TÔI LÀ NGƯỜI MẸ KHÔNG BAO GIỜ NGẠI THỂ HIỆN TÌNH YÊU (Nguyễn Thành Trương)
Nguyễn Thành Trương | Chat Online | |
06/08/2019 22:37:33 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
158 lượt xem
- * SEN HỒ (Lãng Du Khách) (Văn học trong nước)
- * NGỠ NGÀNG (Hoa Chu Văn) (Văn học trong nước)
- * Có Một Ngày (Nguyễn Khoa Điềm) (Văn học trong nước)
- * Lời Chào (Nguyễn Khoa Điềm) (Văn học trong nước)
Có thể nói, tôi là một người rất tình cảm - đặc biệt là với hai con trai. Tôi yêu chúng như chính máu thịt của mình và chưa bao giờ ngại thể hiện điều đó.
Người ta thường nói, con gái sẽ tình cảm hơn con trai. Con trai thường không tâm lý và gần gũi với mẹ. Nhưng tôi thì nghĩ khác. Trai hay gái cũng đều có thể yêu thương hay xa cách cha mẹ. Yêu thương hay xa cách có lẽ phụ thuộc vào cách thể hiện trong cuộc sống hàng ngày với con.
Con trai lớn năm nay học lớp 10, con trai thứ năm nay học lớp 8 nhưng hàng ngày chúng vẫn tranh nhau ôm mẹ từ đằng sau và thơm chụt vào má bà mẹ già...
Có thể vì mẹ luôn trò chuyện cởi mở với chúng nên cho dù có chuyện gì chũng cũng dễ dàng chia sẻ với mẹ: Chuyện ở lớp có bạn gửi thư bày tỏ tình cảm cho con có kèm theo cảm nghĩ của cu cậu; Chuyện bạn thân hiểu lầm; Chuyện con làm bài bị điểm kém vì nhầm ở phép tính đầu tiên; Chuyện ở lớp, con bị ghi vào sổ đầu bài vì lỡ hỏi bài Toán trong giờ học Ngữ Văn...
Mỗi khi con chia sẻ những chuyện khiến con vui, hạnh phúc hay buồn, thất vọng - mẹ chưa bao giờ quay sang trách móc hay chế giễu. Bởi mẹ biết rằng, trách móc sẽ không giải quyết được vấn đề - mà từ lần sau, con sẽ không bao giờ chuyện với mẹ nữa. Thay vào đó, tôi luôn chia sẻ cảm nghĩ và những cách giải quyết vấn đề. Có những lúc con nói: "Ôi! Giải pháp của mẹ chẳng khả thi gì cả!" :) "Thì rõ ràng, mẹ của hai cậu đâu phải chuyên gia tâm lý - chuyên giải quyết vấn đề tuổi teen?" - tôi vui vẻ trả lời.
Mẹ thì chúng tíu tít thế thôi, nhưng bố thì khác. Chúng yêu bố nhưng ít khi tâm sự, chuyện trò với bố. Bởi ông xã tôi rất ngại thể hiện tình yêu với con. Chưa bao giờ - từ khi sinh ra, con được bố thơm hay ôm vào lòng (ngoại trừ lúc nhỏ được bố bế). Những lời nói chưa bao giờ chứa từ "yêu". Nhớ ngày mới sinh chúng nó, khoảng thời gian đầu, lúc nào anh ấy cũng tránh từ "bố".
Thế mới biết rằng: Muốn con đối xử với mình thế nào, trước hết hãy đối xử với con như vậy; Muốn con hiểu mình, trước hết, hãy hiểu con.
Tuổi vị thành niên, các con sẽ có những bất mãn nhất định với đời, với người - thậm chí những bất mãn trong cách cư xử của người lớn với con.
Cha mẹ à! Hãy gần gũi để hiểu con nhiều hơn nhé! Thật tuyệt vời khi con biết rằng luôn có cha mẹ ở bên con cho dù có chuyện gì xảy ra...
Người ta thường nói, con gái sẽ tình cảm hơn con trai. Con trai thường không tâm lý và gần gũi với mẹ. Nhưng tôi thì nghĩ khác. Trai hay gái cũng đều có thể yêu thương hay xa cách cha mẹ. Yêu thương hay xa cách có lẽ phụ thuộc vào cách thể hiện trong cuộc sống hàng ngày với con.
Con trai lớn năm nay học lớp 10, con trai thứ năm nay học lớp 8 nhưng hàng ngày chúng vẫn tranh nhau ôm mẹ từ đằng sau và thơm chụt vào má bà mẹ già...
Có thể vì mẹ luôn trò chuyện cởi mở với chúng nên cho dù có chuyện gì chũng cũng dễ dàng chia sẻ với mẹ: Chuyện ở lớp có bạn gửi thư bày tỏ tình cảm cho con có kèm theo cảm nghĩ của cu cậu; Chuyện bạn thân hiểu lầm; Chuyện con làm bài bị điểm kém vì nhầm ở phép tính đầu tiên; Chuyện ở lớp, con bị ghi vào sổ đầu bài vì lỡ hỏi bài Toán trong giờ học Ngữ Văn...
Mỗi khi con chia sẻ những chuyện khiến con vui, hạnh phúc hay buồn, thất vọng - mẹ chưa bao giờ quay sang trách móc hay chế giễu. Bởi mẹ biết rằng, trách móc sẽ không giải quyết được vấn đề - mà từ lần sau, con sẽ không bao giờ chuyện với mẹ nữa. Thay vào đó, tôi luôn chia sẻ cảm nghĩ và những cách giải quyết vấn đề. Có những lúc con nói: "Ôi! Giải pháp của mẹ chẳng khả thi gì cả!" :) "Thì rõ ràng, mẹ của hai cậu đâu phải chuyên gia tâm lý - chuyên giải quyết vấn đề tuổi teen?" - tôi vui vẻ trả lời.
Mẹ thì chúng tíu tít thế thôi, nhưng bố thì khác. Chúng yêu bố nhưng ít khi tâm sự, chuyện trò với bố. Bởi ông xã tôi rất ngại thể hiện tình yêu với con. Chưa bao giờ - từ khi sinh ra, con được bố thơm hay ôm vào lòng (ngoại trừ lúc nhỏ được bố bế). Những lời nói chưa bao giờ chứa từ "yêu". Nhớ ngày mới sinh chúng nó, khoảng thời gian đầu, lúc nào anh ấy cũng tránh từ "bố".
Thế mới biết rằng: Muốn con đối xử với mình thế nào, trước hết hãy đối xử với con như vậy; Muốn con hiểu mình, trước hết, hãy hiểu con.
Tuổi vị thành niên, các con sẽ có những bất mãn nhất định với đời, với người - thậm chí những bất mãn trong cách cư xử của người lớn với con.
Cha mẹ à! Hãy gần gũi để hiểu con nhiều hơn nhé! Thật tuyệt vời khi con biết rằng luôn có cha mẹ ở bên con cho dù có chuyện gì xảy ra...
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: TÔI LÀ NGƯỜI MẸ KHÔNG BAO GIỜ NGẠI THỂ HIỆN TÌNH YÊU (Nguyễn Thành Trương),TÔI LÀ NGƯỜI MẸ KHÔNG BAO GIỜ NGẠI THỂ HIỆN TÌNH YÊU,Nguyễn Thành Trương
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!