Vào buổi sáng chúng ta rời đi (Nguyễn phong việt)
Đặng Khánh Việt | Chat Online | |
31/07/2019 11:27:03 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
78 lượt xem
- * Mùa đông này chúng ta sẽ đi đâu đây (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Đừng chờ nữa (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Thôi cứ gom hết những mệt mỏi để trở về (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Rồi cũng sẽ qua (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
Vào buổi sáng chúng ta rời đi
đã không kịp nói với nhau câu gì…
Mình len lén khép cửa vì sợ quãng đời kia sẽ giật mình thầm thì
sẽ là những câu hỏi thắt gan tím mật
bàn chân bỏ chạy khỏi một thứ mình từng không muốn mất
là bàn tay mình hèn nhát
chẳng muốn giữ một ai kia…
Vào buổi sáng mình rời đi
trời đã đổ mưa…
Nên không biết trong gối chăn có một người nằm khóc
có một người muốn ngồi dậy để hỏi vì sao không cho chúng ta hy vọng
có một người đã cầu xin tim mình thôi đừng đập
có một người biết rằng lòng oán hận
mãi mãi với người kia…
Vào buổi sáng người rời đi
đời trống vắng hơn bao giờ…
Không thể hẹn với ai để nói về điều mình đang nghĩ
khép cửa lại sau lưng nhưng phía trước con đường dài đã thay đổi
người từ vùng sáng bước vào vùng bóng tối
đâu chỉ đơn giản là cảm giác đau nhói
của con người…
Vào buổi sáng chúng ta rời đi
đã quên mất cách mỉm cười…
Hoá ra bản năng cũng có thể có một ngày vô cảm
ở trên vai mình ngày hôm qua là trời xanh thì hôm nay đã là mây xám
chúng ta cứ ước gì sống cho mình nhưng thật ra chưa bao giờ can đảm
thì sao cuộc đời dám
để chúng ta tự do…
Vào buổi sáng chúng ta rời đi
ở một nơi nào đó người với người vẫn hẹn hò…
đã không kịp nói với nhau câu gì…
Mình len lén khép cửa vì sợ quãng đời kia sẽ giật mình thầm thì
sẽ là những câu hỏi thắt gan tím mật
bàn chân bỏ chạy khỏi một thứ mình từng không muốn mất
là bàn tay mình hèn nhát
chẳng muốn giữ một ai kia…
Vào buổi sáng mình rời đi
trời đã đổ mưa…
Nên không biết trong gối chăn có một người nằm khóc
có một người muốn ngồi dậy để hỏi vì sao không cho chúng ta hy vọng
có một người đã cầu xin tim mình thôi đừng đập
có một người biết rằng lòng oán hận
mãi mãi với người kia…
Vào buổi sáng người rời đi
đời trống vắng hơn bao giờ…
Không thể hẹn với ai để nói về điều mình đang nghĩ
khép cửa lại sau lưng nhưng phía trước con đường dài đã thay đổi
người từ vùng sáng bước vào vùng bóng tối
đâu chỉ đơn giản là cảm giác đau nhói
của con người…
Vào buổi sáng chúng ta rời đi
đã quên mất cách mỉm cười…
Hoá ra bản năng cũng có thể có một ngày vô cảm
ở trên vai mình ngày hôm qua là trời xanh thì hôm nay đã là mây xám
chúng ta cứ ước gì sống cho mình nhưng thật ra chưa bao giờ can đảm
thì sao cuộc đời dám
để chúng ta tự do…
Vào buổi sáng chúng ta rời đi
ở một nơi nào đó người với người vẫn hẹn hò…
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Vào buổi sáng chúng ta rời đi (Nguyễn phong việt),Vào buổi sáng chúng ta rời đi,Nguyễn phong việt
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!