QUÊ HƯƠNG TÔI

127 lượt xem

Quê tôi nghèo ngày hai lượt nắng mưa
Cạnh bến sông hàng dừa nghiêng rũ bóng
Chiếc cầu tre chênh vênh chiều gió lộng
Cuối chân trời lắng đọng ánh hoàng hôn

Khói lam buồn nhà ai tỏa cuối thôn
Nồi canh ngọt hương bồn bồn ngan ngát
Ơ kho quẹt với vài con tép bạc
Bửa cơm nghèo tuy mộc mạc mà vui

Thương mẹ nghèo mà lòng dạ bãi bui
Manh áo vá đã đượm mùi mưa nắng
Vì chồng con mẹ hi sinh thầm lặng
Đời nhọc nhằn mà sao chẳng lời than

Thương cha già ngày hai buổi gian nan
Sớm đồng sâu hay những chiều ruộng cạn
Đôi vai gầy quằn thêm cùng năm tháng
Tóc bạc màu ôm vần trán nhăn nheo

Quê tôi còn nhiều vất vả gieo neo
Mùa mưa đến mái tranh nghèo trơ trọi
Chỉ đủ che những tháng ngày đấp đỗi
Một kiếp nghèo trôi nỗi với lầm than

Nay tôi về khi mõi bước chân hoang
Sao bổng thấy ngỡ ngàng trên lối cỏ
Mái tranh sơ bên bờ ao còn đó
Vẩn êm đềm trong cơn gió chiều hôm

Bếp lữa hồng còn thoang thoảng hơi rơm
Mẹ cặm cụi bên nồi cơm vừa nấu
Giọt lệ rơi đã từ lâu chôn dấu
Mắt cha cười sao thấu nỗi chờ mong

Canh bồn bồn ơ kho kho quẹt lòng tong
Mùi cơm dẽo thơm nồng hương lúa mới
Dù có đi ngàn dặm xa dịu vợi
Quê hương nghèo vẫn mãi đợi chờ tôi.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư