Gặp gỡ (2)

148 lượt xem
Ngày đi học tôi chẳng thèm chào hỏi lấy một câu, cậu ta ngồi phí trong còn tôi ngồi phía nào nên cứ mỗi lần đi ra hay đi vào đều là tôi phải đứng lên. Tôi khó chịu ra mặt còn cậu ta thì chẳng nói gì thêm nhiều ngoài từ " Cho ra ngoài " hay " Vào phát ". Còn tôi vẫn cứ im lặng không hé răng, chỉ khi nói chuyện với bọn bàn trên hay bọn bàn dưới thì tôi mới xì xà xì xồ. Nhất là những lúc làm bài tập nhóm hai đứa câm như hến ngồi với nhau, chỉ mình tôi làm còn cậu ta cứ tỉnh bơ mảy may quan tâm cũng không hề có. Tôi ức lắm nhưng mình không làm thì ai làm bây giờ. Cậu ta cứ như chọc tức tôi mà khiến tôi phát điên lên vậy. Có luca trong giờ học cậu ta nằm ườn xuống bàn, mắt nhìn ra cửa sổ mà tôi lại ngồi hướng đó. Thấy có ánh mắt nhìn chằm chằm về phía mình tôi khó chịu lẫn ngại ngùng mà hỏi sao nhìn tôi thì cậu ta tỉnh bơ trả lời " Nhìn mây nhìn gió nào có nhìn mày ". Đùa hứ đến đây tôi không phát điên lên mới lạ. Ai đời đi nói thế làm tôi xấu hổ muốn chết mà chỉ biết câm lặng không thể mở mồm ra cãi. Tôi ném một ánh lườm vế phía cậu ta rồi mặc kệ.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×