CHUYỆN TÌNH TRĂNG VÀ BIỂN (Hòa Phan)

155 lượt xem
 
Biển đã biết yêu trăng từ dạo ấy
Khi đò chiều lạc khát giữa dòng trôi
Gió chênh vênh, mây lững thững bồi hồi
Yêu mở lối gọi hồn thơ trẻ lại.

Góp cỏ hoa xây lâu đài tình ái
Nối cầu vồng qua núi cách sông ngăn
Đêm lầu hồng nhìn ngắm vệt sao băng
Tay nhè nhẹ nhón lên chùm thơ mỏng.

Biển đâu biết ghềnh sâu từng đợt sóng
Vẫn thời gian xô mãi đến bây giờ
Dẫu trăng về tắm biển những chiều thơ
Quên có lúc đã rơi bên triền sông vắng.

Biển và trăng một đời sâu nặng
Để tương tư hoá khúc nhạc tình,
Mãi mê lòng, mê mãi những chiều xinh
Mùa hạnh phúc dẫn trăng về chung lối.

Muộn một đời yêu, nên tình rất vội
Vẫn hằng đêm níu lấy những lời ca
Miền nhớ thương bàng bạc rộng bao la.
Bình minh đến trăng lại về nơi xa ấy.

Biển còn lại những vần thơ hờn lẩy,
Dập dềnh trôi theo sóng cả cuộc đời.
 
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo