Dưới cội mùa xuân (Nguyễn phong việt)

161 lượt xem

Một nơi dưới cội, quê nhà
Tuổi thơ con lớn mỗi mùa gió sương
Mẹ quét thềm lá mùa xuân
Có nhiều sợi tóc bạc hơn trên đầu

Lúc nào vội ngoảnh về sau
Cuối năm cánh én liệng chao đầy đồng
Đã qua cái rét mùa đông
Thư quê gởi, chấm xuống dòng, nhớ xưa...

Thương ngày mẹ dắt lên chùa
Nhang trầm thơm thoảng, lá bùa mẹ đeo...
Với không tới chùm sung treo
Lộc xuân tuổi mẹ gieo neo, gập ghềnh

Thời gian dẫu cứ như tên
Con khôn lớn, và mẹ quên điều này
Đêm giao thừa lại chắp tay
Nguyện cầu may mắn như ngày tuổi thơ.

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×