Nhiều lúc nằm im lắng nghe mình thở dài (Nguyễn phong việt)

137 lượt xem

Nhiều lúc nằm im lắng nghe mình thở dài
vào những buổi sớm mai…

Thấy cuộc đời cho mình quá nhiều thứ nhưng sao lòng chẳng thể vui
như một giấc mơ luôn dừng ngang khi một người vừa quay mặt lại
không phải là hoang mang mà khi mình ngồi trong căn phòng trống trải
bóng loang dài về đâu đấy
chợt nghĩ tim khốn cùng…

Yêu thương một con người với mơ ước được đi chung
lúc ngồi xuống, khi đứng lên đều có bàn tay đưa ra vịn
khoảnh khắc buồn đau chỉ như một giọt mưa rơi xuống
đất trời rộng sẽ không bao giờ hết
nơi mình sống cạnh nhau…

Nhưng những con đường dở dang đã không thể bước lại từ đầu
mình cứ loay hoay giữa bình minh và đêm tối
hỏi mình có sợ không thì sợ chứ khi đang yên vui bỗng lạc lối
bao nhiêu lời hỏi han giờ lặng im như dấu hỏi
được đặt xuống giữa muôn trùng?

Nếu có thể đánh đổi được hết những gì mình đang có để lấy lòng bao dung
tha thứ cho những vết thương từng ngày đau nhức
rồi một mai kia đưa tay chạm lên ngực
không còn gì nữa ngoài những khoảng trống
xếp thành hình trái tim…

Nhiều lúc trong cuộc đời mình chỉ biết nằm im…

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×