CÀ PHÊ CHIỀU THỨ 7 (Dũng Bùi Trần)

96 lượt xem
 
Lấm bụi đường trên những nẻo không em
Bước khập khễnh mà bóng hình xa vắng
Chợt bàn chân vô tình khuyên đứng lặng
Người xa rồi chỉ còn thoáng miên man

Tưởng bình yên trong bão tố trần gian
Nên vừa gặp đã đem tình trao vội
Đâu hiểu rằng đời nhuốm màu gian dối
Biến yêu thương nhẹ tựa sợi tơ mành.

Ta ngỡ rằng khoảng trời ấy màu xanh
Xanh mây nắng,thảo nguyên đồng xanh gió
Xanh dòng sông uốn quanh triền đê cỏ
Đượm câu hò ơ..!! xanh ngát lũy tre.

Em nói rằng: Yêu chẳng phải hẹn thề
Bên nhau rồi sẽ chẳng cần ai nữa
Nào ngờ đâu trái tim nhiều ngăn chứa
Bóng hình tôi không chỗ chứa trong em

Lúc mới quen,người trao phút êm đềm
Lời dịu dàng như mây chiều dịu mát
Để một ngày tôi biết đời nắng nhạt
Bởi nụ hôn luôn khao khát : Dối lừa.

Người theo người,thu vẫn nắng như xưa
Chỉ lòng ta thêm nỗi buồn man mác
Vẫn hiểu duyên gửi nhầm nên lưu lạc
Tóc phai màu, ánh mắt khuất yêu thương.

Ta ngồi đây - Cà phê đắng - Không đường.
 
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×