BIỂN, BẾN VÀ THUYỀN (Nguyễn Phú Bình)

143 lượt xem
 
Biển trống vắng nào có thấy ai đâu
Chỉ xa xăm sóng bạc đầu thương nhớ
Bờ biết sao chỉ nằm dài than thở
Chờ triều lên sóng chở vợi nỗi sầu

Người bảo rằng nhớ biển lắm nào đâu
Chiều dần buông bến cầu mong thuyền lại
Mà màn đêm buông trôi người đi mãi
Để bờ thương lại cô lẻ một mình

Sáng trở dậy người hớn hở bình minh
Còn chơ vơ một mình ta bãi cát
Gió vi vu bên lều kia vắng ngắt
Muốn đêm về bát ngát thả hồn trôi

Em nói rằng quay về biển với tôi
Ôm lấy biển bồi hồi bao lưu luyến
Đắm hồn say môi thơm hương gắn quyện
Chờ đợi mãi cho đến tận bao giờ?
 
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×