Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm (Nguyễn phong việt)
Khánh Việt | Chat Online | |
30/07/2019 14:36:03 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
75 lượt xem
- * Những con đường (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Nhìn qua những ô cửa (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Trên những ngón tay này (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Chỉ sợ những gì thuộc về nước mắt (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm
người cứ tự hỏi sao bóng tối phải im lìm
Lẽ ra đặt cạnh nhau nỗi cô đơn có thể nhìn thấy được những nỗi niềm
mà không cần đến con người lên tiếng
nhưng bao nhiêu lâu rồi chỉ có âm thanh của trái tim cuộn mình đưa tiễn
từng ngày trôi…
Chỉ hai bàn tay làm sao nói hết khốn khó trước nụ cười
đã buông ra sau nhiều lần nắm chặt
người vô tâm với người là điều bình thường trong giới hạn
người nhẫn tâm với người như một cơn mưa trên sa mạc
đến hay không đến cũng vậy thôi!
Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm vẫn chỉ là một bầu trời
dẫu may mắn ngủ vùi hay thức trắng
biết được mình đau như thế nào khi phải dùng nước mắt nhỏ lên trên một ngọn nến chờ tắt
mà ngoài kia toàn là ánh sáng
của bình minh…
Nỗi cô đơn này được giữ lại bằng tất cả những cay đắng chân thành
không ai ép buộc ai sống một cuộc đời lầm lũi
nên cứ thản nhiên nếu quanh mình vẫn là bóng tối
có những yêu thương sinh ra chỉ để làm thành một câu hỏi
đến cuối đời?
Mất bao nhiêu kiếp để một ai đó có thể trở thành người
rồi bao nhiêu kiếp nữa cho lẻ loi thành trọn vẹn
đi một mình trong bình yên hay đi một mình trong nghĩ suy dằn vặt
khi bóng tối phủ đầy nơi ánh mắt
đã chẳng còn thiết tha…
Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm
người có còn là một vì sao trong thiên hà?
người cứ tự hỏi sao bóng tối phải im lìm
Lẽ ra đặt cạnh nhau nỗi cô đơn có thể nhìn thấy được những nỗi niềm
mà không cần đến con người lên tiếng
nhưng bao nhiêu lâu rồi chỉ có âm thanh của trái tim cuộn mình đưa tiễn
từng ngày trôi…
Chỉ hai bàn tay làm sao nói hết khốn khó trước nụ cười
đã buông ra sau nhiều lần nắm chặt
người vô tâm với người là điều bình thường trong giới hạn
người nhẫn tâm với người như một cơn mưa trên sa mạc
đến hay không đến cũng vậy thôi!
Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm vẫn chỉ là một bầu trời
dẫu may mắn ngủ vùi hay thức trắng
biết được mình đau như thế nào khi phải dùng nước mắt nhỏ lên trên một ngọn nến chờ tắt
mà ngoài kia toàn là ánh sáng
của bình minh…
Nỗi cô đơn này được giữ lại bằng tất cả những cay đắng chân thành
không ai ép buộc ai sống một cuộc đời lầm lũi
nên cứ thản nhiên nếu quanh mình vẫn là bóng tối
có những yêu thương sinh ra chỉ để làm thành một câu hỏi
đến cuối đời?
Mất bao nhiêu kiếp để một ai đó có thể trở thành người
rồi bao nhiêu kiếp nữa cho lẻ loi thành trọn vẹn
đi một mình trong bình yên hay đi một mình trong nghĩ suy dằn vặt
khi bóng tối phủ đầy nơi ánh mắt
đã chẳng còn thiết tha…
Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm
người có còn là một vì sao trong thiên hà?
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm (Nguyễn phong việt),Mỗi đêm trong nhiều ngàn đêm,Nguyễn phong việt
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!