Hồng Vân(durian)
|
tháng cuối năm nên mình lưu lại đây bài hát đầu năm mình ghi âm :3 happy happy
note những ngày đầu hạ Bước sang mùa hạ đầy nắng và mưa rồi. " Một năm học nữa cũng sắp kết thúc rồi, lại thêm một tuổi nữa, mong chờ điều gì ở tuổi mới không ? Có chứ." Người mình thích ấy à, không còn là động lực mỗi ngày để mình đến trường nữa. Bây giờ mình đi học là vì mình thôi, dạo này chăm học như thế một phần có lẽ mình nhận thức được mình rồi. Gọi là nhận thức vậy thôi, mình cảm thấy việc đó chính là nhận ra kết quả của những nỗ lực mình thực hiện, giống như kì I thi xếp hạng mình chỉ đứng thứ 14, với một đứa chưa bao giờ "hạ cánh' ngoài top 5 như mình thì thật sự - phải, thật sự là một đả kích đấy. Hôm báo điểm về, mình không thể khóc trên lớp vì mình biết khóc chỉ để cảm thấy nhục nhã hơn cho con bé mang danh trường chuyên thôi. Nhưng, về đến nhà, khi mẹ hỏi điểm của mình, ồ, thật sự, mình không kiềm nổi nữa vì mình cảm thấy rất hối hận vì đã làm mẹ buồn. Nói thật, mẹ kì vọng ở mình rất nhiều, không chỉ với tư cách là con gái lớn mà giống như mình là phiên bản hoàn hảo mà mẹ mong muốn ở mình vậy. Sau lần đó, mình đã nỗ lực hơn một chút, điểm số gỡ gạc đôi chút và tổng kết hạng hai. Kết quả thế nào ? Cảm thấy tốt hơn phải không ? Nhưng mình thì không. Lòng tham con người là vô đáy, đã leo lên hạng thì chẳng đời nào leo xuống cả mà chỉ có bước thêm một chút để chạm tới đỉnh thôi. Mình lại một lần nữa học hành, điểm xếp hạng kì II mình hạng nhất. Tốt không ? Mình vẫn chưa hài lòng vì hạng nhất khối cách mình nửa điểm nữa và thậm chí mình kém cả hạng hai của khối nữa. Rất đố kị và khó chịu. Thật. Vậy đấy, tại sao không nỗ lực nhỉ? Thay vì than vãn điểm số và nhảm nhí trên mạng thì bạn có dư thừa thời gian để khiến bạn thay đổi, trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân. Và, hãy quên đi. Quên đi người mà bạn thích khiến bạn quay cuồng và quên đi chính bạn là ai, sống làm gì. Thật là vô ích, mình thấy vậy. Mình cũng đã như vậy, thật mơ màng trong màu hồng của teenfic mà chẳng làm gì. Biết chứ, tình cảm của con người mà, quên sao được, nhưng mà tại sao không thử giỏi hơn để xuất hiện trước mắt người đó với một "bạn" thật tuyệt vời nhỉ. Mình đang cố gắng. 27042021 #shanny
"Từ bé tới giờ chị luôn cảm thấy mình là một cây xương rồng. Gai góc và khó chạm, luôn có một bức tường ngăn cách giữa chị và thế giới, với những người xung quanh. Nhưng càng lớn chị càng thấy là dù cho có gai góc cỡ nào thì vẫn không tránh được tổn thương, dần dần những cái gai đó bớt hẳn đi, không phải vì chị không tự bảo vệ bản thân nữa mà là bắt đầu đón nhận những điều đó. Không phải cứ thu mình vào vỏ ốc là có thể bảo vệ mình khỏi những tổn thương, sóng gió..... Phải đi qua nỗi đâu thì mới có thể mạnh mẽ... Những cái gai hay mặt nạ bây giờ bất kì ai cũng có, đó chỉ là sự minh chứng cho yếu đuối mong manh thôi. Phải đón đầu những bất trắc để mạnh mẽ hơn. Chị bây giờ có thể vẫn là xương rồng, vẫn gai góc khó chạm, dù lắm người cho rằng chị rất khờ và đơn giản, yếu đuối, đại loại thế. Nhưng đó là vì chị không muốn cho người ngoài thấy được hay chạm được tới những mặt tối của chị. Xương rồng là loài thực vật mạnh mẽ, dù có ở trong hoàn cảnh nào, khắc nghiệt đến mấy, nó vẫn sống được, chưa kể là có thể sống rất tốt. Chị rất muốn bản thân chị như thế. Đúng là chúng ta phải tự vượt qua mọi chuyện, chỉ khác ở chỗ, em có muốn tự thân vượt qua hay là luôn thích có ai đó cùng vượt qua với mình. Nếu là vế sau, em đừng ráng gắng gượng làm gì, càng cố tỏ ra mạnh mẽ thì sẽ càng yếu đuối hơn thôi. Hãy cho họ thấy em cần sự giúp đỡ, hãy cùng nhau đi qua khó khăn này, hãy kéo tôi lên với, tôi cần bạn, những câu nói như thế - em cứ mạnh dạn nói ra , sẽ có người sẵn sàng đến bên em và cùng nhau vượt qua mọi chuyện chung với em. Đừng tự làm khó bản thân, đừng đánh mất niềm tin. Chuyện gì rồi cũng sẽ qua, lần tới gặp lại nhau, chị tin là sẽ nhìn thấy ở em một sự mạnh mẽ rất thuần khiết tỏa ra từ em, vậy nên cố gắng lên nhé - cô gái." Trích " Từ một phía cũng là tình yêu " của HANFU I'm catus. :) |