Tự tình (Nguyễn Thành Trương)

92 lượt xem
Có một thời ta mất trí nhớ,
Người ta thương, ta cũng đành bơ.
Có một thời ta lạc cõi mơ.
Người ta thương, ta cũng thờ ơ không thèm đếm xỉu.
Rồi đến khi ta bừng thức tỉnh,
Người ta thương, người bỏ lại mình ta.
Rồi đến khi ta chợt thức giấc,
Người ta thương, bỏ ta trong tiếng nấc mà rời đi...
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×