ĐỨNG TRƯỚC BIỂN (Dạ Thế Nhân)

95 lượt xem

Đứng trước biển, ta thấy mình bé mọn
Ôi bao la trời nước quá mênh mang
Ta ước mình giống như loài cá nhỏ
Vẫy vùng trong làn nước mát đại ngàn

Đứng trước biển ta thấy mình như cát
Hạt cát vàng nhỏ bé chẳng ra chi
Ta nằm đợi con sóng cuồn cuộn đẩy
Để một ngày ta đứng dậy…bước đi

Đứng trước biển ta thấy mình trơ trọi
Mãnh hình hài nhìn lại có ra chi
Mới thấy đó, rồi bất ngờ mất đó
Cỏi trần kia , ôi ta được những gì

Đứng trước biển ta thấy mình cô độc
Cõi thiên thu xin hãy đón ta vào
Ta ước được là một tia nước nhỏ
Để hòa cùng rộng lớn đại dương kia

Đứng trước biển ta thấy mình vô nghĩa
Cuộc trần ai..tan vỡ..vỡ tan rồi
Ta chợt thấy mộng đời là hư ảo
Cuộc trăm năm, như chiếc áo bạc màu

Đứng trước biển ta thấy hồn ngơ ngác
Mong một lần vượt thoát chốn u mê.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×