.
Nói thẳng cho mà biết, m có chửi cỡ nào cũng không ảnh hưởng gì đến t đâu. Vì những lời từ mấy đứa không có tên tuổi với t chỉ là rác rưởi, t lướt qua như gió thổi. Còn mày, tiếp tục sống cuộc đời nhỏ nhen của m đi, tiếp tục núp trong góc mà ganh tị với t đi. T thấy tội m hơn là giận đấy!